Chương 14: Xích Giác Đầm Lầy​

Thú Thần Tu Tiên II

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Đầu tiên khứu giác linh mẫn cũng rất khó định vị chính xác, hơn nữa nếu địch nhân ở cuối gió hoặc là có biện pháp che giấu khí tức là có thể giấu được Xích Giác tộc tra xét.

Trước đó Long Tiêu Diêu đã mua thuốc bột che giấu khí tức ở Cự Xích thành. Đó là một loại dược phẩm cấp thấp, tiền thân là một loại dược thảo phàm nhân dùng ở dã ngoại để tránh mùi vị trên thân phát ra dẫn tới dã thú phát hiện. Sau lại người tu tiên bởi vì rất nhiều dị tộc đều dựa vào khứu giác dò xét, dùng loại dược thảo này làm tài liệu chính luyện chế thuốc bột có thể giấu dược dị tộc.

Long Tiêu Diêu bôi dược thảo khắp toàn thân che giấu khí tức của mình, rồi sau đó hắn dựa vào thần thức cường đại của mình để tránh Xích Giác tộc không nhiều lắm, nhanh chóng xâm nhập vào sâu trong lãnh địa Xích Giác tộc. Theo xâm nhập vào lãnh địa, CŨNG xuất hiện Xích Giác tộc nhân bậc cao.

Xích Giác tộc nhân Thái Sơ Cảnh trở lên là có thể vận dụng thần thức tra xét, tuy rằng thần thức không cường đại bằng tu sĩ nhân loại nhưng không phải tu vi hiện tại của Long Tiêu Diêu có thể che giấu hành tung.

May mắn nguyên thần của Long Tiêu Diêu không bị tán công ảnh hưởng, hiện giờ thần thức hắn còn cường đại hơn Xích Giác tộc nhân Thái Sơ Cảnh. Mà cường giả Thông u Cảnh trở lên bình thường cũng sẽ không xuất hiện ở dã ngoại, thật ra hắn cũng chưa gặp phải phiền toái gì, chỉ là phát hiện một tên Xích Giác Thái Sơ Cảnh, hắn phát hiện đối phương trước, từ xa liền chọn đường vòng mà đi.

Mục tiêu Long Tiêu Diêu đi tới là một vùng đầm lầy rộng lớn, cũng không câu nệ đi con đường kia. Mà vùng đầm lầy này dựa theo ghi chép lại rải đầy độc trùng hung thú, đối với Xích Giác tộc coi như là hiểm địa. Chỉ cần đi tới nơi đó, hẳn là có thể không cần sợ Xích Giác tộc.

Tuy nhiên, từ Cự Xích Thành đến khu đầm lầy kia hơn vạn dặm, mà Long Tiêu Diêu vì sợ bị phát hiện lại không thể phi hành trên trời cao, chỉ có thể kết hợp bay thấp và bộ hành dưới sự yểm hộ của cỏ cây. Mà sau khi xâm nhập lãnh địa Xích Giác tộc ba ngàn dặm, đã ngẫu nhiên có thể thấy được Xích Giác Hóa Hình Kỳ, khiến hắn dứt khoát hoàn toàn bỏ phi hành. Cho dù tốc độ bộ hành của hắn không chậm nhưng cần không ngừng đi đường vòng cũng chậm trễ không ít thời gian.

Long Tiêu Diêu dọc theo đường đi vận khí không tồi, chỉ gặp hai gã Xích Giác Thái Sơ Cảnh. Một tên hắn đi đường vòng tránh trước, một tên khác là đi ngang qua, hắn trốn vào trong lòng đất. Dọc theo đường đi không gặp phiền phức gì, chỉ tốn hơn mười ngày rốt cục tới vùng đầm lầy kia.

Đầm lầy chính là chỉ vùng đất trường kỳ bị ngâm nước, rong rêu rậm rạp. Bởi vì linh khí vốn hết sức dư thừa, khu vực này rất phì nhiêu, sinh trưởng nhiều dược thảo quý hiếm, cũng có nhiều độc trùng hung thú sinh sống. Trong đầm lầy có một con sông rộng lớn, khu đầm lầy đại đa số vùng đất đều bị nước bao phủ. Trong đầm lầy khắp nơi giấu nguy hiểm, bùn đất rất nhiều nơi đều là bẫy rập thiên nhiên, chỉ cần giẫm lên sẽ lập tức lún vào, cuối cùng sinh linh chìm xuống đầm lầy đều biến thành chất dinh dưỡng.

Cũng chính vì loại đặc điểm này, trong khu vực này chỉ có yêu thú đặc thù cùng yêu trùng, yêu thú loại phi hành mới có thể sinh tồn. Xích Giác tộc nhân không biết phi hành tiến vào nơi này cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, mà Xích Giác Hóa Hình Kỳ trở lên mặc dù có thể phi hành nhưng cũng có điều cố kỵ đối với đại lượng độc trùng sinh tồn trong đầm lầy. Bình thường nếu không phải vạn bất đắc dĩ, bọn họ sẽ không mạo hiểm tiến vào vùng hiểm địa này.

Kỳ thật Xích Giác tộc trời sinh cũng thích hoàn cảnh sinh tồn có nước, thực vật khi còn nhỏ chủ yếu là các loại thực vật, mà cỏ thủy sinh chính là thực vật mà bọn họ thích nhất. Trong lãnh địa Xích Giác tộc chỉ có đầm lầy trải rộng nguy hiểm mới khiến chúng nó nhìn mà tránh xa, cũng chính vì thế mới khiến số lượng các loại độc trùng càng ngày càng khổng lồ.

Long Tiêu Diêu đương nhiên không sợ lún vào bùn đất. Trước không nói hắn có thể phi hành, cho dù không thể phi hành, hắn tinh thông thủy độn, thổ độn ngược lại cũng không sợ địa chất nguy hiểm. Nhưng khi hắn tiếp cận đầm lầy cũng không khỏi có chút chần chờ. Trong đầm lầy sinh tồn đại lượng yêu thú phi hành, mà trong nước cũng có rất nhiều sâu và loại xà quái dị, hơn nữa trong đó không thiếu thú ở Thái Sơ Cảnh.

Cho dù yêu thú sinh trưởng ở Trường Sinh Giới cũng không phải không bị hạn chế mười cấp. Tuy rằng không có hạn chế của pháp tắc giới diện nhưng yêu thú cấp thấp căn bản không có khả năng đột phá đại hạn mười cấp. Chỉ có phẩm chất huyết mạch đạt tới điều kiện nhất định mới có thể đột phá hạn chế mười cấp. Mà mỗi một cảnh giới tăng lên cũng cơ bản đều được quyết định bởi phẩm chất huyết mạch.

Yêu thú có thể đột phá đại hạn mười cấp đạt tới trình độ Thái Sơ Cảnh bất kể hình thái của nó nguyên thủy cỡ nào, phẩm chất huyết mạch đều không có khả năng quá kém, mà thực lực tự nhiên cũng sẽ không yếu.

Đương nhiên, linh trí của đám trùng bay, bơi này vẫn rất thấp như trước, căn bản không có khả năng biết thao túng pháp khí gì, nhưng số lượng bọn chúng thật sự quá mức khổng lồ, động một cái chính là hơn ngàn, thậm chí vài vạn đồng thời hành động. Bản thân chúng đẳng cấp lại đều không thấp, khiến Long Tiêu Diêu vẫn có vài phần kiêng kị.

Chỉ là đã tới ven đầm lầy Long Tiêu Diêu cũng sẽ không rút lui bỏ dở nửa chững, đương nhiên cũng sẽ không liều lĩnh tiến vào. Hắn trước quan sát hoàn cảnh đầm lầy một phen, bởi vì hắn còn ở khu vực ngoài đầm lầy vẫn chưa phát hiện tung tích của Xích Diêu Thảo. Kỳ thật hắn biết điều này cũng hết sức bình thường, nếu sinh trưởng ở mảnh đất ven đầm lầy e là sớm bị Xích Giác tộc hái sạch sẽ.

Long Tiêu Diêu đại khái quan sát một phen, lựa chọn một nơi phi trùng tương đối ít tiến vào đầm lầy. Hắn không dám đi vào chỗ nước, trong nước có rất nhiều các loại trùng bơi, còn có một số loại sâu cổ quái chui ở trong bùn đất.

Long Tiêu Diêu từng cố ý tra tìm tư liệu tương quan, sâu trong đầm lầy đều có cổ quái. Có loại độc trùng cũng có loại hút máu, còn có ba loại trùng bơi cổ quái bình thường chui trong bùn đất, có thể chui vào cơ thể.

Những quái trùng này đều có lực sát thương cực lớn, thương tổn ít nhất chính là quái trùng loại hút máu. Nhưng miệng vết thương bị loại quái trùng này cắn ra đều khó thể cầm máu, cuối cùng khiến con mồi chảy hết máu mà chết. Mà phiền toái nhất thì lại là ba loại quái trùng có thể chui vào cơ thể, phân biệt thích cắn nuốt trái tim, gan, não của con mồi. Một khi bị chúng nó chui vào cơ thể chỉ sợ dữ nhiều lành ít.

Long Tiêu Diêu vốn CŨNG không quá để tâm đối với những loại quái trùng này. Hiện giờ mức độ cứng rắn thân thể hắn đã có thể so với Pháp bảo, trùng tộc bình thường căn bản không thể cắn nổi da của hắn, càng không nói đến muốn chui vào trong cơ thể. Mà độc trùng cho dù có thể cắn thương hắn, chỉ cần có Kim Xà bên cạnh có thể hút nọc độc ra, tự nhiên nguy hiểm không quá lớn.

Nhưng Long Tiêu Diêu CŨNG không dám tùy tiện mạo hiểm, nhất là phát hiện có một số quái trùng không ngờ cũng đạt tới Thái Sơ Cảnh, hắn quyết định cẩn thận là hơn hết. Tuy rằng không biết năng lực cắn gặm của quái trùng này nhưng nếu có bọn chúng như Phệ Linh Trùng, thân thể hắn cũng khó thể chống đỡ.

Long Tiêu Diêu dán sát mặt nước khoảng nửa thước bay nhanh vào sâu trong đầm lầy. Nhưng sau khi hắn xâm nhập đầm lầy đã bị một đám phi trùng theo dõi, hơn nữa tốc độ của chúng không chậm hơn hắn chút nào.

—o0o—