Chương 14: Rời Khỏi Gia Tộc

Thú Thần Tu Tiên I

Đăng vào: 2 năm trước

.

Long Tiêu Diêu có cảm giác rất chờ mong đối với đủ loại vật phẩm tu tiên ghi lại trong ngọc giản, thầm nhủ nhất định phải đi phường thị quan khán một lần. Đã biết phường thị tu tiên là nơi mà mỗi người tu tiên đều không thể tách rời được, hắn đương nhiên muốn mau chân tới xem.

Nhưng Long Tiêu Diêu cũng từ ghi chép này biết được muốn mua vật phẩm ở phường thị tu tiên cũng không phải sử dụng vàng bạc thế tục mà là một loại vật phẩm gọi là linh thạch, cũng chính là khối đá phát ra linh khí trong túi trữ vật của tên tán tu kia.

Cấp bậc của linh thạch phân chia làm hạ cấp, trung cấp, cao cấp và đỉnh cấp, giữa mỗi một cấp sẽ gấp nhau một trăm lần. Ví dụ như một khối linh thạch trung cấp sẽ tương đương với một trăm khối linh thạch hạ cấp.

Bởi vì linh khí ẩn chứa trong linh thạch, người tu tiên có thể sử dụng nó để làm rất nhiều việc, là vật phẩm tối hữu dụng và là tiền tệ thông dụng lưu hành trong Giới tu tiên.

Tán tu là người tu tiên không có môn phái, không có bối cảnh, không có chỗ dựa vững chắc, chẳng những không được bảo đảm về tính mạng, được cung cấp công pháp, khuyết thiếu kỹ xảo mà càng không được cung cấp vật phẩm tu tiên. Hết thảy đều phải tự mình nghĩ cách.

Tán tu nếu muốn thu hạch vật phẩm tu tiên thì vô cùng khó khăn, bình thường đều là mạo hiểm ngắt lấy thảo dược, đào móc tài liệu hoặc giết chết yêu thú để thu thập tài liệu yêu thú và yêu đan, đến phường thị đổi lấy linh thạch rồi mua những vật phẩm tu tiên mà mình cần, đương nhiên cũng có thể trực tiếp đổi lấy.

Nhưng tìm kiếm dược liệu và tài liệu thì không sao nhưng đi giết chết yêu thú thì lại quá nguy hiểm, chỉ hơi sơ suất là sẽ chết đi. cho nên, một ít tán tu sẽ đánh lén người tu tiên khác, làm ra hành động giết người đoạt bảo.

Tên tán tu kia lúc trước hợp tác với một người tu tiên khác, trải qua bổn lần giết người đoạt bảo. Nhưng người cuối cùng bọn chúng liên thủ diệt sát là hậu nhân một gã Trúc Cơ Kỳ, cũng là đệ tử của đại phái Thanh Vân Phái. Vỉ lo sợ Thanh Vân Phái và trưởng bối của tên kia điều tra việc này, hơn nữa biết rằng cuộc đời này không có cơ hội trúc cơ cho nên liền mỗi người một ngả, chạy tới giới thế tục tị nạn.

Long Tiêu Diêu không làm được việc giết người đoạt bảo, cũng chỉ có được mấy khối linh thạch hạ cấp trong túi trữ vật của tên tán tu kia cho nên nếu muốn tới phường thị tu tiên để mua vật phẩm thì cần nghĩ biện pháp kiểm thêm linh thạch.

Long Tiêu Diêu cầm chiếc ngọc giản cuối cùng lên, phát hiện nội dung ghi trong đó rất phức tạp, có các loại dược thảo, một ít tài liệu luyện khí, có tài liệu yêu thú và các loại đan dược, Pháp phù. Trong này ghi lại hình dạng, đặc điểm, nơi sinh trưởng, cách sử dụng và giá cả, hẳn là cái để tên tán tu kia tham khảo khi thu thập và mua bán vật phẩm tu tiên.

Long Tiêu Diêu lại nhìn về phía Pháp phù trong túi trữ vật. Bởi vì Pháp phù chì sử dụng được vài lần hữu hạn, số lượng lại có hạn cho nên hắn không dám hao phí đi thí nghiẹm. Nhưng hắn vẫn quyết định lựa chọn Pháp phù cao cấp mà tên tán tu sử dụng lúc trước là Hỏa Diễm Phù để thí nghiệm cách sử dụng Pháp phù như thế nào.

Long Tiêu Diêu ra ngoài tìm một khối đất trống, lấy tấm Pháp phù kia ra, rót chân khí vào bên trong. Một lúc sau, linh quang Pháp phù chợt nhoáng lên, một đạo hỏa diễm từ trong Pháp phù bay ra, dưới sự chỉ huy của thần thức Long Tiêu Diêu liền bay về phía trước. Nhưng hỏa diễm sau khi bay ra khoảng cách một thước liền thoát khôi phạm vi thần thức của hắn, theo quán tính tiếp tục bay về phía trước mà mất đi năng lực khống chế.

Đạo hỏa diễm này bay ra được mấy thước, đánh lên vách núi đá. Nó liến đánh cho vách núi này hiện ra một lỗ hổng sâu chừng một tấc, to như cánh tay và cháy xém màu đen.

Đây là uy lực của Pháp phù cao cấp. Long Tiêu Diêu phát hiện ra uy lực kỹ xảo ngũ hành mình nắm giữ hiện tại căn bản không thể sánh bằng được Pháp phù cao cấp. Chỉ có công kích điện lưu dường như không thua kém bao nhiêu. Hôm nay hắn có thể giết được tên tán tu kia hoàn toàn là hiệu quả của đánh lén. Nếu không, tên tán tu kia vận dụng Pháp phù trong tay giao thủ với hắn thì thắng bại chỉ sợ cũng đã nghịch chuyển!

Long Tiêu Diêu chẳng những rất vừa lòng với uy lực của Pháp phù hơn nữa phát động Pháp phù cũng tiêu hao chân khí ít hơn so với thi triển một lần kỹ xảo. Đây tuyệt đối là thủ đoạn chiến đấu tốt nhất của người tu tiên.

Long Tiêu Diêu kiềm chế tò mò thử nghiệm những Pháp phù khác. Nếu Pháp phù hữu dụng như vậy, hắn càng cảm thấy quý trọng, có lẽ những Pháp phù này chính là thủ đoạn bảo mệnh của hắn trong tương lai.

Sau đó, Long Tiêu Diêu lại thử dùng Tụ Khí Đan tiến hành tu luyện. Sau khi ăn Tụ Khí Đan, nó phóng xuất ra đại lượng linh lực. Hắn lập tức khống chế linh lực này vận chuyển trong kinh mạch, cũng chuyển hóa những linh lực này thành chân khí, lưu giữ trong đan điền.

Một viên Tụ Khí đan lớn bằng hạt vải nhưng có thể cung cấp linh lực sung túc cho hắn tu luyện hơn sáu canh giờ liên tục, khiến Long Tiêu Diêu lần nữa cảm thấy tu vi gia tăng rất nhanh. Dù kém hơn so với khi hắn hấp thu năng lượng máu huyết nhưng tốc độ gia tăng tu vi lại nhanh gấp mấy chục lần so với khi hắn tự hành hấp thu linh khí tu luyện.

Long gia lại xuất hiện người tu tiên, cũng tiêu diệt những kẻ mà Vương gia mang tới bao vây, gồm cả một người tu tiên. Tin tức này giống như có cánh, chỉ qua vài ngày đã nhanh chóng truyền đi. Những kẻ vốn có xích mích với Long gia lại bắt đầu nịnh bợ, mượn sức. Không lâu sau. Long gia lại ngóc đầu dậy, trở thành đại hộ nổi tiếng ở tinh thành.

Thái độ của gia tộc đối với Long Tiêu Diêu cũng chuyển biển một trăm tám mươi độ. Hắn trở thành trụ cột của gia tộc, tất nhiên được đãi ngộ ưu việt. Tuy nhiên, hắn cũng chẳng thèm để ý tới những điều này. Hắn lúc này đang toàn tâm toàn ý tu luyện.

Nhưng trong túi trữ vật của tên tán tu kia chỉ có sáu viên Tụ Khí Đan, đã bị Long Tiêu Diêu dùng hết. Hắn cảm giác chân khí trong cơ thể đã tăng trưởng trên diện rộng, mơ hồ đạt tới Luyện Khí Kỳ cấp bốn hậu kỳ. Nhưng không còn đan dược, hắn chỉ có thể lần nữa như trước, dựa vào chính mình để hấp thu linh khí tu luyện.

Vài ngày sau, Long Tiêu Diêu cảm giác vô cùng không thích ứng. Trải qua sự gia tăng tu vi nhanh chóng vì phục dụng đan dược, hắn đã khó có thể thích ứng với tốc độ tu luyện như ốc sên đi khi chỉ dựa vào hấp thu linh khí.

Quan trọng hơn, vì Long Tiêu Diêu độc chiếm chuyện làm ăn của Vương gia, những danh môn đại hộ ở những tinh thành phụ cận thường xuyên đăng môn bái phỏng. Ban đầu, hắn đáp ứng yêu cầu của Tộc trưởng xuất hiện tiếp khách. Nhưng sau đó hắn cảm thấy vô cùng phiền toái. Hơn nữa, những tộc nhân trong gia tộc cũng muốn làm thân với hắn, khiến hắn rốt cục không thể chịu đựng được.

Long Tiêu Diêu suy nghĩ cho kế hoạch tiếp theo của mình. Hiện tại hắn không thể tiếp tục ở lại gia tộc. Nếu không, cứ bị quấy rầy thế này thì cơ bản không có thời gian tu luyện. Hơn nữa hắn cũng muốn kiếm thêm một ít Tụ Khí Đan. Tốc độ tu luyện khi phục đan khiến hắn hiểu rằng nếu muốn nhanh chóng gia tăng tu vi, hắn chỉ có một cách là dựa vào đan dược phụ trợ mà thôi.

Long Tiêu Diêu quyết định rời khôi gia tộc, làm một tán tu bắt đầu con đường tu luyện của mình. Đương nhiên, mục tiêu hàng đầu của hắn là muốn kiến thức một chút phường thị tu tiên.

Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu cũng gặp phải rất nhiều khó khăn. Đầu tiên là hắn không biết vị trí cụ thể của phường thị, thứ hai hắn không có linh thạch, căn bản không thể mua nổi đan dược. Quan trọng hơn là trong Giới tu tiên tràn ngập việc giết người đoạt bảo. Tự thân thực lực của hắn cũng không thể cam đoan sự an toàn của bản thân.

-o0o-