Q1 - Chương 26: Đêm trước đại chiến

Tây Du Nhất Mộng

Đăng vào: 2 năm trước

.

oOo
Thú Vương, vua của Thú tộc, là Boss mạnh nhất trong giai đoạn tân thủ; hình dạng như sư tử, bốn chân có đề, đầu mọc hai sừng, không có động phủ cố định, thường đi tuần quanh dãy núi phía nam. Con súc sinh này có lai lịch rất lớn, chính là do con sư tử cái lông vàng giữ cửa cung Đâu Suất của Thái Thượng lão quân một mình hạ phàm, động phàm tâm rồi giao phối với một con trâu đực dị chủng không biết tên mà sinh ra. Tuy rằng nó không có đắc đạo, không biết pháp thuật, nhưng trời sinh thần lực, toàn thân da dày thịt chắc, quả thực rất khó nhằn. Hơn nữa mỗi lần nó ra ngoài đều mang theo 5 con Cao Sơn Hùng Sư (sư tử núi) cấp 40 làm bảo tiêu, càng khó khăn thêm cho ý định làm thịt nó.

Có câu tính toán không bằng may mắn, buổi sáng hôm nay, một người chơi Tiểu Bạch Long rất ngoài ý muốn nhận phải nhiệm vụ bứt ba sợi lông đuôi của Thú Vương. Nàng phúc lớn mạng lớn, tìm được Thú Vương khi nó đang ngủ, bên người lại không có hộ vệ, vì thế bứt ba sợi lông của nó rồi chạy như bay quay về thôn.

Thú Vương bừng tỉnh, đã phát hiện người chơi này ra tay, giận tím mặt, lập tức triệu tập 5 con Cao Sơn Hùng Hư, nổi giận đùng đùng chạy xuống núi, muốn vào thôn truy sát người chơi xui xẻo kia.

Tin tức này truyền đến, không khí sôi trào lên như muốn nổ tung. Ai nấy kêu gào la hét, hô cha gọi mẹ mà xô đẩy nhau chạy về vùng an toàn… Vèo vèo mấy cái, theo vô số luồng sáng bay qua, người còn luẩn quẩn quanh vùng núi phía Nam thôn này tựa như đàn kiến bị thổi bay đi rồi đồng loạt tử ẹo hơn nửa, hóa thành bạch quang bay về điểm hồi sinh trong thôn. Thế nhưng nhìn lại thì tại thôn không thấy mấy người, tình cảnh vô cùng quái dị.

Đây là vì sao ư? Đều ù té hoặc log out tị nạn cả rồi chứ gì nữa!

– Long lão đại, Thú Vương vào thôn chính là cơ hội trời cho, không bằng chúng ta tạm thời dừng lên núi khỉ, trước tiên diệt Thú Vương đã. Trên người Thú Vương có thể rơi ra Thú Vương Đan, nuốt thứ đó vào sẽ lập tức lên tới cấp 50, chính là thần đan diệu dược nhất đẳng đó.
Thiên Hạ Nhất Thủ thúc ngựa chạy đến bên người Long Tiên Hương, nhắc tới Thú Vương Đan, trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ ước ao.

Sắc mặt của Long Tiên Hương căng thẳng, đương nhiên hắn hiểu được công hiệu của Thú Vương Đan, có điều một Thú Vương chỉ có một Thú Vương Đan, vấn đề chia chiến lợi phẩm… Hắn thử hỏi:
– Nhất Thủ huynh, viên Thú Vương Đan kia…

Thiên Hạ Nhất Thủ là nhân vật bậc nào, sớm hiểu được băn khoăn trong lòng hắn, ngắt lời nói:
– Chim nhạn chưa bắn rụng đã muốn tranh công, chúng ta cứ tranh chấp như thế không khỏi khiến người chê cười. Long lão đại yên tâm, Thú Vương còn có thể rớt ra một miếng Thú Vương Thiết Bài, có được thẻ bài này sẽ có thể thuần hoá thú kỵ, giá trị so với Thú Vương Đan chỉ có hơn chứ không kém. Nếu chúng ta may mắn giết được Thú Vương, hai thứ nó rớt ra tùy anh chọn trước một.

Long Tiên Hương ha ha cười:
– Nhất Thủ huynh đã hào phóng như thế, tôi còn thắc mắc chẳng hóa tiểu nhân sao. Chúng ta trước hết đồng tâm hợp lực, lấy Thú Vương thử đao thôi.

Hai đầu sỏ đạt được nhất trí, lập tức hạ lệnh, dẫn dắt chúng thủ hạ chạy về thôn.

Đội ngũ quay đầu mà đi như thủy triều rút, khiến Đại Nhiên gấp đến độ luống cuống. Phặc phặc phặc, đến thuyền rồi còn đi, tiên sư nó chứ! Hắn điên lên cũng phải thôi, nếu bạn đang cùng một cô gái XXOO, đang chuẩn bị ‘trườn’ vào, cô gái lại đột nhiên nói ‘em đến kỳ’, vậy xin hỏi bạn có tức muốn điên lên không?

Có điều hắn nôn nóng cũng vô dụng, chỉ một lát đám người đã chạy hết. Đại Nhiệt cắn răng một cái, cũng đi theo, trở lại trong thôn.

Lúc này trong thôn ngoại trừ vài người chơi cấp cao gan lớn ra, cũng chỉ có người của Thiên Hạ Hội cùng Long thị gia tộc. Cứ đùa, Thú Vương là quái vật bực nào chứ, người chơi cấp 20 trở xuống cơ bản đều là miểu sát, có ai thừa hơi ở chỗ này nhận lấy cái chết? Log out hoặc chạy ra xa bên ngoài thôn luyện cấp tránh đi mới là vương đạo.

Không có thẻ thông hành hạn chế, nhân số hai đại bang hội lập tức tăng lên gấp đôi, tập kết một đoàn đông nghìn nghịt ở trên quảng trường, chờ các lão đại ra lệnh. Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Sa Tăng, Đường Tăng, Tiểu Bạch Long, năm class đều đủ cả, phân chia theo tổ đứng chỉnh tề.

Giải thích một chút, hiện tại Thiên Hạ Hội, Long thị hay đoàn thể do hai bên liên minh thành cũng đều là tự phát, không được hệ thống tính là sơn trại hay giáo phái trong trò chơi, cũng không bị hệ thống hạn chế hoặc là hưởng ưu đãi gì.

Thiên Hạ Nhất Thủ ngồi trên lưng ngựa, ở phía trước đội ngũ ghìm cương thét một tiếng dài đầy khí phách:
– Các huynh đệ! Mọi người chuẩn bị xong chưa?

– Đã xong!

Mấy trăm người rống to đáp lại.

– Đây là một trận tử chiến, rất nhiều huynh đệ sẽ bỏ mạng!

Tiếng của Thiên Hạ Nhất Thủ càng lúc càng cao vút:
– Nhưng mỗi một phần cố gắng, mỗi một điểm cống hiến của mọi người đều sẽ được tôi cùng Long lão đại ghi nhớ trong lòng. Mọi người rớt trang bị, chúng tôi sẽ bồi thường trang bị tốt hơn, mọi người bị đánh về cấp 1, chúng tôi giúp mọi người lên cấp còn cao hơn ban đầu! Như vậy, mọi người còn có vấn đề gì không?

– Không thành vấn đề!
Lại là tiếng trả lời đồng thanh âm vang.

Đứng bên ngoài, Đại Nhiệt thầm nghĩ: chiêu này thực quá hay, không hổ là cấp bậc lão đại, phải hướng hắn học tập nhiều hơn.

Thiên Hạ Nhất Thủ khơi dậy sĩ khí xong liền lui xuống, nhường cho Long Tiên Hương tiếp tục.

Long Tiên Hương mặc trên người một bộ giáp trụ hoàng kim lóng lánh, uy phong lẫm liệt, còn là cực phảm giảm bớt 10% động tác bị thương. Ở trong trò chơi, nhân vật khi bị công kích sẽ có động tác ngửa ra sau không thể làm gì, thời gian ngửa ra sau này ngắn hay dài rất quan trọng, một giây quyết sinh tử. Mà thuộc tính “giảm bớt thời gian động tác bị thương” này sẽ chỉ xuất hiện trên y phục, nhỏ nhất là 10%, cao nhất là 100%. Nhưng đạt tới 100% cũng không có nghĩa là sẽ không còn ngửa ra sau nữa, bởi vì trên vũ khí sẽ có thuộc tính tương khắc — gia tăng thời gian động tác bị thương, phạm vi cũng là từ 10% đến 100%.

Long Tiên Hương nói chuyện không phải kiểu hào hùng như Thiên Hạ Nhất Thủ, nhưng trong giọng nói lại toát ra một lòng quyết tâm không thể phủ định:
– Ngày hôm nay, Long thị cùng Thiên Hạ Hội liên thủ hợp tâm, muốn cùng Thú Vương nhất quyết sinh tử. Chờ Thú Vương đi vào, Thiên Hạ Nhất Bôi sẽ dẫn dắt một đội tách 5 con sư tử hộ vệ kia ra, sau đó Long Quyển Phong dẫn dắt một đội khác kéo Thú Vương tới khu hoang tàn phía Tây thôn, nơi đó địa thế phức tạp, thích hợp mai phục. Đại đội ngũ chúng ta sẽ mai phục sẵn tại đó, bày tốt các loại bẫy, chờ Thú Vương tự lao vào. Đây nhất định là một trận đánh lâu dài, mọi người cần phải tin tưởng lẫn nhau, Tiểu Bạch Long chuyên tâm làm tình báo canh gác, Sa Tăng tùy thời chú ý trị liệu cho đồng đội, những class khác toàn lực công kích mục tiêu, không cho nó có cơ hội nghỉ ngơi, mọi người rõ chưa?

Long Tiên Hương này quả thật rất có tài ở phương diện quản lý, là lãnh đạo trời sinh, chiến thuật bố trí hợp lý, trật tự rõ ràng, làm cho người ta cảm thấy tin cậy.

– Rõ!

– Tốt! Chuẩn bị — chiến đấu!

Long Tiên Hương hét vang một tiếng, cuối cùng cũng không quên cổ vũ sĩ khí! Trong lòng mọi người nhiệt huyết sôi trào, sĩ khí tăng vọt, cùng quát to đáp lại:
– Chiến đấuuuuuu….

Tài, để người khác đi chịu chết lại có thể tạo thành khung cảnh nhiệt tình vĩ đại như vậy, quá tài!

Đại Nhiệt cúi đầu thử tự so sánh chính mình, chỉ cảm thấy tự trọng tổn thương rất lớn.

– Đại Nhiệt, sao anh lại ở xó này rình xem thế hả?

Lại là Thiên Tầm Hương, một người cầm theo thanh cương kiếm, nhìn bộ dáng hẳn là khoảng cấp 20, đang mỉa mai cười nhìn hắn.

Đại Nhiệt cười nói:
– Tôi không ở đây thì theo cô phải ở đâu?

– Nếu anh là đàn ông thì nên theo đội ngũ xông pha hãm trận, cùng Thú Vương chiến đấu.

Đại Nhiệt lập tức dè bỉu:
– Nghỉ đê! Dựa vào cái gì chứ?

– Không dám cứ việc nói thẳng, không phải đàn ông giờ cũng bình thường thôi, không ai thèm cười đâu.
Thiên Tầm Hương rất khinh thường nói.

Những lời này làm cho Đại Nhiệt hận đến nghiến răng nghiến lợi, cười tà nói:
– Sao cô biết tôi không phải đàn ông? Nếu không chúng ta lên giường thử một lần đi?

– Anh…
Nàng tức giận đến mặt mũi trắng bệch.

Cô gái này tuy lớn lên không tồi, nhưng tính tình quá nóng nảy, có khuynh hướng bạo lực nghiêm trọng.

Đại Nhiệt lười cùng nàng nói nhảm, xoay đầu bốn phía xem tình huống.

Thời gian đã qua chục phút, không khí càng lúc càng khẩn trương, vô số người chơi chạy tới chạy lui có tổ chức, dọn nơi này đắp nơi kia, gấp gáp tiến hành công tác chuẩn bị. Chỉ có heo lười Đại Nhiệt là khác biệt, nhìn Đông một cái, nhìn Tây một cái, nhàn nhã giống như đang dạo ở vườn hoa.

Bỗng nhiên, dưới tình huống không có bất kỳ dấu hiệu nào, một đám mây đen kỳ quái từ hướng Tiểu Hoa Quả Sơn trên biển bay tới, mang theo sấm sét vang dội, một bóng dáng khổng lồ lúc ẩn lúc hiện giữa tầng mây.

– Độc Giác Quỷ Vương! Trời ạ! Là Độc Giác Quỷ Vương!

Mọi người sợ ngây người, ngơ ngác nhìn đám mây đen kia, giống như tận thế tiến đến, lúng túng không biết nên làm sao bây giờ.

Lẽ nào yêu quái trong truyền thuyết này cũng muốn tấn công thôn? Đại Nhiệt tay chân lạnh lẽo, chuẩn bị log out lánh nạn. Độc Giác Quỷ Vương là thân phận gì? Đừng tưởng rằng nó bài danh phía cuối trong Yêu tộc là sẽ không khủng, một mình nó có thể chấp 5 Thú Vương, vậy lợi hại hay không?

– Khặc! Khặc! Khặc!

Một tràng cười nghe mà lông tóc dựng đứng theo giữa không trung truyền xuống, đã thấy Độc Giác Quỷ Vương kia khống chế mây đen bay đi cực nhanh, thoáng cái đã biến mất cuối chân trời.

– Đi qua mà thôi! Là đi qua mà thôi!

Mọi người như trút được gánh nặng, đồng loạt thở phào một hơi, rồi lại đồng loạt kéo ống tay áo lên lau mồ hôi lạnh…

—–oo0oo—–