Chương 8 : Thánh Dẫn Linh Lô (4)

Thần Ấn Vương Tọa

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Dịch giả:Nguyenphu2009

“Nha.” Long Hạo Thần vẫn còn đang đắm chìm trong tu luyện về nội linh lực cùng với tìm hiểu về Linh Lô, đơn giản đáp ứng một tiếng rồi cùng Lý Hinh đi ra.

Lý Hinh sửa sang lại mái tóc dài của nàng một chút, dùng một sợi dây chun màu lam một lần nữa buộc tóc thành đuôi ngựa, mang theo Long Hạo Thần ra cửa, một lần nữa tiến vào trong chủ điện, trực tiếp lên tầng ba.

Nạp Lan Thứ đã chờ ở chỗ này rồi, thấy bọn họ chạy tới, hướng Long Hạo Thần mỉm cười nói: “Nghỉ ngơi như thế nào rồi? Chỗ ở có hài lòng không?”

Long Hạo Thần trước hướng Nạp Lan Thứ hành lễ, rồi mới hồi đáp: “Chỗ ở rất rồi, cảm ơn người Nạp Lan thúc thúc.”

Nạp Lan Thứ khẽ mỉm cười, đối với đứa nhỏ này hắn là càng ngày càng quý rồi, có phụ thân cường đại như vậy nhưng không có nửa phần kiêu căng.

“Con đã hoàn thành thần thánh giác tỉnh, chứng minh con có thực lực Kỵ sĩ, nhưng con gia nhập Hạo Nguyệt phân điện chúng ta phải tiến hành ghi danh một chút cho nên tới kiểm tra một chút linh lực hiện tại của con. Ngày mai con bắt đầu đi theo Kỵ sĩ ban để học tập kỹ năng cùng kỷ xảo của Thủ Hộ Kỵ Sĩ, có cái gì không hiểu trực tiếp đi hỏi ta.”

“Dạ.” Long Hạo Thần đáp ứng một tiếng, cổ tay khẽ động từ phía sau lưng rút thanh trọng kiếm ra. Bởi vì cha không để cho hắn bại lộ năng lực của Trừng Giới Kỵ Sĩ cho nên hắn chẳng qua chỉ mang một thanh trọng kiếm ở trên người, một.. thanh kiếm khác tự nhiên cất ở trong giới chỉ.

“Đệ đệ, ngươi muốn đổi sang tu luyện Thủ Hộ Kỵ Sĩ?” Lý Hinh vẻ mặt là không thể hiểu nổi.

Long Hạo Thần ha ha cười nói: “Đây là sau khi khảo nghiệm lần trước trở về đệ đã đưa ra quyết định của mình.”

Công cụ khảo nghiệm Linh lực cùng lần trước không có bất kỳ khác nhau vẫn là hắc sắc thạch trụ như cũ.

“Bắt đầu đi.” Nạp Lan Thứ hướng Long Hạo Thần gật đầu.

Long Hạo Thần ánh mắt ngưng tụ, tiến lên một bước, trọng kiếm trong tay phải đã nhanh như tia chớp trảm xuống trên thân kiếm rõ ràng nhiều hơn một tầng kim sắc quang mang, đây cũng không phải là kỹ năng mà là cảnh tượng sinh ra khi rót nội linh lực vào.

Phịch một thanh âm muộn hưởng vang lên, lam sắc quang mang nhu hòa vách tường chung quanh thí luyện tràng lóe lên, bất luận là Nạp Lan Thứ hay là Lý Hinh cũng đều khẩn trương nhìn chăm chú phía trên hắc sắc thạch trụ.

“Hai trăm sáu mươi tám.” Mấy chữ thật to hiện ra trên đó.

Nạp Lan Thứ cùng Lý Hinh đồng thời hít sâu một hơi, Lý Hinh thất thanh nói: “Chỉ kém hai điểm linh lực là đạt đến tam cấp Kỵ sĩ rồi a. Đệ đệ, đê còn là con người nữa sao? Chưa tới mười hai tuổi liền đạt đến tam cấp Kỵ sĩ a!”

Phải biết rằng một năm rưỡi trước, thời điểm khi Lý Hinh gặp Long Hạo Thần nàng cũng chỉ đạt đến trình độ tam cấp Kỵ sĩ này mà thôi. Chỉ qua có một năm rưỡi thời gian, Long Hạo Thần đã đem linh lực bản thân tăng lên hơn gấp đôi. Loại tốc độ tăng trưởng này mặc dù cùng nội linh lực, ngoại linh lực đồng thời đề thăng có liên quan, nhưng cũng chỉ có thể dùng từ kinh tài tuyệt diễm để hình dung.

Long Hạo Thần thu kiếm mà đứng, đối với mấy mấy con số về linh lực này hắn cũng không nghĩ nhiều, những điều này hiển nhiên không phải là chân chính linh lực tu vi của hắn. Sau khi dung hợp thánh dẫn Linh Lô, nội linh lực của hắn giảm xuống hơn năm mươi điểm, nếu không mà nói, linh lực tu vi của hắn hẳn là đỉnh tứ cấp gần đạt đến ngũ cấp Kỵ sĩ.

“Thiên tài, thật sự là thiên tài a!” Nạp Lan Thứ lẩm bẩm nói.

Lý Hinh chớp chớp đôi mắt to, hung tợn nhìn Long Hạo Thần nói: “Đáng tiếc a, đệ tuổi quá nhỏ. Nếu không tỷ tỷ nhất định phải trước tiên đem đệ chiếm lấy.”

Nhìn bộ dáng của nàng, trên mặt Long Hạo Thần không khỏi đỏ lên, hắn vẫn còn nhớ kỹ hơn một năm trước kia Lý Hinh nắm tay mình sờ soạng đôi vú có chút cao vút mềm mại của nàng.

“Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm.” Lý Hinh kéo tay Long Hạo Thần, cùng Nạp Lan Thứ nói vài câu sau đó chạy ra ngoài.

Ra khỏi Hạo Nguyệt phân điện, Lý Hinh kéo tay Long Hạo Thần ở phụ cận tìm một quán cơm lớn nhất đi vào.

Vừa vào cửa, lập tức có người phục vụ tiến lên đón, “Hinh Nhi tiểu thư, người đã tới.”

Lý Hinh gật đầu, nói: “Chúng ta đến ăn cơm.”

Lý Hinh lắc đầu nói: “Không cần hai người chúng ta ngồi ở đại sảnh là được rồi. Sắp xếp vị trí gần cửa sổ là được. Mang thực đơn tới, ta đang đói muốn chết rồi đây.”

Vừa nói, nàng liền kéo tay Long Hạo Thần đi qua ngồi xuống.

Lúc này đại sảnh tiệm cơm đã tương đối đông, Lý Hinh mang theo Long Hạo Thần,sau khi ngồi xuống lập tức gọi đồ ăn, cách nàng gọi đồ ăn thật là khiến cho Long Hạo Thần mở rộng tầm mắt.

Tiếp nhận tờ thực đơn từ trên tay của người phục vụ, Lý Hinh ở phía trên gạch liên tục năm, sáu cái.Trong khi Long Hạo Thần cảm thấy kỳ quái tại sao người phục vụ không có tiến hành ghi chép, Lý Hinh nói: “Ừ, ngoại trừ mấy món này còn lại mang hết lên đây.”

Trên một tờ thực đơn thế nhưng là có khoảng hai, ba mươi món ăn a!

“Hinh Nhi tỷ tỷ, nhiều như thế ăn không hết.” Long Hạo Thần vội vàng nói hắn đối với vị tỷ tỷ này lại hiểu biết thêm mấy phần. Nàng này tính cách không thua đấng mày râu, cùng ở chung với nàng thật sự rất thoải mái.

Lý Hinh nghiêm sắc mặt, nói: “Làm sao mà ăn không hết, đệ đang trong thời kỳ phát triển cần phải ăn nhiều một chút.”

“Thôi đi, cái gì mà để đệ đệ ăn nhiều một chút. Rõ ràng ngươi là một thùng cơm di động.” Trong khi Lý Hinh đang gọi đồ ăn, một thanh âm có chút trong trẻo lạnh lùng mang theo vài phần đùa cợt vang lên.

Long Hạo Thần quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai nam một nữ,ba người cùng đi vào tiệm cơm, thời điểm khi họ đi ngang qua liền dừng bước, người nói chuyện chính là thiếu nữ trong đó.

Ma pháp bào. Đây là một vị Ma Pháp Sư? Long Hạo Thần hiểu biết đối với Ma Pháp Sư chỉ dừng lại ở những gì phụ thân giảng thuật, đây là lần đầu tiên nhìn thấy.

Ba ngôi sao cộng thêm sáu đạo kim vân là tiêu ký đại biểu cho lục cấp tam giai chức nghiệp. Đây đã là một vị Ma Pháp Sư chân chính a.Ba chức nghiệp đầu của Ma Pháp Sư có danh hiệu theo thứ tự là ma pháp tùy tùng, Ma Pháp Học Đồ cùng Ma Pháp Sư.

“Phanh.” Lý Hinh vỗ mạnh một cái lên cái bàn rồi đứng lên, cả giận nói: “Lâm Giai Lộ, ngươi nói ai là thùng cơm?”

Lâm Giai Lộ hừ một tiếng, “Người nào ăn nhiều thì là người đó.”

Long Hạo Thần đầu tiên chú ý đến ma pháp bào sau đó mới chú ý tới dung mạo của thiếu nữ Ma Pháp Sư này.

Có thể nói, Lâm Giai Lộ cùng Lý Hinh cũng là mỹ nữ hiếm có, nhưng nhị nữ nhưng hoàn toàn có phong cách bất đồng. Lý Hinh tính cách ngay thẳng anh khí mười phần, là một loại tràn đầy sức sống. Mà Lâm Giai Lộ thì có vẻ đẹp thanh tú của thiếu nữ khuê các.

Da thịt trắng nõn, vóc người trung bình, mái tóc dài màu lam nhạt xõa ở phía sau, đôi mi thanh tú, mũi cao, đồng dạng là lam sắc đồng tử, các đường nét trên mặt cũng càng thêm nhu hòa, rất dễ dàng làm cho người ta một loại cảm giác muốn che chở cho nàng.

Bất quá, trong tay nàng đang cầm một thanh dài chừng hai thước ma pháp trượng. Pháp trượng toàn thân là một loại màu đen do mộc đầu chế luyện mà thành, trên đỉnh lộ ra mấy đường vân tinh tế cùng chỗ nắm tay có một khỏa lam sắc bảo thạch to cỡ nắm tay nhỏ. Ma pháp nguyên tố ba động trên chuôi pháp trượng so sánh với ma pháp bào trên người nàng thì nồng đậm hơn nhiều.

“Ngươi muốn đánh nhau có phải không?” Lý Hinh trong mắt lửa giận bắn ra bốn phía, vừa bước ra đã đến trước mặt Lâm Giai Lộ.

Hai gã thanh niên cùng Lâm Giai Lộ đi vào tiệm cơm tiến lên phía trước hai bước, một tả một hữu bảo vệ Lâm Giai Lộ, trên mặt tràn đầy thần sắc khẩn trương. Bọn họ đều là một thân chiến sĩ mặc áo giáp, rất rõ ràng là hộ vệ của Lâm Giai Lộ.

Ma Pháp Sư sợ nhất chính là bị đánh lén, cùng so sánh với lực phá hoại cường đại của ma pháp thig thân thể của bọn họ yếu ớt hơn nhiều. Vì vậy, Ma Pháp Sư ưu tú bên cạnh luôn mang theo hộ vệ tùy tùng.

“Hai vị tiểu thư xin bình tĩnh, tháng trước các ngươi vừa mới bị chấp chính quan đại nhân cùng tổng trưởng đại nhân xử phạt.” Chiến sĩ bên trái có chút khản trương cẩn thẩn nhắc nhở.

“Hừ.” Lý Hinh cùng Lâm Giai Lộ cơ hồ là đồng thời tức giận hừ lên tiếng, không ai chịu nhường ai, rất căm tức đối phương.

Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu