Chương 1246: Mục tiêu tám ngàn năm sau (1)

Sất Trá Phong Vân

Đăng vào: 2 năm trước

.

Cánh tay này to khỏe hơn cái cũ, A Lịch Khắc Tư biến vạm vỡ hơn, tinh khí thần nâng cao lên một đẳng cấp.

A Lịch Khắc Tư thè lưỡi to đen liếm môi trên, nở nụ cười thỏa mãn.

A Lịch Khắc Tư nói:

– Thật thoải mái, vị ngon miệng đấy. Tiếc rằng con heo này chưa được nuôi đến lúc mập nhất đã buộc ta phải ăn nó.

Càn Vô Song nhìn cái chết của Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, người dựng đứng lông tơ. Trở thành vong linh đạt được lực lượng cường đại thế nhưng ẩn giấu nguy hiểm như vậy? Tùy thời trở thành thực vật cho haòng đế vong linh bổ sung?

Sao có thể như vậy?

Sơn Xuyên lập tức từ bỏ đối thủ xoay người chạy sâu vào Cổ Hoang Sa Hải.

Trốn! Trốn! Trốn! Trong đầu Sơn Xuyên chỉ có một chữ trốn, có lẽ chạy đi xa sẽ có cơ hội sống sót.

– Muốn trốn? Thật tiếc, ta vốn định nuôi các ngươi mập nhất rồi một hơi ăn vào trùng kích lên thành tựu thiên thần chí cao. Bây giờ chỉ có thể ăn sạch các ngươi hồi phục trạng thái mạnh nhất ngày xưa.

A Lịch Khắc Tư phất tay, nói:

– Hãy hiến dâng lực lượng của các ngươi cho ta đi!

– Đừng . . .

Phía xa, Sơn Xuyên đã chạy khỏi tầm mắt mọi người hét thảm thiết, quái vật mình người đầu sư tử cũng rú lên. Càn Vô Song bản năng muốn thúc đẩy văn chương vong linh màu xám tăng cao lực lượng đối kháng với A Lịch Khắc Tư nhưng ngược lại trợ giúp gã khởi động văn chương vong linh màu xám.

Chớp mắt ba cường giả biến thành đống thịt nát tỏa mùi tanh hôi.

Cùng lúc đó, thân thể vạm vỡ của A Lịch Khắc Tư lại chắc khỏe hơn, làn da sáng bóng toát ra ánh sáng hấp dẫn, cơ bắp hơi tăng lên cho người cảm giác lực lượng mạnh gấp mười, gấp trăm lần.

Lộ Tây Pháp Trận Thỉ cũng tốt, Càn Vô Song cũng vậy, hai người này là thức tỉnh huyết mạch chung cực, có Lý Bá kích thích thực lực tăng vọt. Nếu không thì dù cùng là thức tỉnh huyết mạch chung cực, đối diện đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Lý Động Phong, Cửu Dương Phong Hoa, Mộc Nột Thiên Sách, Vô Danh chỉ huơ vài cái là Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, Càn Vô Song bị đánh bại ngay. Thế nhưng Lộ Tây Pháp Trận Thỉ, Càn Vô Song chống đỡ được.

Thiết Khắc không dốc hết sức là vì muốn A Lịch Khắc Tư thả lỏng cảnh giác, tùy thời chuẩn bị đột ngột giết Lộ Tây Pháp Trận Thỉ rồi tập kích A Lịch Khắc Tư. Nếu không thì dù Lộ Tây Pháp Trận Thỉ có văn chương vong linh màu xám cũng không thể nhảy nhót kiêu ngạo trước mặt Thiết Khắc.

Ma võ sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ con lai người ma mạnh đến có thể giết Lộ Tây Pháp Đại Ma Vương hôm nào.

Chân Ma! Vô thượng kiếm đạo Chân Ma, trên đời này không chỉ có Lộ Tây Pháp Đại Ma Vương lĩnh ngộ Chân Ma. Thiết Khắc trải qua cuộc chiến đó cũng lĩnh ngộ ra Chân Ma chẳng qua đang trùng kích cực độ kiếm đạo vô thượng Chân Ma.

Nếu đi đến một bước đó, Thiết Khắc tự tin đấu một chọi một với Càn Kình mà không yếu thế.

Cường giả như vậy làm sao Lộ Tây Pháp Trận Thỉ đánh lại?

A Lịch Khắc Tư trừ kiêng dè Càn Kình ra e ngại nhất là Thiết Khắc. Nam nhân này luôn cho người cảm giác gã đi đến đâu là đem lại tử vong đến đó.

Bây giờ A Lịch Khắc Tư hấp thu hết bốn cường giả, thực lực tăng vọt trở về đẳng cấp đỉnh năm nào.

Về lý luận thì Chiến Sĩ huyết mạch chính là bán thần, dù ở thời kỳ hoang cổ cũng là cường giả hạng nhất. Bây giờ bốn cường giả bị A Lịch Khắc Tư hút hết mọi thứ, đỉnh cường giả ở thời địa hoang cổ lấy lại thực lực năm nào.

– Ha ha ha ha ha ha! Càn Kình, ngươi không ngờ đúng không?

A Lịch Khắc Tư hồi phục thực lực, cười đắc ý nói:

– Không ngờ phút mấu chốt ta còn có láy bài này đi? Ngươi biết bây giờ ta mạnh cỡ nào không?

Cường đại! A Lịch Khắc Tư giơ tay nhấc chân, khắp Cổ Hoang Sa Hải kết hợp hoàn mỹ với gã. Những hạt cát mập phồng theo A Lịch Khắc Tư hít thở.

Càn Kình nhìn A Lịch Khắc Tư, hắn đã hiểu tại sao Âu Lạp Khắc nói hắn có cơ hội lĩnh ngộ thành thân, hoàng đế vong linh này đúng là có lá bài tẩy rất mạnh.

– Càn Kình, ta sẽ không cho ngươi cơ hội lật ngược thế cờ. Tuy rằng mỗi một lần sử dụng hoàng giả hồn vực qua đi thực lực của ta sẽ giảm mạnh, càng đến gần cái chết hơn. Nhưng ta quyết định không cho ngươi cơ hội lật ngược thế cờ. Hoàng giả hồn vực, mở hết uy lực!

Vù vù vù vù vù!

Nguyên Cổ Hoang Sa Hải run lên vì A Lịch Khắc Tư mở ra hoàng giả hồn vực. Đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc, Mộc Nột Thiên Sách, Lý Động Phong, Cửu Dương Phong Hoa, Vô Danh cảm giác thực lực của mình bỗng giảm đi, trong thiên địa như ẩn giấu lực lượng thẩm phán đang tra khảo, áp chế thực lực của mình.

Hoàng giả hồn vực! Đây mới là hoàng giả hồn vực thật sự. Đặc điểm lớn nhất của nó là kẻ khống chế hồn vực ở bên trong giống như đế vương, khiến thực lực của ai phát huy mấy phần thì người đó sẽ có vài phần thực lực. Bất cứ ai nhìn thấy hoàng giả đều run rẩy, sợ hãi, không thể phát huy hết thực lực vốn có.

Hoàng giả thì thông qua đối phương e sợ tăng cao thực lực của mình. Một cộng một trừ, thực lực hai bên từ tương đương biến thành chênh lệch.

– Đang cảm giác lực lượng của ngươi biến mất?

Biểu tình A Lịch Khắc Tư dữ tợn nhìn Càn Kình, nói:

– Bây giờ giao đấu giới có đám Bố Lai Khắc cho ta, để ta giết chết bọn họ thì có lẽ ta sẽ cho ngươi trở thành vong linh sống sót, miễn tội ngươi quấy rầy hoàng hậu của ta trở thành vong linh.

Càn Kình bình tĩnh nhìn A Lịch Khắc Tư, nói:

– Uy hiếp ngôn ngữ không tạo thành áp lực với ta, sức chiến đấu của ta sẽ không giảm thấp vì lời ngươi nói. Giữa ngươi và ta có rất nhiều vấn đề không thể giải quyết. Đại thúc là sư phụ của ta, ta hứa với đại thúc giết ngươi. Hoàng hậu của ngươi vốn là nữ nhân của ta, ngươi kêu ta giao nữ nhân của mình cho ngươi thì sao được?

– Nàng là nữ nhân của ngươi?

Sáu con mắt của A Lịch Khắc Tư lóe tia buồn bực, nếu sớm biết gã đã khiến hoàng hậu giả bộ đến gần Càn Kình rồi đánh lén giết hắn, không cần A Lịch Khắc Tư lãng phí bốn đại tướng có tiềm lực tăng tiến để kéo dài thời gian cho gã thành thần.

– Nếu là vậy . . .

A Lịch Khắc Tư cất bước đi hướng Càn Kình, cát vàng theo mỗi bước đi của gã sẽ khẽ run, không phải đấu khí làm cát vàng run mà là uy lực đặc biệt từ hoàng giả hồn vực. Vạn vật trên thế gian sẽ e sợ A Lịch Khắc Tư.

Quy Vong, lúc này toàn thân A Lịch Khắc Tư tràn ngập hơi thở Quy Vong.

Trong khoảnh khắc này Quy Vong không cònl à đấu kỹ của A Lịch Khắc Tư mà là biểu tihj gã hiểu về tử vong. Lúc này A Lịch Khắc Tư sắp tiến giai thành thần cai quản cái chết: Tử thần.

– Có rất nhiều cách tăng tiến lực lượng, cắn nuốt cũng không tệ nhưng không phải tố nhất.

Càn Kình nhìn A Lịch Khắc Tư tới gần, chậm rãi nói:

– Nếu có thể khống chế tất cả thì cần gì nuốt nữa? Mọi thứ là của ngươi, không cần căn nuốt!

Đấu hồn của Càn Kình vặn vẹo biến hình.