Chương 1293: Truy kích

Tiên Lộ Tranh Phong

Đăng vào: 2 năm trước

.

Chương 1293: Truy kích

Thiên Đạo tháp có tổng cộng bay tầng, mỗi một tầng đều là một cái không gian độc lập.

Khi Đường Kiếp đi tới tầng một thì chỉ nhìn thấy thiên địa mênh mông, đâu đâu cũng có thi thể ngã xuống. Những thi thể này hình thù kỳ quái, nhưng không ngoại lệ đều là thân thể của nhân vật cực mạnh, đặt ở Tinh La Đại Thiên Giới có thể xếp thành đội quân khiến người ta chết mệt, bây giờ lại nằm đó không còn sinh cơ.

Nhìn quanh, Đường Kiếp đã cảm nhận được hướng Ngọc Thành Tử rời đi, nhưng mới đuổi theo không bao xa đã dừng bước lại.

Hắn nhìn quanh, sắc mặt nghiêm nghị.
Không gian bình tĩnh này, chẳng biết lúc nào đã tràn ngập sát ý.

Từng cọng cây ngọn cỏ, mỗi một tồn tại đều trở thành nhân vật đáng sợ, uy hiếp Đường Kiếp.

Trận pháp!

Ngọc Thành Tử xung kích đỉnh tháp còn không quên bày trận cản trở mình.

Nhưng do vội vàng, trận pháp hắn bố trí có uy lực không đáng kể.

Nhưng thế giới này còn có Thiên Đạo!

Nó mượn trận pháp Ngọc Thành Tử tăng cường uy lực.
Nhưng Đường Kiếp chỉ cười khẩy: “Chỉ bằng chút thủ đoạn đó vẫn chưa đủ.”

Tiện tay ra chỉ bắn vào không trung, một chỉ nhìn như không có gì đáng chú ý lại khiến toàn bộ đất trời phát sinh biến hóa. Áp lực nguy cơ thiên địa chợt giảm, túc sát biến mất không còn tăm tích. Đường Kiếp như gió thổi qua, không để lại một chút vết tích nào đã rời đi.

Nhưng sau một khắc, trận pháp mới xuất hiện trước mắt hắn, khiến hắn không thể không dừng bước tiếp tục phá giải.

Vậy là rất nhanh, Đường Kiếp không cười nổi.

Đúng, Ngọc Thành Tử bố trí, Thiên Đạo ngăn cản không ngăn được hắn, nhưng đã kéo dài tốc độ của hắn, khiến hắn không thể đuổi tới đúng lúc.

Chỉ là đối mặt với tình huống như vậy, hắn cung không biện pháp gì, trừ phi hắn định dùng thân thể ngạnh kháng, dùng tư thế thương tích toàn thân thậm chí là trọng thương sắp chết tới trước mặt Ngọc Thành Tử, bằng không cũng chỉ có thể từng bước phá giải.

Một đường đi tới, không biết Đường Kiếp đã phá giải bao nhiêu cấm chỉ, cạm bẫy, trận pháp, rốt cục đi tới tầng thứ ba.

Tầng thứ ba vẫn là lượng lớn thi thể, hiển nhiên Ngọc Thành Tử cung đã xông qua cửa ải này, xem thi thể vẫn chưa có gì tổn thất. Nhưng kẻ canh gác chết đi đã là thực lực Địa Tiên. Lấy thực lực của bọn họ bây giờ muốn xông qua cửa ải này tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, vì sao lại nhẹ nhàng như vậy?
Trong đầu Đường Kiếp nghĩ tới một khả năng nhỏ.

Tâm tư nhanh chóng chuyển động, chân không ngừng đi về phía trước, dọc đường đi thỉnh thoảng có đủ loại sát cơ xuất hiện.

Bởi Thiên Đạo trở ngại, toàn bộ thế giới như đang đối nghịch với Đường Kiếp, cản trở hắn tiến lên. Ngay lúc Đường Kiếp phiền muộn thì linh quang xuất hiện, hắn trùng hợp thế nào né qua một cấm chế, dùng cách cực đơn giản thông qua.

Đây là…

Đường Kiếp kinh ngạc, sau một khắc linh quang tái hiện, trực tiếp chỉ ra vị trí cạm bẫy.
Đường Kiếp không thèm nhìn, giơ tay điểm ra, cạm bẫy kia bị loại bỏ, Đường Kiếp bước nhanh như gió thổi.

Không ngừng có linh quang chỉ dẫn Đường Kiếp, khiến tốc độ phá giải gia tăng lớn.

Trong đầu Đường Kiếp lóe qua bóng dáng Thiên Đạo Pháp Luân.

Đúng rồi, đây là Tinh La Thiên Đạo đang chỉ dẫn hắn!

Đây không phải cuộc chiến của một mình hắn!

Hắn nhanh chóng xông qua tầng thứ ba, tiến vào tầng thứ tư.
Thủ vệ nơi này đã là Chân Tiên cấp.

Thế nhưng hiện tại, bọn họ đã biến thành thi thể.

Trong chồng thi thể, Đường Kiếp còn phát hiện một bộ thi thể ma đầu. Sau lưng thi thể trúng chưởng, vết thương vẫn còn khí tức Hủy Diệt mãnh liệt.

Là Tiên Nhân ra tay.

“Rốt cuộc cũng khai chiến sao?” Đường Kiếp lẩm bẩm nói.

Ngọc Thành Tử cùng Cửu Nạn không lam đươc bạn tốt, lúc trước không đánh chỉ để chờ cơ hội tốt hơn. Đi tới tầng thứ tư song phương rốt cục trở mặt ra tay đánh nhau. Nhưng xem ra phe Ngọc Thành Tử chiếm ưu thế hơn.
Trong không gian có 4 tu giả ngã xuống, toàn bộ là người phe Cửu Nạn cùng Tam Thánh. Trong này cố nhiên có nguyên nhân Ngọc Thành Tử hợp đạo lĩnh vực, còn lại do Thiên Đạo trên thánh tháp đang giúp phe Ngọc Thành Tử giải trừ hạn chế, để bọn họ khôi phục thực lực.

Nhưng hiển nhiên chuyện khôi phục không có tác dụng với phe Cửu Nạn, kết quả là phe ma đầu chịu thua thiệt.

Nhưng họ vẫn đúng lúc thoát đi, trong không khí còn lưu lại Không Gian đạo của Vương Diêu cùng Cơ Dao Tiên.

Đường Kiếp đi dọc theo thi thể, vết tích chiến đấu vẫn còn, ven đường không ngừng phá giải cac loai trở ngại, trong mắt hiện lên cảnh đám người Vương Diêu bị Ngọc Thành Tử truy sát.
Hắn “thấy” thực lực phe Ngọc Thành Tử đã khôi phục nhanh chóng, nhưng cũng không phải một thoáng khôi phục như cũ mà vẫn phải chịu sự áp chế khác.

Hẳn là tinh la Thiên Đạo áp chế.

Nhưng nơi này là thánh tháp Thiên Đạo thế giới, sở hữu địa lợi, thánh tháp Thiên Đạo hiển nhiên dễ dàng phát huy thực lực hơn, vì vậy thực lực đám người Ngọc Thành Tử đã tăng tới mức Chân Tiên.

“Bọn họ còn đang tăng lên, tới đây đã tương đương với Chân Tiên. Đáng chết, tốc độ đề thăng quá nhanh, tinh la Thiên Đạo ngươi đang làm gì?” Đường Kiếp chửi thề, trước mắt biến hóa ra vô số cảnh tượng, đám Vương Diêu dùng Không Gian bỏ chạy, lúc này mới không để Ngọc Thành Tử đuổi theo, xông vào tầng thứ năm.
Đúng, bọn họ vẫn xông lên.

Cảnh tượng tầng thứ năm có chút bất đồng. Thi thể không tập trung mà phân tán.

Cảnh tượng trong mắt Đường Kiếp vẫn là Vương Diêu Cơ Dao Tiên tiếp tục lưu vong. Bọn họ xông vào tầng tháp do Đại La Kim Tiên bảo vệ, xong những kẻ bảo vệ lại không ra tay với bọn họ mà tấn công đám Ngọc Thành Tử.

Lúc này, thế lực trong tháp lại bảo vệ cho đám Vương Diêu Cửu Nạn.

Tầng thứ năm triển khai một hồi Kim Tiên đại chiến, dư âm lan đến cả vùng không gian, đâu đâu cũng có chỗ bị phá hủy.

Thương vong đột ngột tăng lên, nhưng phần lớn là phe Vương Diêu.
Ngọc Thành Tử quá mạnh!

Đã khôi phục lại thực lực đỉnh phong, hắn triển khai hợp đạo lĩnh vực, trắng trợn sát lục đối thủ.

Được thánh tháp Thiên Đạo ủng hộ, hắn hầu như chính là vô địch. Một ma đầu cùng tu giả ngã xuống, chết đi, cuối cùng chỉ còn dư lại Vương Diêu, Cửu Nạn, Tam Thánh, Cơ Dao Tiên, Tinh Không Cổ ma, Quảng Pháp Thiên Thần, Huyễn Ma nữ cùng tồn tại Kim Tiên trở lên, những người còn lại đều vong. Còn Vương Đình phật quốc mới trả giá bằng hai sinh mệnh Chân Tiên.

Đám Vương Diêu bị ép lui tới tầng thứ sáu.

Khi Đường Kiếp tiến vào tầng thứ sáu, hắn còn thấy khí tức do một tên ma đầu lưu lại.

Hắn nhìn thấy Đường Kiếp, trong mắt lộ hi vọng, gian nan nói: “Cứu… Cứu ta.”

Đường Kiếp đạp một cước vào ngực hắn.

Phốc.

Ma đầu kia chết đi.

Tiến vào tầng thứ sáu.

Mới vừa vào tầng thứ sáu, liền nhìn thấy phương xa có thải quang phóng lên trời.
Đó là hào quang do pháp thuật thần thông va chạm sinh ra.

“Rốt cục đuổi kịp rồi.” Thấy thế Đường Kiếp thở phào một hơi.

Thiên không phía xa, Ngọc Thành Tử cùng Tây Thiên phật tổ đang cùng Cửu Nạn đại chiến. Ngoại trừ Cửu Nạn Vương Diêu còn có bốn tồn tại. Phân biệt là một Cự Long dài chừng mười vạn trượng, riêng đâu rông có một ngọn núi, trên người có hào quang năm màu. Một là đồng thau khôi lỗi, trên người toả ra ánh sáng kim loại lạnh, khá dày nặng, mỗi một lần xuất kích khá đơn giản song lại làm Ngọc Thành Tử cảm thấy sợ hãi. Một quan tài lớn, nắp quan tài lộ ra một cái khe nhỏ, thỉnh thoảng có khói đen từ khe hở tuôn ra, va đụng Tây thiên phật tổ không phân cao thấp. Cuối cùng là người ngồi trên một ngọn núi, cũng không ra tay mà chỉ là cúi đầu, không thấy rõ mặt mũi hắn. Nhưng trên người toả ra lực lượng cường đại nhất.
Bôn cái tồn tại này chính là bảo vệ cuối cùng trong tháp.

“Vạn Long Chi Tổ, ngươi từng là thủ hạ ta, bây giờ phải đối phó ta sao?” Ngọc Thành Tử nói, ánh sáng hợp đạo phóng ra cường hãn nhưng hợp đạo lĩnh vực khác biệt với đạo của thánh tháp, đương nhiên không thể dùng tùy ý như Thiên Đạo lĩnh vực, vậy tình hình trước mắt chỉ có thể nói là thánh tháp Thiên Đạo đang mở đường cho Ngọc Thành Tử.

Vì kỷ nguyên thay đổi, thánh tháp Thiên Đạo bắt đầu liều lĩnh.

“Hống!” Phương xa Cự Long ngâm lên trầm thấp, dùng vuốt rồng cùng Phạm Thiên Long Diễm.
“Nó đã mất đi thần trí, chỉ là một xác chết di động.” Tây Thánh Mẫu nói, trong ánh mắt xuất hiện một tia bi ai.

Vạn Long Chi Tổ đã từng là một trong Vương Đình Tứ Thánh, khi Binh Chủ phá Vương Đình liền biến mất không còn tăm tích. Rất nhiều người cho rằng hắn đã chết, không ngờ lại xuất hiện ở nơi này, thành bộ xác cho Thiên Đạo điều khiển, ngăn cản tất cả tồn tại nỗ lực tiến vào thượng tầng. Dù là xác chết di động song thực lực không giảm, từ Kim Tiên thăng cấp tới Thánh Tiên, mỗi một lần xuất kích đều mang tới phiền toái lớn.

“Âm Thi Minh Thần, ngươi sao? Ngươi cung mất đi thần trí trở thành một xác chết di động sao?” Ngọc Thành Tử nói.
Trong quan tài liền truyền đến một luồng thần hồn với ngữ điệu lạnh lẽo: “Tiên Đế bệ hạ, van năm không gặp, tất cả đều mạnh khỏe.”

Nghe thế, Ngọc Thành Tử ngửa đầu cười: “Ta còn tưởng một đời Minh Giới chí tôn cũng bị tẩy não trở thành chó săn Thiên Đạo, không ngờ vẫn có thể giữ lại ý thức. Ngươi không ở Minh Giới xưng tôn, chạy đến nơi đây làm gì?”

“Ngươi chính giới Tiên Đế sao phải từ bỏ tất cả vinh hoa, chuyển thế luân hồi, bây giờ tiến vào nơi đây?”

“Ta đang vượt qua, chứ không phải trở thành chó săn!” Ngọc Thành Tử quát chói tai.
“Chỉ là con đường khác nhau thôi.” Âm Thi Minh Thần khẽ thở dài, không nói.

Ngọc Thành Tử dùng ánh mắt quét ngang qua khôi lỗi, hừ một tiếng: “Toái Tinh đạo khôi, vô thượng chí bảo, “

Khôi lỗi này cũng không phải nhân loại mà dùng một tinh giới nhỏ luyện hóa mà thành, bao hàm hoa văn đại đạo, chính là chung cực đạo khôi, luận thực lực cung tương đương với một Thánh Tiên.

“Vạn Long Chi Tổ, Âm Thi Minh Thần, Toái Tinh đạo khôi, không tồi không tồi, vậy vị cuối cùng kia là ai? Vì sao không ló mặt để lão phu nhìn xem?”

Người ngồi trên núi rốt cục ngẩng đầu lên.
Khi thấy hình dung, Vương Đình quần tiên sắc mặt đột biến.

Ngọc Thành Tử và Tây Thánh Mẫu đồng thời bật thốt lên:
“Là ngươi! ?”