Chương 8: Lãnh địa hoang vu. (3)

Thiên Hạ Vô Song

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»

Sau khi kêu lên một tiếng kinh ngạc, lão nhân cũng đã có phản ứng lại. Hắn chậm rãi ngã quỵ ở trên mặt đất, sau đó cung kính hướng về phía Mạnh Hàn dập đầu một cái, trong miệng kích động hô to một tiếng:

– Lãnh chúa đại nhân!

– Lãnh chúa đại nhân?

Giọng nói của lão nhân truyền đến các lều một cách rõ ràng. Ở nơi đó nhất thời truyền ra những tiếng kêu kinh ngạc tương tự.

Mạnh Hàn không quen được người khác cúi lạy, đặc biệt là bị một lão nhân lớn tuổi hơn mình rất nhiều cúi lạy như vậy. Mạnh Hàn vội vàng đỡ người lão nhân dậy, trong miệng liên tục xin lỗi:

– Lão nhân gia, không cần đa lễ như vậy.

Lão nhân lại không để ý tới sự nâng đỡ của Mạnh Hàn. Trong chớp mắt thân thể lão nhân hình như trẻ hơn mấy chục tuổi. Dáng vẻ của lão nhân vừa nãy còn run rẩy, hiện tại lại gần như nhảy cẫng lên thật cao, hướng về phía sau lớn tiếng kích động bắt đầu la lên:

– Chỗ chúng ta cũng có lãnh chúa đại nhân! Chúng ta có lãnh chúa đại nhân!

Giọng nói đầy kích động của lão nhân này, khiến Mạnh Hàn thiếu chút nữa thì cho rằng có chuyện gì xảy ra. Nhưng nhìn thấy lão nhân hô to xong, từ trong lều cũng truyền ra những tiếng hoan hô, lúc này hắn mới xác định những điều trước mắt nhìn thấy chính là sự thật, mà không phải ảo ảnh.

Kỳ quái. Có lãnh chúa mà thôi, có cần kích động như vậy không?

Mạnh Hàn không nhịn được trong lòng thầm nghĩ.

Nhưng hắn lại không biết, Hoàng Sa Trấn là một thôn trấn, lại không có một quý tộc nào nguyện ý tới nơi này làm lãnh chúa. Cho dù là có người đảm nhiệm lãnh chúa nơi này, cũng không có ai đích thân xuất hiện tại nơi quỷ quái này. Những người này có thể tận mắt thấy một lãnh chúa, thật sự là chuyện đáng giá kích động.

Tiếng hoan hô liên tiếp truyền đến. Tuy nhiên, nghe tiếng hoan hô của những người kia đều có phần nhất trí với lão nhân trước mặt. Mạnh Hàn không hiểu được tâm tình của những người này, chỉ có thể đứng ở tại chỗ chậm rãi chờ, xem sẽ xuất hiện chuyện gì.

Chỉ một lát sau, cuối cùng những tiếng hoan hô cũng ngừng lại. Sau đó, những người ẩn nấp bắt đầu xuất hiện từng người một.

Lần này, đến phiên Mạnh Hàn cảm thấy kinh ngạc. Hắn đã tin chắc con mắt của mình không có vấn đề. Ở chỗ này hắn nhìn thấy người không phải là do bóng chồng, mà thật sự có rất nhiều cặp sinh đôi.

Nói một cách chính xác, Mạnh Hàn nhìn thấy mỗi người, đều là hai phần. Hoặc là nói, người xuất hiện nơi này đều là sinh đôi. Mỗi cặp sinh đôi cứ hai người lại đứng chung một chỗ, đứng từ ngoài xa nhìn về bên này. Ngay cả lão nhân vừa đứng ở trước mặt Mạnh Hàn cũng như vậy. Nếu như không phải y phục trên người hai người bị thủng những chỗ khác nhau, hắn thật sự không nhìn ra được người nào vừa xuất hiện ở trước mắt hắn.

Tuy nhiên, biểu hiện của những người này rất khiến Mạnh Hàn cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Tuy rằng có một lãnh chúa khiến bọn họ hoan hô nhảy nhót, nhưng lúc này bọn họ lại rất khúm núm. Mọi người đều ở phía xa vui mừng nhìn tới, nhưng không có người nào dám tiến lên.

Mạnh Hàn nhíu nhíu mày. Hắn chỉ có thể nhìn về phía lão nhân vừa đi ra ngoắc tay, ra hiệu hắn lại đây.

Lần này biểu hiện của lão nhân kia vô cùng xa lạ. Sau khi đi về phía trước mấy bước, hắn nhưng tách xa Mạnh Hàn, giống như trên người Mạnh Hàn có thứ gì đó khiến hắn hoảng sợ vậy.

Lão nhân đó đứng ở phía xa hỏi vọng tới:

– Đại nhân, ngài có gì phân phó?

– Tại sao lại đứng xa như vậy? Lại đây một chút đi?

Mạnh Hàn không hiểu trực tiếp hỏi.

– Đại nhân, chúng ta đều là sinh đôi!

Lão nhân tỏ ra không hiểu, trả lời một tiếng. Nhưng nhìn bộ dạng Mạnh Hàn vẫn không hiểu, hắn lại kêu lên một câu:

– Chúng ta là cặp sinh đội chịu sự nguyền rủa!

– Sinh đôi thì thế nào?

Mạnh Hàn là người hiện đại, trong đầu căn bản không có khái niệm gì về sự kỳ thị. Trong miệng thậm chí còn lẩm bẩm:

– Sinh đôi thật sự hiếm thấy? Chí ít cha mẹ phải vui sướng gấp đôi! Làm sao có thể chịu sự nguyền rủa được?

– Đại nhân? Lão nhân không nghe thấy Mạnh Hàn thì thầm nói gì. Khi nhìn thấy dáng vẻ Mạnh Hàn đứng ở nơi đó giống như không biết phải làm sao, trong lòng không nhịn được run lên, vội vội vàng vàng kêu một tiếng.

– Cặp sinh đôi chịu nguyền rủa là thế nào?

Mạnh Hàn đột nhiên phát hiện chủ nhân của thân thể mình đang sử dụng hiện nay đúng là một con mọt sách, hoặc là nói một kẻ ngốc chỉ biết tu luyện ma pháp. Rõ ràng có cách nói gì đó đối với cặp sinh đôi, nhưng trong ký ức ban đầu lại cái gì cũng không biết. Mạnh Hàn bất đắc dĩ, chỉ có thể thỉnh giáo lão nhân đang đứng ở phía đối diện.

Lão nhân vẫn đứng thật xa, không dám tới gần. Nghe thấy Mạnh Hàn hỏi như vậy, lại nhìn dáng vẻ mơ hồ của hắn mê, lao nhân ki cũng hiểu được, Mạnh Hàn thật sự không biết.

Tuy nhiên, thái độ này của Mạnh Hàn cũng làm cho lão nhân hoàn toàn lý giải được tại sao nơi này lại có lãnh chúa xuất hiện. Hóa ra hắn là một kẻ trẻ tuổi cái gì cũng không biết. Không biết sau khi hắn biết chân tướng có rời khỏi đây hay không.

– Ôi!

Lão nhân cũng chỉ có thể thở dài một hơi, bắt đầu giải thích với lãnh chúa Mạnh Hàn. Bất kể nói thế nào, Mạnh Hàn cũng lãnh chúa của mình:

– Đại nhân, những cặp sinh đôi chúng ta đều do thần nguyền rủa mới có thể xuất hiện. Chúng ta sẽ mang đến vận rủi cho những người mà chúng ta tiếp xúc.

Nhờ lão nhân kiên nhẫn giải thích, Mạnh Hàn cuối cùng đã hiểu rõ ràng cái gọi là nguyền rủa này là thế nào. Hóa ra, ở thế giới này, những cặp sinh đôi trên căn bản chính là người phát ngôn của vận rủi nguyền rủa. Chỉ cần bọn họ tiếp xúc với người khác, sẽ mang tới vận rủi và nguyền rủa cho người mình tiếp xúc.

Nghe xong loại lời nói vô căn cứ này, Mạnh Hàn thực sự không biết nên nói như thế nào mới tốt. Không biết gì thật sự là tội lớn nhất. Trên thế giới này, mọi người căn bản không biết sinh đôi là tại sao. Đột nhiên có hai người sinh ra giống nhau như đúc, chắc hẳn trước đây không biết người nào tiếp xúc với cặp sinh đôi lại không may trùng hợp gặp phải chuyện xấu gì đó, cho nên những cặp sinh đôi mới có thể bị hiểu lầm thành hóa thân của nguyền rủa gì đó.

Có vẻ như trong cuộc sống của mình tại thế giới kia, trước đây thật lâu các cặp sinh đôi cũng bị coi là một hiện tượng khó hiểu. Thế giới này càng có suy nghĩ trầm trọng về điều đó. Bởi vì không hiểu tại sao lại có cặp sinh đôi, nên toàn bộ những cặp sinh đôi trên đại lục đều bị mọi người hiểu lầm.

Chỉ cần có một cặp sinh đôi sinh ra, ngay cả cha mẹ của bọn họ cũng sẽ cảm giác đây là điềm không may. Dưới tình huống thông thường, vận mệnh của những cặp sinh đôi đều bị vứt bỏ. Hoàng Sa Trấn này chính là khu vực để tất cả đại lục vứt bỏ những cặp sinh đôi.