Chương 3: Bị bao vây

Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lăng Thanh Vân cầm lấy ống thép, xem tình hình hiện tại, xe máy của hắn không thể dùng nữa rồi, tang thi du đãng trên đường không nhiều lắm nhưng cũng có thể mang lại nguy hiểm cho bọn họ, hiện giờ, hắn chỉ có thể tiên hạ thủ vi cường!

Cầm ống thép tiến về phía tang thi kia, Lăng Thanh Vân linh hoạt lách sang bên cạnh nện thật mạnh vào đầu đối phương, tang thi kia muốn quay sang nhưng bị một gậy của hắn đánh cho nát đầu.

“Chúng ta đi mau!” Dừng ở một chỗ lâu rất dễ hấp dẫn tang thi, Lăng Thanh Vân thử nổ máy, quả nhiên không được, liền dỡ bình xăng xuống, kéo Trang Thành chạy ra giữa đường.

Đứng giữa đường tầm mắt thoáng hơn, không dễ dàng bị tang thi đột nhiên chạy ra bắt được. Hơn nữa đối với tình huống của bọn họ hiện tại, tốt nhất là có thể tìm được một chiếc xe.

Lăng Thanh Vân mang theo xăng là quyết định chính xác, rất nhanh, hắn tìm được một chiếc xe hết xăng bị vứt lại. Đây là một chiếc mini, giá trên thị trường không quá năm vạn, chủ yếu là con gái dùng thay cho đi bộ.

Xe không bị hỏng hóc gì, càng khiến người kinh hỉ là bên trong có không ít hành lý. Cửa xe mở toang, chìa khoá còn cắm ở ổ, bên trong không có người cũng không có vết máu, chắc là vội vàng lên xe khác tiếp tục chạy nạn.

Lăng Thanh Vân không có bằng lái xe bởi hắn biết mình không có khả năng mua xe, nhưng lúc trước đi theo người khác cũng lấy một chiếc van cũ ra học lái. Lập tức đổ xăng, gọi Trang Thành rồi ngồi vào chỗ điều khiển, với vóc dáng của hắn, xe này hơi bị chật.

Trang Thành lên xe, chỉ dừng một lúc như vậy mà đã có mấy tang thi lết lại đây, có lẽ do thời gian ngắn nên bọn họ còn chưa bị hư thối, nhưng có tang thi trên người bị cắn mất mấy miếng, còn có tên bị cào rách bụng, ruột cứ thế lủng lẳng bên ngoài.

Lăng Thanh Vân nhanh chóng khởi động xe, hắn không dám dùng xe mini đâm tang thi, chỉ có thể tìm khe hở chui ra.

Trang Thành thì kiểm kê đồ trên xe, tuy chủ xe để lại ít đồ đạc nhưng những thứ thực dụng nhất đã bị mang đi, trong hành lý đều là quần áo linh tinh, thêm một cái laptop và mấy đồ ăn vặt.

“Thành Thành!” Lăng Thanh Vân đột nhiên nói: “Di động cậu có chỉ đường không?” Thành phố S lớn như vậy, hắn ở đây lâu rồi mà cũng chỉ biết vài con đường, bây giờ đã bị chệch hướng, hắn không rõ đây là chỗ nào!

Theo bản đồ trong di động Trang Thành, bọn họ chạy về phía ngoại thành, mặc kệ thế nào, dựa vào mật độ dân số ở thành phố S, sau này khu trung tâm chắc chắn trở thành nơi nguy hiểm nhất!

Trong một đêm xảy ra hiện tượng đáng sợ như vậy, tuy rằng quốc gia phản ứng rất nhanh nhưng phỏng chừng có người còn chưa biết biến hoá bên ngoài, cũng có người không tin thân nhân mình đã biến thành quái vật ăn thịt người, mà những người ý thức được điểm này đều có hai lựa chọn.

Một là trốn đi, bỏ chạy tới khu an toàn, còn một cái khác là tránh ở trong nhà, có thể trốn bao lâu thì được bấy lâu.

Lúc trước Lăng Thanh Vân thấy trên TV có lãnh đạo nào đó hô hào cư dân trong tiểu khu không nên ra khỏi nhà, tích thật nhiều nước, như vậy những tiểu khu đó về sau sẽ được nhét vào phạm vi khu an toàn.

“Chúng ta không đi được tới khu an toàn, tìm tiểu khu nào tương đối an toàn tránh tạm cũng được, những tang thi đó không phá được cửa.” Sau khi quan sát không ít tang thi, Trang Thành đưa ra kết luận.

“Cũng được!” Lăng Thanh Vân cũng hiểu cứ đi tiếp như vậy không ổn.

Toàn bộ thế giới bởi vì tang thi đến mà hỗn loạn, có người cố gắng ngăn cản rối loạn nhưng cũng có người tạo ra rối loạn. Trên đường đi, hai người nhiều lần nhìn thấy cảnh kéo bè kết cánh đi cướp những cửa hàng bên đường, như thế còn đỡ, dù sao cũng là vì sinh hoạt, nhưng còn có những kẻ đi cướp của người qua đường. Khi xe bọn họ rời khu dân cư, tiến vào đại lộ liền nhìn thấy mấy chiếc xe tải chặn đường, sau đó lại có hai xe tải chặn ở phía sau.

Bị bao vây không đi được nữa, Lăng Thanh Vân không dám dùng cái xe nhỏ này đối đầu với bọn chúng, chỉ có thể ngừng lại.

“Bọn mày xuống mau, chiếc xe này và toàn bộ đồ trên xe đều là của bọn tao!” Cầm đầu là một gã trung nhiên cao to, biển số mấy chiếc xe tải cùng một nơi cấp, hẳn là làm việc với nhau, giờ thì tụ tập thành nhóm.

“Tôi cho các anh, các anh thả chúng tôi đi được không?” Bọn chúng người đông thế mạnh, vòng bảo hộ ven đường đã bị phá mở, đằng sau có mấy chiếc xe nhỏ, thậm chí còn có thi thể, Lăng Thanh Vân chỉ có thể lựa chọn tạm thời nhẫn nhịn.

“Bọn mày đi đi!” Tên kia sảng khoái đáp, sau đó có mấy tên mang theo dao dựa gậy gộc chạy tới, việc đầu tiên chính là đập vỡ bình xăng, sau đó bắt đầu vơ vét đồ ăn.

Lăng Thanh Vân nhìn thấy Trang Thành mập hẳn một vòng so với vừa rồi, thầm hiểu, lôi kéo Trang Thành chạy sang ven đường, những kẻ kia không để ý tới bọn họ.

Chạy đến ven đường, sắc mặt Lăng Thanh Vân chợt đổi: “Tang thi!”

Từ xa, một đám tang thi mặc áo ngủ hoặc áo công nhân màu xanh đang chạy tới nơi này.

Tuy tang thi hoạt động chậm chạp nhưng nhiều tang thi như vậy, chỉ vài người thì không thể chống đỡ được!

Lăng Thanh Vân nhanh chóng chạy sang bên kia, hai bên đại lộ này đang xây tiểu khu, bên kia đường là tiểu khu vừa xây xong, giờ không có xe, bọn họ chỉ có thể tìm chỗ ẩn nấp!

Mấy tên cướp lúc này cũng phản ứng lại, lập tức trèo lên xe tải, nhưng bọn chúng chặn đường chật cứng, có lẽ tý nữa không chạy kịp.

Lăng Thanh Vân và Trang Thành chạy khỏi đường cái, may mắn đang là mùa đông, không có nhiều cỏ dại, rất dễ tìm đường, trong lúc vô tình quay đầu lại liền nhìn thấy một đám tang thi bao vây chiếc xe tải cuối cùng, dưới bánh xe, đằng trước đằng sau chỗ nào cũng có tang thi, chiếc xe này không đi được rồi.

Không biết tên lái xe sẽ có kết cục gì, chỉ cần nghĩ đến cảnh tang thi kiên trì không ngừng gõ cửa kính xe mà đã sởn hết cả da gà.

Còn một ít tang thi đang gặm gạp mấy thi thể ven đường, có lẽ chính là những xác chết kia gọi tang thi tới.

Tình hình người khác không tốt nhưng Lăng Thanh Vân biết tình cảnh của mình với Trang Thành còn tệ hơn.

Vốn đã thoát khỏi nhưng giờ bọn họ lại bị tang thi đuổi theo phía sau, mấy cái xác chết di động này thật sự là chấp nhất đối với mục tiêu!

“Chúng ta chạy lên lầu có sợ bị tang thi bao vây không?” Trang Thành nãy giờ không nói gì chỉ cắm đầu chạy, đợi đến khi chạy vào công trường thì nhịn không được hỏi.

“Chúng ta thử vận may vậy, không được thì biến thành tang thi sau đó đi khắp nơi bắt người sống về ăn.” Lăng Thanh Vân kéo Trang Thành chạy lên lầu, nhìn thấy cửa mở rộng, phản ứng đầu tiên chính là trốn vào.

Cánh cửa này khá chắc, bởi vì còn chưa hoàn công, trong căn phòng hơn trăm mét vuông còn mấy chồng gạch, tạm thời không sợ tang thi vọt vào đây, nhưng mà….

“Chúng ta không có nhiều đồ ăn, nhiều nhất cũng chỉ chống đỡ được một tuần.” Kéo khoá chiếc áo khoác thật dày, Trang Thành lôi đồ ăn ra.

Hai hộp cháo bát bảo, hai gói mỳ tôm, một túi cánh gà đóng gói chân không, hai gói chân gà ngâm tiêu, và hai chai nước uống.

Không nghĩ tới áo Trang Thành nhét được nhiều đồ như vậy… Lăng Thanh Vân tặc lưỡi.

Đồ ăn không nhiều lắm, nhưng bọn họ vốn không chuẩn bị cái gì, mấy thứ này ngoại trừ một ít là Trang Thành mang đi từ phòng ngủ, còn lại là tìm được trên chiếc xe vừa rồi, có một chút còn hơn là không có tý nào.

“Tôi mà ăn mỳ mỗi lần nấu ba gói.” Một tuần? Lăng Thanh Vân cảm thấy hão huyền.

Trang Thành liếc nhìn Lăng Thanh Vân, đương nhiên cậu biết, mấy thứ này có khi chỉ đủ Lăng Thanh Vân ăn một bữa, nhưng hiện tại bọn họ phải tiết kiệm: “Chúng ta tìm xung quanh xem có nước không.” Căn hộ hơn trăm mét vuông được chia thành mấy phòng, trong phòng bày đầy vật liệu, bởi vẫn đang xây thô nên không có buồng vệ sinh, Lăng Thanh Vân đi hết một vòng cũng không tìm thấy gì ăn được.

“Tôi muốn ra ngoài tìm đồ ăn!” Lăng Thanh Vân nói.

“Không kịp rồi.” Trang Thành mở miệng, đáp lời cậu là tiếng gõ truyền đến từ cánh cửa.

“Mẹ nó!” Lăng Thanh Vân đặt mông xuống chồng gạch, sau đó nhớ đến cái gì, bê gạch tới cửa chặn kín.

Trang Thành lấy di động ra gọi cho ba mẹ, vẫn không gọi được, sau đó nhận được rất nhiều tin nhắn, có trấn an, có hướng dẫn sinh tồn, phỏng chừng hiện tại mọi kênh thông tin liên lạc đều đã bị quân đội khống chế.

Lăng Thanh Vân cúi đầu gọi cho bố, nghĩ nghĩ lại tắt đi, giờ trời sáng bảnh, chắc là ông ta biết rồi.

“Chúng ta ở đây chờ đội cứu viện vậy.” Trang Thành nói, cậu đã xem bản đồ, nơi này cách khu an toàn không xa, có lẽ không lâu nữa sẽ có quân đội đến cứu viện, nếu quân đội không tới, cậu cùng Lăng Thanh Vân chết ở chỗ này cũng tốt.

Rất nhiều người biến thành xác chết di động, cũng rất nhiều người bị tang thi ăn mất, liền tính chết thêm hai người cũng không ảnh hưởng gì đến thế giới.

Lăng Thanh Vân theo mắt mèo nhìn ra ngoài, bên ngoài có mấy tang thi lớn tuổi đang gõ cửa, đằng sau còn vây rất nhiều tang thi. Nguy hiểm cận kề trong gang tấc, dù là hắn cũng run lên, tim đập bình bịch.

Phía dưới cửa sổ cũng có tang thi, đều là do bọn họ đưa tới, bọn chúng cứ thế đi qua đi lại ở dưới. Xa xa, còn có một tang thi không chân đang kiên trì bò về phía này.

Có rất nhiều tang thi thân thể không đầy đủ, mất chỗ này, thiếu chỗ kia, nhìn càng thêm đáng sợ.

Trang Thành cầm di động, hiện tại còn pin nhưng smartphone chạy hao điện, chỉ sợ chẳng mấy chốc là hết pin.

Thế giới tại sao chỉ trong vòng một đêm liền biến thành dạng này?

Gian phòng bụi mù xám xịt tựa hồ phản chiếu tương lai của bọn họ, không, có lẽ là tương lai của toàn bộ thế giới! Nhân loại liệu có thể vượt qua?

Bọn họ ở đây đã nhiều ngày, thẳng đến khi nội tạng treo trên người tang thi vây quanh bọn họ bắt đầu thối rữa, thẳng đến khi chung quanh thổi tới cái mùi buồn nôn, thẳng đến khi đồ ăn cạn kiệt… Tương lai là tử vong hay là được cứu, đó vẫn là ẩn số.

*** 3 ***