NGOẠI TRUYỆN - Chương 1083: Vở kịch về hạt vừng nhỏ: Cái mông của con đau!

Nói Yêu Em 99 Lần

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Khi Hạt vừng nhỏ một tuổi rưỡi, đã bắt đầu bi bô tập nói, tuy rằng chưa nói rõ từng chữ được, nhưng cũng có thể miễn cưỡng dùng những từ ngữ đơn giản không rõ để biểu đạt suy nghĩ trong lòng.

Hạt vừng nhỏ một tuổi rưỡi rất thông minh, nhìn cái gì là hiểu cái đó.

Vì vậy, ngày nào đó khi Tống Thanh Xuân cho hạt vừng nhỏ bú sữa bò, không cẩn thận bị nước nóng làm nóng một chút, cô chỉ đơn giản”A” một tiếng, Tô Chi Niệm đang làm việc trong thư phòng, ỷ vào d/đ/l’q;d thính lực vượt xa người thường, lập tức để ý dưới lầu có chuyện không đúng, nhanh chóng chạy xuống lầu, chứng kiến thấy ngón tay Tống Thanh Xuân bị đỏ thì Tô Chi Niệm đau lòng chộp lấy ngón tay đưa tới dưới vòi nước: “Sao pha sữa mà không gọi anh?”

Tuy lúc bị nóng cũng có chút đau, nhưng không đến nỗi khoa trương như vậy, Tống Thanh Xuân chứa đựng nụ cười mở miệng: “Không có việc gì rồi, chỉ là không cẩn thận nên bị thôi.”

Bởi vì tiếp xúc, biết rõ suy nghĩ trong lòng cô nên lúc này, Tô Chi Niệm buông lỏng căng thẳng, anh đóng vòi nước, rút khăn giấy lau khô tay cho Tống Thanh Xuân, sau đó theo bản năng cúi đầu, hôn hai cái lên ngón tay bị bỏng của cô, lại có chút không yên lòng tiếp tục hỏi một câu: “Còn đau không?”

Tống Thanh Xuân lắc đầu, mặt cười ngọt ngào: “Không đau.”

Lúc này Tô Chi Niệm mới xoay người đi pha sữa cho hạt vừng nhỏ.

Hạt vừng nhỏ đang ngồi trong ghế trẻ em ở bên cạnh, thu hết cảnh vừa rồi vào mắt, bé nháy nháy mắt, có chút nghi ngờ nghĩ, không phải vừa rồi mẹ rất đau à, tại sao ba hôn một cái đã hết đau liền vậy?

Lại ngày nào nó, Tống Thanh Xuân gấp gáp lên lầu, cánh tay không cẩn thận bị đụng vào cầu thang, giống như ngón tay bị bỏng kia vậy, Tô Chi Niệm đang chơi với Hạt vừng nhỏ trong phòng khách nghe Tống Thanh Xuân kêu đau một tiếng, lập tức vội chạy tới, sau khi nhìn tình d/đ;l’q;d huống không nghiêm trọng lắm mới nắm lấy cánh tay Tống Thanh Xuân, khẽ chạm hai cái vào chỗ đau, theo thói quen hỏi một câu “Còn đau không?” , Tống Thanh Xuân lắc đầu nói “Không đau” , lúc này Tô Chi Niệm mới mới để Tống Thanh Xuân tiếp tục lên lầu.

Hạt vừng nhỏ vịn bàn trà đứng cách đó không xa, thấy một màn như vậy, hai con mắt đen như mực dùng sức loé lên lần nữa, nghẹo đầu nghĩ, tại sao mỗi lần mẹ bị đau chỗ nào, ba đều phải hôn một cái?

Lại lại ngày nào đó, Tống Thanh Xuân và Tô Chi Niệm mang theo hạt vừng nhỏ đi chơi công viên, Tống Thanh Xuân bị một con muỗi chích một phát lên cổ, có chút đau, còn sưng lên một cục rất lớn, Tô Chi Niệm dắt tay cô, cảm nhận được suy nghĩ trong lòng cô, lập tức cúi đầu hôn hai cái cần cổ cô, hỏi: “Đau không?”

Tống Thanh Xuân lắc đầu, “Không đau. . . . . .”

Ngồi ở trên sân cỏ chụp bóng, hạt vừng nhỏ đã trải qua những chuyện như vậy rất nhiều lần, bé đã lờ mờ hiểu ra cái gì đó, hai mắt trợn tròn lên, đáy lòng tràn đầy sùng bái, ba thật là lợi hại, chỉ cần bị đau, hôn một cái là hết đau ngay…..

Cho nên vào một ngày nào đó, Hạt vừng nhỏ bị sốt, Tống Thanh Xuân và Tô Chi Niệm đưa bé đi bệnh viện tiêm thuốc, khi Tô Chi Niệm đi nhà vệ sinh, Tống Thanh Xuân ôm hạt vừng nhỏ tiêm, hạt vừng nhỏ rất dũng cảm, thấy kim hoàn toàn không sợ, nhưng khi kim châm vào mông, hạt vừng nhỏ bị, đau nước mắt lập tức tràn ra ngoài, bởi vì tiêm thuốc vào cần phải giữ một thời gian ngắn, cho nên liên tục đau, khiến hạt vừng nhỏ không chịu nổi, muốn giãy giụa lại bị mẹ đè ép không thể động, nhất thời liền kêu lên: “Ba Ba, ba ba, cái mông con đau. . . . . .”

Tô Chi Niệm từ toilet trở lại phòng bệnh thì kim tiêm cũng vừa vặn rút ra, hạt vừng nhỏ vẫn khóc đến đáng thương, thấy Tô Chi Niệm, bé giống như thấy được cứu tinh của mình, ba ba, ba ba, càng kêu càng vang dội, Tô Chi Niệm vội vàng đến gần, anh vừa mới chuẩn bị vươn tay ra ôm hạt vừng nhỏ, hạt vừng nhỏ đã lập tức xoay người, đưa cái mông trắng trắng tròn tròn đến trước miệng Tô Chi Niệm, trong miệng không ngừng la hét: “Hôn, hôn, hôn, không đau, hôn, không đau. . . . . .”