Chương 1294: Ngăn chặn (p1)

Tiên Lộ Tranh Phong

Đăng vào: 2 năm trước

.

Chương 1294: Ngăn chặn (p1)

Đây là một gương mặt cổ điển không có gì lạ, ngay ngắn chỉnh tề, tai to mặt lớn. Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, tràn ngập kiên nghị kiên cường.

Nhưng mà chính gương mặt bình thản không có gì lạ này đã trở thành ác mộng trong lòng mỗi kẻ ở Vương Đình.

“Lê Cửu Dương!” Ngọc Thành Tử nghiến răng nói ra ba chữ này.

“Tiểu nhân vật” từng chẳng đánh lại Cơ Dao Tiên, cuối cùng đã biến thành ác mộng của hắn và toàn bộ Vương Đình. Phá nát giấc mộng chí cao, khiến hắn rơi vào van năm luân hồi.
Đều do hắn!

Trong luân hồi biết Lê Cửu Dương chết rồi, Ngọc Thành Tử từng một lần chắp tay thở dài. Hắn thở dài bản thân không có cơ hội báo thù rửa hận, không có cơ hội lấy lại mọi thứ từ Lê Cửu Dương. Hắn trút hận ý lên Đường Kiếp, bởi vậy sau khi xuất thế mới tìm cơ hồi rình giết Đường Kiếp.

Không ngờ hắn có thể gặp lại Lê Cửu Dương ở đây.

“Binh Chủ?” Phương xa Đường Kiếp nhìn thấy tình cảnh này cũng không khỏi ngây ngốc.

Thân ảnh vĩ đại từng xuất hiện trong Binh giám tái hiện, Đường Kiếp chỉ nhìn một chút đã có thể xác định, người trước mắt chính là Binh Chủ.
Không phải hắn đã tan xương nát thịt trong lúc công kích Thiên Đạo Pháp Luân sao?

Sao lại xuât hiên ơ đây?

Chẳng lẽ, Thiên Đạo Pháp Luân đã thu thập hài cốt của hắn vào tháp này…

Nghĩ tới đây, Đường Kiếp lại nhìn Binh Chủ, phát hiện gương mặt đó quả nhiên không hề có chút nhân khí nào.

Hắn chỉ lạnh lẽo nhìn phương xa, không linh động nhưng cũng không cứng nhắc, xem ra không giống một người sống song cũng chẳng phải xác chết di động không có thần trí.
Ngọc Thành Tử như cung ý thức được điểm ấy, hơi ngớ người, bật thốt lên: “Ngươi là người là quỷ?”

Lê Cửu Dương chỉ liếc mắt nhìn hắn lại cúi đầu trầm mặc, như không có gì có thể đánh động hắn.

Ngọc Thành Tử tức giận: “Lê Cửu Dương, ngươi lên tiếng đi! Kẻ năm đó từng vung búa với thiên đạo giờ lại lưu lạc làm chó săn cho nó sao?”

“Không cần hô nữa, hắn không trả lời ngươi đâu.” Trong quan tai Âm Thi Minh Thần nói: “Hắn đã chết rồi, hắn bây giờ chỉ là một kẻ đã chết, không có ý thức.”
“Sao hắn không giống như người chết?” Tây Thánh Mẫu vội hỏi.

“Bởi vì ý chí của hắn vẫn tồn tại.”

“Ý chí? Ý chí gì?” Ngọc Thành Tử ngạc nhiên.

“Ý chí bảo vệ.”

Kẻ lên tiếng là Cửu Nạn.

Tên yêu tăng đã hoàn toàn thoát khỏi trạng thái thiện ác song hồn tranh chấp, hai thần hồn hoàn thành dung hợp, ma khí lùi giảm, có chút vị của con người.
“Bảo vệ? Bảo vệ Thiên Đạo? Quả thực hoang đường!” Ngọc Thành Tử hét lớn.

Đường Kiếp cấp tốc bay tới, cao giọng hét lên: “Không sai, chính là bảo vệ Thiên Đạo. Nơi này có mối liên hệ quan trọng với Tinh La Đại Thiên Giới. Ngọc Thành Tử, ở đây không có cơ duyên vượt qua Thiên Đạo mà là mở ra kỷ nguyên thay đổi! Nếu ngươi tiếp tục đi sẽ mở nó ra, trực tiếp dẫn đến hai thế giới trao đổi. Tinh La Đại Thiên Giới không còn tồn tại nữa mà chỉ có thế giới thánh tháp…”

Theo lời Đường Kiếp, chân tướng hiện ra, tất cả mọi người mới hiểu được chỗ then chốt.

“Hóa ra là như vậy sao?” Ngọc Thành Tử tỉnh ngộ.
Sau đó hắn cười lớn: “Hóa ra là như vậy! Hóa ra là như vậy! Ta hiểu rồi, cuối cùng ta đã hiểu, cái gọi là cơ duyên vượt qua Thiên Đạo là gì. Nó không có lừa ta, đây quả nhiên là cơ duyên vượt qua Thiên Đạo!”

“Ngươi nói cái gì?” Đường Kiếp ngẩn ngơ.

“Ngươi còn chưa rõ sao?” Ngọc Thành Tử đã quát: “Đường đường một thiên đạo Đại thế giới, ngươi dựa vào cái gì vượt qua? Chỉ khi trưởng thành cùng một thế giới mới có tư cách vượt qua nó!”

“Ngươi nói cái gì?” Đường Kiếp ngạc nhiên.
Ngọc Thành Tử nói: “Ta nói từ khi nơi này bắt đầu hô hoán chúng ta, thế giới này đã mở lòng. Chỉ cần ai tiến vào đỉnh tháp, mở ra kỷ nguyên thay đổi thì sẽ là hạt nhân, bản nguyên thế giới này! Đúng, Thiên Đạo bản nguyên! Đến lúc đó hắn chính là Thiên Đạo bản nguyên, tự nhiên vượt trên vạn vật, thành tựu chí cao chân chính!”

Tất cả mọi người sợ đến ngây ngốc, Vương Diêu lớn tiếng nói: “Không thể nào! Sao ngươi có thể xác định như vậy?”

“Bởi vì nó đã nói cho ta! Đây là một vụ giao dịch, khi chúng ta thả nó, chúng ta sẽ thành tựu bản nguyên, cùng thế giới trưởng thành. Thành tựu cuối cùng của chúng ta là cùng thiên cùng tề, mà đại thiên thế giới cung cho chúng ta nắm giữ Trí Tuệ chân chính, thành bất diệt thế gian. Kỷ nguyên thay đổi sẽ không còn tồn tại, nó chính là vĩnh hằng thế gian cuối cùng. Vì vậy, nó đúng là âm mưu, nhưng cũng đúng là sự thật!” Ngọc Thành Tử lớn tiếng nói, trong mắt toát hồng quang hưng phấn.

Nhìn hồng quang, Đường Kiếp đã rõ.

Đúng, ý chí thánh tháp đã vào nội tâm Ngọc Thành Tử, cùng đạt thành giao dịch.

Mở ra kỷ nguyên thay đổi, thành tựu người cùng thế vĩnh hằng!

Đây là một vụ giao dịch!

Không chỉ có hắn mà còn có tất cả mọi người bên cạnh hắn, Tây Thánh Mẫu, Chiến Thiên Lang, Hồng Bắc Thương, còn có Phật tổ, Thánh phật.
Đây là giao dịch của thánh tháp với phe nghịch thiên.

Cùng lúc đó, Cửu Nạn âm trầm nói: “Vĩnh hằng… Thế gian nào có vĩnh hằng chân chính. Nếu như không có kỷ nguyên thay đổi, thì bất luận thế đạo tan vỡ đều mất đi năng lực thay đổi. Cựu giả không đi, tân giả không đến. Thế đạo nhât đinh vô vọng. Chỉ có thay đổi dị thế mới có thể bảo đảm bất diệt chân chính.”

Tam thánh lão tổ cũng nói: “Còn nữa, trong đại thiên thế giới còn có vô số sinh mệnh. Lẽ nào vì tư tâm mà bỏ mặc họ sao?”

Ngọc Thành Tử thâm trầm nói: “Vì vĩnh hằng, phù thế muôn dân có đáng là gì? Có lần nào kỷ nguyên thay đổi không phải diệt thế? Chỉ là thời gian sớm hơn, phát sinh trên người mình chư vị liền không thừa nhận nổi sao? Vì sao không nghĩ giờ tử vong, về sau chính là vĩnh hằng.”

Ngay cả Tây thiên phật tổ cũng nói: “Người rồi sẽ chết, chỉ là cái chết bất đồng mà thôi.”

Đường Kiếp cười lạnh: “Phật môn ngụy nhân, đến giờ hiển lộ rồi sao?”

Vẫn là Vương Diêu lên tiếng: “Lão tử không để ý vĩnh hằng, nhưng thế gian này xác thực còn có nhiều thứ ta quý trọng, ta không muốn mất đi. Quan trọng nhất chúng ta vốn là kẻ địch, việc kẻ địch muốn làm, lão tử quyết không cho hắn làm được!”
“Cho nên nói, chung quy vẫn cần chiến một trận.” Ngọc Thành Tử cười nói.

Hai mắt thả ra ánh sáng đỏ như máu, sát ý của Ngọc Thành Tử hoàn toàn bộc phát, nương theo đó là ánh sáng hợp đạo.

Nhìn Ngọc Thành Tử mở hợp đạo lĩnh vực, Thiên Đạo lĩnh vực của Đường Kiếp cũng triển khai.

Hai đại lĩnh vực như hai luồng sóng màu vàng nhanh chóng lan tràn, va đụng nhau.

Xoạt!
Chỗ giao giới bùng nổ kỳ cảnh rực rỡ.

Va chạm, kích dương, bộc phát, cơn mưa màu vàng bay xuống, mỗi một hạt mưa đều mang theo hoa văn đại đạo huyền ảo nhất, hình thành một thế giới hung vi mà phức tạp. Làm người kinh ngạc chính là hai loại lĩnh vực bất đồng mà lại thống nhất, trong mưa mọi người thậm chí nhìn thấy thời gian biến thiên, vật đổi sao dời, thương hải tang điền…

“Ngăn cản hắn!” Ngọc Thành Tử dùng ngón tay chỉ Đường Kiếp, đồng thời lao tới trước.

Tây Thánh Mẫu, Chiến Thiên Lang, đăng cổ Phật một đám đại năng lao tới Đường Kiếp, bọn họ biết Đường Kiếp là mối uy hiếp lớn nhất với Ngọc Thành Tử.
“Ngăn cản hắn!” Đường Kiếp cũng hô lên. Hắn biết một khi để Ngọc Thành Tử tiến vào tầng thứ bảy, mọi thứ sẽ thành vô nghĩa.

Vương Diêu, Cửu Nạn, Tam thánh, Vạn Long Chi Tổ cũng dồn dập quấn lấy Ngọc Thành Tử.

Trong cơn mưa ánh sáng màu vàng, hai luồng xung kích sinh ra.

Đường Kiếp như Lưu Tinh va về phía trước. Vương Đình Kim Tiên, Phật quốc Cổ Phật dồn dập tế ra thủ đoạn mạnh nhất, đan dệt ra một tấm thiên la địa vong lơn.

Ầm!
Đường Kiếp va đầu vào trong lưới, dâng trào năng lượng xung kích phồn hoa nhất.

Trong huyễn cảnh tươi đẹp, bảo đăng lóng lánh, Luân Hồi cổ đăng đang chế tạo Luân Hồi ảo cảnh, mỗi cái đều là giả lập chân thực, huyễn sinh vạn biến, nhưng không cách nào ngăn cản Đường Kiếp dù chỉ một giây, bị hắn trùng kích rồi phá nát. Tiếp theo là huyết liên chuyển động trong dòng nước xiết, là hư tượng của Ác liên Tây Thánh Mẫu, hiện ra uy lực lớn nhất nghịch chuyển Nhân Quả, mang theo tuyên cổ khí tức từ trên trời giáng xuống, muốn ép Đường Kiếp thành bột mịn. Đó là uy lực từ ý chí vô song của Chiến Thiên Lang. Người này từ nhỏ kế thừa lực lượng của một vị đại năng Thái Cổ, hòa ý chí vào sơn hà thiên địa khiến thần thông mang uy năng vô song, chỉ động niệm đã thành thiên địa ép đỉnh. Thế nhưng dưới lĩnh vực của Đường Kiếp vẫn bị vỡ diệt…
Nhưng mà đáng sợ nhất vẫn là Tây thiên phật tổ, vị Phật môn đại năng ra tay, trước mắt Đường Kiếp liền xuất hiện đầy thánh quang. Đâu đâu cũng có uy năng của phật uy năng, khắp nơi đều có phật hiệu, khiến bước chân vô địch của Đường Kiếp trở nên nặng nề, cảm giác đi lại gian nan.

Cũng may bên Ngọc Thành Tử cũng bị phe tinh la Thiên Đạo toàn lực ngăn cản. Dù có hợp đạo lĩnh vực, nhưng đối mặt với Cửu Nạn Tam thánh Vạn long Minh Thần và đám đại năng cũng cảm giác nửa bước khó đi. Đặc biệt là Vạn Long Chi Tổ, Âm Thi Minh Thần, Toái Tinh đạo khôi, ai nấy đều là Thánh Tiên, uy năng không bị suy yếu, ngược lại ba người Cửu Nạn do Thiên Đạo không phát huy được thực lực chân chính, ảnh hưởng với Ngọc Thành Tử có hạn. Mặc dù như thế, muốn đột phá cũng không phải chuyện dễ.

Nhưng khiến Ngọc Thành Tử lưu ý vẫn là người ngồi bên kia.
Hắn vẫn chưa ra tay, chỉ yên tĩnh ngồi, phảng phất như mọi việc thế gian không có quan hệ gì với hắn.