Q.12 - Chương 25: Ma Hoàng kỵ lâm

Quang Chi Tử

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Ta thở dài một tiếng nói:

-Tiểu Kim, ta tuyệt đối là không lừa ngươi. Ta nói những câu này hết thảy đều là sự thật. Nhanh đi an ủi mọi người trong tộc đi, xem ra, Yêu Vương còn không có buông tay đâu.

Tiểu Kim gật đầu, bay cao lên, dùng ngôn ngữ long tộc lớn tiếng hô cái gì. Ta không có thời gian xem tình huống của bọn họ. Nhắm mắt lại, liều mạng thúc giục thần lực trong cơ thể thu hết năng lượng xung quanh. Thời gian của ta không có nhiều lắm, mỗi khi ngưng tụ được một phân lực lượng, lại phải chia ra để tiêu diệt yêu vương. Nhưng mà, sự thật chứng minh, Yêu vương cũng sẽ không cho ta thời gian hồi phục, yêu khí kịch liệt phô thiên cái địa mà đến, khiến cho ta không có thể nhắm cả hai mắt.

Thân thể của Hải Thủy đang phiêu phù tại giữa không trung, từ mặt ngoài nhìn vào, tựa hồ không có gì biến hóa. Khí vụ màu xám không ngừng từ sau lưng nàng phát ra, bầu trời trở nên tối sầm. Ta rõ ràng biết, cho dù Yêu Vương bị thương, nhưng muốn giết ta không phải là chuyện khó gì. Chẳng lẽ thật sự không có công lý hay sao? Thật sự muốn cho Yêu Vương tiêu diệt tất cả sinh vật trên đại lục hay sao? Không, ta tuyệt đối không cho phép. Ta hét lớn một tiếng, một lần nữa triệu hoán quang minh thánh kiếm lúc này quang mang đã ảm đạm rất nhiều, hung hăng dừng ở Yêu Vương.

Yêu Vương lúc này cũng không có nói chuyện, chỉ là vươn một đôi tay nhỏ bé mảnh khảnh, tai không trung không ngừng hoa lên, một đoàn màu xám khí thể từ từ ngưng kết, hướng phía ta phát ra công kích cuối cùng. Mặc dù ta biết mọi chống cự đều là vô ích, nhưng là, vẫn dùng tất cả thần lực còn lại thôi động phát ra, quang mang màu bạc của thánh kiếm bành trướng một chút, cho dù chết ta cũng phải đánh một kích cuối cùng.

Ngay thời khắc ta đã hoàn toàn tuyệt vọng, Yêu Vương đột nhiên sửng sốt, bỗng quay đầu lại hướng phía sau nhìn lại. Tại phía sau hắn, vốn dị thường hôn ám bầu trời đột nhiên xuất hiện một mảnh màu tím nhàn nhạt, một cái bóng đen thật lớn hướng về phía Yêu Vương nhanh chóng bay tới, quang mang màu tím chính là từ trên lưng cái bóng đen đó xuất hiện. Một cái âm thanh trầm thấp hướng triệt bầu trời

-Hắc ám ma long thương, ta Ma tộc bổn mạng chi thần a, phát ra vô tận đích thần lực, tiêu diệt địch nhân trước mặt.

Một đạo dị thường sắc nhọn màu tím kích điện từ bóng đen trên quầng sáng tím bên trong điện xạ ra, trong khoảnh khắc đã tới trước người Yêu Vương. Yêu Vương nổi giận gầm lên một tiếng, đưa năng lượng cầu màu xám vừa mới tích tụ ra trước người. Ầm ầm tiếng va chạm vang lên trên không trung, thân thể hắn dĩ nhiên cũng rời khỏi ở ngoài trăm bước, trong mắt không ngừng lóe lên quang mang lãnh lệ. Chung quanh thân thể vụ khí màu xám khi cường khi nhược, tựa hồ đang điều chỉnh trạng thái của chính mình.

Chứng kiến tình cảnh như thế, ta trong lòng mừng rỡ, bởi vì người tới không phải ai khác, mà chính là nhạc phụ đại nhân, Ma Tộc chi hoàng Kỳ Mông- Tát Đán. Một tiếng rồng ngâm thật lớn vang lên, Hắc Ám Ma long đã theo ma hoàng bay lại gần. Ma Hoàng ngạo nghễ đứng trên lưng ma long, lạnh lùng nhìn Yêu Vương, trong tay hắc ám ma thương màu đen chỉ xéo phía chân trời quát lạnh:

-Không nghĩ Yêu Vương lại là một tiểu cô nương.

Ta phát động sáu cánh bay đến bên cạnh Ma hoàng, cung kính nói:

-Nhạc Phụ đại nhân, ngài như thế nào cũng tới, hắn không phải là một tiểu cô nương, mà chính Yêu vương xâm chiếm thân thể bằng hữu của ta. Tình hình của Ma Thú lưỡng tộc bên kia như thế nào? Yêu thú đã được đánh lùi hay chưa?

Ma Hoàng nhìn ta liếc mắt một cái nói:

— Bên kia chúng ta đã không có chuyện gì nữa, Hoàng thúc cùng thú vương đang thống lãnh quân đội cường đại của chúng ta đang truy sát bọn yêu thú còn sót lại. Vừa rồi Ma Long đột nhiên cảm giác được bên này có cái gì không đúng, chúng ta trước hết chạy đến coi tình huống của các ngươi như thế nào, Mộc Tử đâu?

Ta cười khổ nói:

-Tình hình rất không ổn, Long vương cùng Phượng Hoàng đã làm cho Yêu Vương bị trọng thương, mịch địa tiềm tu. Mộc Tử an toàn ở trong yếu tắc. Chúng ta liên thủ đối phó tên này đi. Lực lượng của hắn thực sự quá kinh khủng. Ngài nhất định phải cẩn thận.

Công lực Ma hoàng mặc dù còn kém so với ta, nhưng so với Long Vương cũng không thua kém bao nhiêu lại có Hắc Ám Ma Long tương trợ, chúng ta có thể liều mạng được. Khi ta nói đến Long Vương đã bị thương nặng là lúc, ta rõ ràng cảm giác được phía dưới thân thể Hắc Ám Ma Long chấn động, tản mát ra mãnh liệt hắc ám khí tức. Làm ta cảm thấy dị thường khó chịu, xem ra hắn cùng Long vưong dù sao cũng huynh đệ tình thâm a!

Ma Hoàng nhìn vết máu bên ngực ta nói:

– Ngươi về pháo đàibên kia nghỉ ngơi một chút đi. Ta cùng tên này giao thủ một chút, ngươi bị thương, ở chổ này ngược lại chỉ làm vướng tay vướng chân.

Mặc dù Ma hoàng vẻ mặt rất lạnh lùng, nhưng từ đáy lòng ta không khỏi khởi lên một cổ khí tức ấm áp

-Nhạc phụ đại nhân, ta…

Ta biết, hắn là bởi vì ta và hắn thuộc tính tương khắc, hơn nữa ta bị thương, sợ ảnh hưởng đến ta, nên mới nói như vậy.

Ma Hoàng phẫn nộ quát:

-Nếu ngươi gọi ta nhạc phụ đại nhân, thì phải nghe lời ta. Tam tộc đã kết minh, chúng ta Ma tộc như thế nào cũng phải cống hiến lực lượng, nhanh đi

Nói xong, hắn thúc giục Hắc Ám Ma Long, trong tay ma thương tử quang khởi phát, hướng về phía Yêu vương đánh tới.

Ma Hoàng là đang cho ta tranh thủ thời gian nghỉ ngơi.Ta không hề do dự, bay nhanh hướng đầu thành pháo đàibay tới, ta phải nhanh chóng điều tức. Lực lượng của Yêu Vương cũng đã yếu bớt không it. Ta nhất định mau chóng hồi phục năng lượng của chính mình. Thừa dịp hắn bị thương tiêu diệt hắn.Ta như một khỏa Lưu Tinh kim sắc đáp xuống trên yếu tắc. Vừa rồi bị Yêu Vương đánh ra một lổ hổng, bây giờ do Tu Đạt đế quốc địa long quân đoàn đàn trấn thủ. Mà trên thành là tinh linh tộc cung tiễn thủ cùng với ma pháp sư kiên định cầm cự, khiến cho yêu thú không cách nào tiến thêm được một bước. Tình hình trên không trung cũng đã ổn định, long tộc dưới sự tổ chức của tiểu Kim, chia làm hai nhóm, cùng chống cự với sự tiến công của yêu thú.

Ta đáp xuống thành đầu, chứng kiến sắc mặt trắng bệt của Địch sư phụ, Chấn sư phụ đang dìu hắn sang một bên nghỉ ngơi.

-Lão sư, ngài thế nào?

Ta lo lắng hỏi.

Địch sư phụ miễn cưỡng cười nói:

-Ta còn không chết được, Trường Cung, ngươi mau đi làm chuyện của ngươi đi. Vừa rồi, chúng ta hết thảy đều thấy được, Yêu Vương này thật là đáng sợ. Ngươi hôm nay nhất định phải tiêu diệt hắn mới được. Nếu không loài người sẽ bị diệt vong.

Nói xong, ông kịch liệt ho khan vài tiếng.

Ta ngưng trọng gật đầu nói:

-Sư phụ, ngài yên tâm đi, cho dù chết ta cũng sẽ cùng chết với Yêu Vương.. Chấn sư phụ, Địch sư phụ nơi này ta giao cho hai ngài chiếu cố.