Chương 33: Bí Tịch Nhân Cấp

Linh La Giới

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hạ Lưu, Hạ Minh, Hạ Xuân Diệp ba gã con cháu thế hệ trẻ ưu tú của Hạ gia, lúc này đều ở bên trong Kinh Các. Từ lúc trưởng lão hội đồng ý cho năm người bọn họ tự do ra vào Kinh Các của Hạ gia học tập, ba người bọn họ gần như liền quên ăn quên ngủ suốt ngày ở bên trong Kinh Các.

Hạ Ngôn cùng Hạ Tử Hân đi vào Kinh Các, ba người kia nhìn thấy tự nhiên rất nhiệt tình hoan nghênh, nhất là đối với Hạ Ngôn lại càng cung kính lễ phép. Biểu hiện của Hạ Ngôn ở ngày Hạ gia chọn lựa con cháu ưu tú đó, thật sự là khiến tất cả mọi người chấn động tận đáy lòng. Loại kinh ngạc này kéo dài nhiều ngày, cho đến hiện tại mỗi thời mỗi khắc đều có thể mắt nhìn tai nghe con cháu Hạ gia bàn tán về Hạ Ngôn.

Sau một hồi khách sáo, năm thiếu niên liền tách ra tự đi tìm bí điển võ kỹ mình cảm thấy hứng thú.

Ở trong Kinh Các Hạ gia, điển tịch võ kỹ tuy rằng không ít, tuy nhiên điển tịch có giá trị cũng chỉ có hơn mười bản. Trong đó, bí tịch Bất nhập lưu có chín bản võ kỹ xem như có giá trị, mà bí tịch Nhập lưu chỉ có ba bản bí điển Nhân cấp. Về phần bí điển Thiên cấp một quyển cũng không có, đến ngay cả tộc trưởng Hạ Phi Long cũng chỉ tu luyện bí tịch Nhân cấp “Bách Biến Thần Kiếm”.

Tuy nhiên, bất cứ một quyển bí tịch Nhân cấp nào xuất ra, đều có thể bán ra với một cái giá trên trời. Trong bí tịch nhập lưu cho dù là bí tịch Nhân cấp cấp thấp nhất cũng là phi thường hiếm có.

Hạ Tử Hân nhìn Hạ Ngôn khẽ hé môi cười, liền nhẹ đi về hướng chỗ cất chứa bí tịch Nhân cấp. Ba bản bí tịch Nhân cấp đều được đặt trong một cái hộp nhỏ bằng gỗ tinh xảo màu tím, phân biệt là đỏ vàng lam ba loại bìa, phía trên viết tên bí tịch nét chữ như rồng bay phượng múa.

“Bách Biến Thần Kiếm”, “Thiên Cương Phích Lịch Chưởng”, “Thiên Vũ Thần Thương”!

Hạ Ngôn cũng nhìn Hạ Tử Hân cười khẽ, xong xoay người tùy ý đi tới mấy bản bí tịch gần bên. Trong Kinh Các Hạ gia cất chứa bí tịch tổng số sợ là phải tới mấy trăm bản, nhưng phần lớn đều là bí tịch Bất nhập lưu cấp thấp, ngay cả “Nhật Nguyệt Vô Song Kiếm” cũng không phải số đó có thể so sánh được.

Ngày ấy ở trên quảng trường, Hạ Ngôn đã ghi nhớ các loại võ kỹ con cháu Hạ gia diễn luyện, hiện tại đã dung hợp tinh luyện vào trong Linh La Kiếm còn không đến một nửa. Nếu giờ này gượng ép tiếp tục hấp thu các bí tịch này, kỳ thật với Hạ Ngôn mà nói cũng không có chỗ tốt gì, ngược lại có thể còn có ảnh hưởng tới tiến độ dung hợp tinh luyện Linh La kiếm của hắn.

Nếu không phải nhờ đêm qua ngâm mình trong dược phẩm, tiến độ dung hợp võ kỹ của Hạ Ngôn chỉ sợ ít nhất còn phải hơn một tuần mới có thể đạt tới trình độ hiện tại. Sau khi ngâm mình trong dược phẩm, thời gian chỉ ngắn ngủn một đêm, Hạ Ngôn dung hợp võ kỹ đã nhiều hơn so với ba bốn ngày trước.

Thời điểm ba người Hạ Lưu ngày đầu tiên tiến vào Kinh Các, liền chạy thẳng tới chỗ bí tịch Nhân cấp, ba người chia ra mỗi người một quyển bí tịch Nhân cấp nghiên cứu, nhưng cuối cùng đều bất đắc dĩ buông xuống. Bởi vì, võ kỹ trên bí tịch Nhân cấp bọn họ căn bản là không thể xem hiểu được. Cùng với thời gian không công lãng phí, còn không bằng xem thêm một số bí tịch khác. Tuy rằng không nhất định tu luyện các bí tịch này, nhưng hiểu biết võ kỹ nhiều hơn, sau này đối với tăng lên thực lực cũng có lợi ích thật lớn.

Cho nên vừa rồi thời điểm Hạ Ngôn cùng Hạ Tử Hân tiến vào Kinh Các, mới nhìn thấy ba người Hạ Lưu không có tập trung ở chỗ cất chứa bí tịch Nhân cấp. Không phải bọn hắn không muốn nghiên cứu học tập bí tịch Nhân cấp, mà căn bản là một chút cũng không hiểu. Khó trách ở trên Đại Lục Long Chi có một cái định luật, đó chính là phải đả thông toàn thân một trăm lẻ tám đường kinh mạch, sau đó mới có thể học tập bí tịch Nhân cấp.

Thấy Hạ Tử Hân một thân y phục trắng lấy ra bí tịch Nhân cấp, ba người Hạ Lưu đưa mắt nhìn nhau, khóe miệng khẽ nhích nhưng cũng không nói gì, đều nghĩ trong lòng: “Tuy rằng ngươi là con gái của tộc trưởng, chỉ sợ cũng không thể xem được bí tịch Nhân cấp đâu? Một hồi ngươi cũng phải bất đắc dĩ ngoan ngoãn đặt bí tịch Nhân cấp xuống lại đi”.

Hạ Ngôn dạo qua một vòng, không ngừng cầm lấy từng bản bí tịch lật xem, sau đó lại bỏ xuống. Thời gian qua thật nhanh, rất nhanh Hạ Ngôn đã ở trong Kinh Các ba canh giờ.

Ở thời điểm Hạ Ngôn xem bí tịch, trong đầu hắn liền tự động diễn luyện võ kỹ trên bí tịch. Tuy rằng còn chưa thể dung hợp các võ kỹ này, tuy nhiên Hạ Ngôn cũng đã hiểu thấu triệt để các võ kỹ vừa xem qua, chỉ cần thi triển ra các võ kỹ, cũng đủ để phát huy ra toàn bộ uy lực của võ kỹ đó.

Hạ Lưu, Hạ Minh, Hạ Xuân Diệp ba người thấy Hạ Ngôn lật xem bí tịch với tốc độ nhanh như vậy, đều cau mày không thể hiểu nổi, xem bí tịch như vậy có thể có tiến bộ gì chứ? Tốc độ Hạ Ngôn lật xem bí tịch thật sự rất nhanh.

Bọn họ đâu biết năng lực thông thiên của Hạ Ngôn.

– Nhìn xem thế nào?

Hạ Ngôn nhẹ bước đi tới giá gỗ nhỏ bên cạnh, hỏi Hạ Tử Hân. Hắn thấy Hạ Tử Hân cầm trong tay bản bí tịch Nhân cấp tên là “Bách Biến Thần Kiếm”, chính là võ kỹ tộc trưởng Hạ Phi Long tu luyện.

Hạ Tử Hân nghe vậy ngẩng đầu lên, hai mắt lóe sáng, chợt lắc đầu thở dài một tiếng có chút thất vọng nói:

– Bí tịch Nhân cấp quả nhiên bác đại tinh thâm, hiện tại ta vẫn chưa thể tu luyện bí tịch Nhân cấp được.

Kỳ thật, Hạ Tử Hân tuy rằng vẫn chưa thể tu luyện, nhưng cũng đã xem hiểu được một ít, đây đã hiếm thấy rồi.

Hạ Ngôn cười cười nói:

– Không nên sốt ruột, rất nhanh cô sẽ có thể tu luyện!

Nói xong, Hạ Ngôn cũng tiện tay cầm lên một quyển bí tịch Nhân cấp. Bản bí tịch này bìa màu lam, đề tên là “Thiên Vũ Thần Thương”. Ngón tay hắn lướt trên trang giấy, rất nhanh Hạ Ngôn liền dần dần đắm chìm trong đó. Võ kỹ bí tịch Nhập lưu, quả nhiên không phải võ kỹ bí tịch Bất nhập lưu có thể so sánh được.

Đây chỉ là Nhân cấp cấp thấp nhất trong bí tịch Nhập lưu, nhưng nội dung công pháp võ kỹ các thứ ẩn chứa trong đó, cũng đã làm cho người ta hoa cả mắt. Nếu so sánh với “Nhật Nguyệt Vô Song Kiếm” mà nói, bản “Thiên Vũ Thần Thương” này quả thực phức tạp hơn gấp mười lần, đồng dạng uy lực cũng tăng lên gấp mười lần, nếu dung hợp tinh luyện vào Linh La kiếm, sẽ làm cho uy lực cũng tăng lên gấp mười lần. Nếu dung hợp tinh luyện vào Linh La kiếm, sẽ làm cho uy lực của Linh La kiếm tăng mạnh đến mức nào đây?

Trong đôi mắt Hạ Ngôn hiện lên một tia nóng cháy.

“Linh La kiếm của ta hiện tại, nếu ta toàn lực thi triển Linh La tam kiếm, cũng đủ để so sánh với bí tịch Nhân cấp bình thường. Nếu như tiếp tục dung hợp một vài bí tịch Nhân cấp vào, chỉ sợ Linh La kiếm của ta đủ để so sánh với bí tịch Thiên cấp bình thường. Tuy nhiên, muốn hoàn toàn dung hợp tinh luyện, cũng không phải dễ dàng như vậy nha”.

Dung hợp tinh luyện, mặc dù có Linh La tâm pháp, nhưng cần phải duy trì tinh thần rất cường đại.

Hạ Ngôn ánh mắt chớp động, tâm thần toàn bộ rơi vào trong bí tịch “Thiên Vũ Thần Thương”, ở trong đầu hắn, bắt đầu điên cuồng diễn luyện từng chiêu từng thức chiêu thức võ kỹ “Thiên Vũ Thần Thương”.

Hai hàng lông mày lá liễu của Hạ Tử Hân khẽ nhướng lên, cái miệng nhỏ xinh xinh khẽ nhếch, mặt đầy vẻ kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn, trong lòng nàng vạn phần mơ hồ. Thiếu chút nữa nàng không kìm nổi trực tiếp hỏi Hạ Ngôn có thể xem hiểu được hay không.

“Ta có thể xem hiểu “Bách Biến Thần Kiếm”, cũng vì có phụ thân cố ý giảng giải qua cho ta nghe, nếu để mình ta xem “Thiên Vũ Thần Thương”, chỉ sợ ta xem võ kỹ cũng hoàn toàn không hiểu rõ trong đó. Nhưng Hạ Ngôn, chẳng lẽ hắn có thể xem hiểu võ kỹ Nhân cấp sao?” Ngực Hạ Tử Hân kịch liệt phập phồng, đôi mắt xinh đẹp tròn xoe kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn.

“Điều đó không có khả năng! Bí tịch Nhân cấp, so với “Lạc Anh Phá Ngọc Kiếm” phải khó hơn gấp mười lần. Hạ Ngôn cũng chưa đánh thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch, sao có thể xem hiểu được bí tịch Nhân cấp này chứ? Nhưng nhìn xem biểu hiện của hắn, rõ ràng là đang xem say mê đến xuất thần. Chẳng lẽ, hắn cố ý giả bộ làm ra vẻ ta đây xem hiểu hay sao?” Hạ Tử Hân nhẹ lắc lắc đầu, hít vào một hơi, ngay cả lông mi đều xoắn cùng nhau.

Ở cách đó không xa ba người Hạ Lưu, cũng nhìn thấy Hạ Ngôn cùng Hạ Tử Hân đứng bên cạnh giá gỗ màu tím. Trong tay Hạ Ngôn cùng Hạ Tử Hân đều đang cầm một quyển bí tịch Nhân cấp.

– Hạ Lưu ca! Huynh xem Hạ Ngôn kìa. Hình như hắn nhìn xem rất say mê đấy. Trong tay hắn chính là bí tịch Nhân cấp “Thiên Vũ Thần Thương”. Ta ngày hôm qua khi nhìn xem nó giống như xem thiên thư, căn bản là một chút cũng không hiểu. Nhưng Hạ Ngôn, giống như có thể xem hiểu.

Hạ Minh chỉ mới mười hai tuổi mở to hai mắt, nói với vẻ không thể tin nổi.

Hạ Lưu cũng là phi thường khiếp sợ trong lòng. Ngày ấy ở trên quảng trường Tinh Võ bị Hạ Ngôn một kiếm đánh lui, lúc ấy Hạ Ngôn dùng ra kiếm kỹ vẫn khiến hắn không thể quên được, mà hiện tại lại nhìn thấy Hạ Ngôn không ngờ đang say mê xem bí tịch Nhân cấp, trong lòng hắn lại càng khiếp sợ.

Hạ Xuân Diệp lại chớp chớp mắt, cười nói:

– Ta thấy, Hạ Ngôn chưa chắc là thật xem hiểu bí tịch Nhân cấp. Có thể hắn cố ý làm ra vẻ như thế, để chúng ta nghĩ rằng hắn có thể xem hiểu bí tịch Nhân cấp. Hạ Tử Hân xem chính là “Bách Biến Thần Kiếm”, các ngươi đừng quên tộc trưởng đại nhân tu luyện chính là võ kỹ “Bách Biến Thần Kiếm”. Hạ Tử Hân có thể xem hiểu “Bách Biến Thần Kiếm”, nhất định là do tộc trưởng đại nhân tự mình giảng giải qua. Nhưng Hạ Ngôn thì ai giảng giải qua “Thiên Vũ Thần Thương” cho hắn nghe chứ?

Nghe Hạ Xuân Diệp nói như vậy, Hạ Lưu cùng Hạ Minh đều gật gật đầu, cũng cho rằng không có khả năng Hạ Ngôn có thể xem hiểu bí tịch Nhân cấp. Dù sao, cho dù Hạ Ngôn là thiên tài lợi hại mấy đi nữa, bọn họ là con cháu ưu tú của Hạ gia cũng sẽ không kém Hạ Ngôn nhiều như vậy mới phải?