Q.2 - Chương 1: Lai đáo thủ đô.

Quang Chi Tử

Đăng vào: 11 tháng trước

.

“Trường Cung, con cần phải nghe lời Tú sư phụ, thi cho tốt, tranh thủ làm cho nhà chúng ta vẻ vang. Nếu mà thi không được thì phải về ngay, không được làm cho ba ba mụ mụ lo lắng nhé. Tú sư phụ, trường cung của chúng tôi xin giao cả cho ngài.” Mụ mụ ôm ta khóc cả nửa ngày.

“Tốt rồi, mẹ đứa nhỏ, đừng khóc nữa, Trường cung không phải là không trở về, mau để bọn họ đi nào.”

Sau khi cáo biệt ba ba mụ mụ và các sư phụ trong học viện cùng bạn học ( đương nhiên còn có Áo Đức, tiểu tử này trước khi đi còn bảo ta luyện tập tốt ma pháp sau này còn che trở hắn ) Ta và Tú sư phụ bắt đầu lên đường tới Thủ đô.

“Tú sư phụ, chúng ta cách thủ đô có xa lắm không ạ?”

“Còn cách xa lắm, chúng ta phải đi qua 3 tỉnh nữa, đại khái khoảng hơn 2000 dặm nữa.”

“Xa vậy a.”

….

Dọc theo đường đi, chúng ta đều mỗi ngày đi 8, 90 dặm đường. Sau 20 ngày dài rốt cục mới tới được thủ đô. Ta và Tú sư phụ đều không sử dụng ma pháp để bay. Chỉ có cao cấp ma pháp sư phong hệ mới có thể sử dụng Phong tường thuật phi hành. Khoảng cách dài ngắn đều căn cứ vào ma pháp lực. Vốn ta muốn dùng đoản cự li “Di chuyển tức thời” ( dù sao một lần cũng được 500 m ) nhưng Tú sư phụ không cho dùng. Dọc đường đi ông dạy ta rất nhiều bí quyết khảo thí và một ít ma pháp ứng dụng

Vì không muốn phụ sự kỳ vọng của lão ba lão mụ và tú sư phụ, đương nhiên cũng vì túi tiền sắp từ nay về sau của ta, dọc đường đi ta vô cùng cố gắng học tập, làm cho tú sư phụ cũng rất kinh ngạc, tưởng rằng ta đã chuyển tính rồi.

Sau hơn 20 ngày cố gắng này, thêm vào “nỗ lực” Minh Tư trong vòng 2 tháng trước khi Tú sư phụ về kia, ma pháp lực của ta bây giờ đã tràn ngập toàn thân rồi. Tú sư phụ nói ma pháp lực của ta bây giờ đã đạt tới bên bờ cao cấp ma pháp sư rồi.

Vì công kích ma pháp của ta thật sự là kém nên trên đườn Tú sư phụ đã dạy thêm cho ta hai quang hệ ma pháp nữa. Một là “ánh sáng trói buộc” trận, ma pháp này chủ yếu dùng để trói buộc địch nhân, thuộc loại trung cấp công kích ma pháp. ( là ma pháp tiến công duy nhất có trong quang hệ trung cấp ma pháp đó!), còn lại là quang hệ cao cấp ma pháp – quang trảm kiếm. Với ma pháp lực của ta bây giờ mà nói, chỉ có thể dùng ma pháp này một lần mà thôi. Tú sư phụ bảo ta không đến đường cùng thì không được dùng, dù sao ta cũng còn có thể chạy cơ mà, haha.

Thủ đô thật sự là một tòa đại thành a, thành tường rất là cao, hơn nữa còn rất dày nữa. Cộng lại có tận 8 cửa thành, cửa thành rất rộng, mọi người đi lại tấp nập không dứt. Các loại xe vận tải của khách thương chạy qua, tiếng xe cộ không dứt bên tai. Cũng có các loại xe ngựa cao quý, điêu khắc tinh mĩ ( phỏng chừng bên trong là quý tộc) qua lại đan xen, thật không hổ là thủ đô của ngải hạ a.

Ta và Tú sư phụ thong thả đi vào trong thành, nơi này so với Sâm Khoa thành còn lớn hơn nhiều, ven đường còn có rất nhiều các loại cửa hàng cửa hiệu. Ta rất muốn đi xem những thứ mới mẻ đó nhưng Tú sư phụ không cho, lôi kéo ta đi tới gần bên ngoài hoàng gia trung cấp ma pháp học viện ở đông thành.

“Trường Cung, con xem quần kiến trúc to lớn đằng kia chính là hoàng gia trung cấp ma pháp học viện đấy. Ba ngày nữa sẽ bắt đầu khảo thí rồi, chúng ta bây giờ tìm xung quanh xem có chỗ nào nghỉ ngơi thôi.”

Rốt cục chúng ta cũng tìm được một tòa lữ điếm để nghỉ. Vốn Tú sư phụ muốn mang ta tới một lữ điếm tốt một chút nhưng mà các lữ điếm cao cấp hơn xung quanh đều đã bị các quý tộc bao trọn cả rồi vì thế đành phải ở chỗ này qua ngày vậy. ( Giới quý tộc đương nhiên đều hy vọng hài tử mình có thể thi đỗ được vào hoàng tra trung cấp học viện mà )

“Nếu chúng ta mà không nhanh có lẽ đến cả chỗ này cũng không có thuê được nữa.”

“Vâng ạ, cũng là sư phụ người thông minh.” Ta lúc này mới hiểu vì sao Tú sư phụ sau khi tiến thành không có cho ta thời gian đi dạo.

“Trường Cung, đi nào, ta mang con đi ra ngoài chơi một chút.”

“Tốt quá!”

Ta và Tú sư phụ đi ra tới đường cái, vì đây chính là thủ đô của ma pháp quốc nên nơi nơi đều có bán các đồ dùng ma pháp. Chúng ta đi vào bên trong một nhà bán ma pháp khí cụ, Oa, bên trong có rất nhiều ma pháp dụng phẩm. Có ma pháp bào, một ít ma pháp thủy tính cấp thấp, ma pháp trượng, còn có một ít trứng huyễn thú ( mỗi một ma pháp sư đều có một huyễn thú của chính mình, mà huyễn thú của bản thân đều phải do chính mình khai mở. Chỗ bán trứng huyễn thú này đều có đặt phong ấn, phải dùng máu của mình để khai mở, Huyễn thú nở ra sẽ nhận người thứ nhất nó nhìn thấy làm chủ. Ở trong chỗ này chỉ có 4 loại huyễn thú trứng cấp thấp. Trứng huyễn thú cao cấp là rất quý hiếm. Trên 7 cấp trứng huyễn thú thì dù có tiền cũng không thể mua được, phải có vận khí nữa.)

“Trường Cung, con thử xem có thích cái gì không, sư phụ sẽ tặng con.”

“Hay quá! cám ơn sư phụ a” Ta không có khách khí bắt đầu tìm kiếm, cuối cùng ta chọn một quả trứng huyễn thú màu trắng và một ma pháp trượng cũng màu trắng luôn.

“Công tử, người rất tinh mắt đó, đấy là cái ma pháp trượng tốt nhất chỗ này đó. Trứng huyễn thú này là huyễn thú cấp 1 cũng tặng cho người. Ma pháp trượng này là 50 kim tệ” ( Cái trứng huyễn thú kia chính là trứng huyễn thú quang hệ, căn bản là không có ai muốn mua nó cả.)

“Đắt vậy sao?” Tú sư phụ nhíu nhíu mày, bất quá cũng đáp ứng ta, vì mặt mũi của sư phụ mà, tự nhiên phải nhịn đau mà mua thôi.

Trở về lữ điếm, Tú sư phụ giúp ta xem xét một chút. Cây ma pháp trượng này có thể đem ma pháp công lực gia tăng thêm 30%, ( quả thực là một ma pháp trượng không tồi ), quả trứng huyễn thú kia cũng chỉ bình thường, nó là trứng cấp 1 mà.

“Lễ vật con cũng nhận đủ rồi, ngày kia khảo thí cần phải cố gắng nghe chưa! đừng khiến sư phụ thất vọng đấy.”

“Ma pháp trượng này sẽ ở cùng với ta rất lâu về sau, cho tới khi ta kiếm được…”

Mà huyễn thú từ trong quả trứng kia cũng sẽ là đồng bọn trọng yếu nhất của ta.

Có lẽ đó chính là “mệnh”, “con của ánh sáng” tìm được trứng huyễn thú lại là một huyễn thú đã thành hình, trong quá trình “con của ánh sáng” trở thành “đại ma đạo sư” nó cũng là một nguyên nhân trọng yếu.