Trận chiến của Hắc Long

Kumo Desu Ga Nani Ka

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tác giả tóm tắt chương trước:

Kuro: Hự a!?

Shiro: (Bằng cách nào đó mình đang thắng. Cái quỷ gì? Anh ta đang tính toán gì vậy? Mình không biết!)

———–

Chuyện này, đúng là bất khả thi với ta.

Ta cũng đã biết trước.

Ta cũng đã hiểu rõ.

Dù thế, ta cũng không thể chối bỏ rằng bản thân đã từng mong chờ có sự may mắn nhất định

Thế nhưng mà, xem ra đúng là một tình huống tốt-hơn-tưởng-tượng sẽ không xảy ra.

Nếu như thực sự có tình huống tốt-hơn-tưởng-tượng thì ta đã không phải trải qua nhiều đau khổ từ trước giờ.

Chuyện tốt đẹp như thế sẽ không xảy ra, vì thế giới không đủ tử tế để ta có được hi vọng.

Kết luận có thể rút ra được từ mọi chuyện đang xảy ra hiện tại, là ta sẽ bị đánh bại.

Ta cũng đã biết trước.

Ta cũng đã hiểu rõ.

Nhưng mà, khi mà mọi chuyện xảy ra rồi thì ta mới thấy hối tiếc không thôi.

Rằng ta đã từ bỏ quyền được lựa chọn, đã trì trệ suốt thời gian qua lâu như thế.

Vậy ra đây chính là chênh lệch giữa ta và một kẻ địch đã liên tục chuẩn bị mọi thứ từ trước sao?

Shiro

Shiraori.

Vốn dĩ cô ta chỉ là một người luân hồi.

Từ khởi điểm đó, cô ta sử dụng Hệ Thống một cách mà chưa từng ai làm được từ trước giờ, thành công trở thành một vị Thần.

Dù biết rằng cô ta sử dụng sức mạnh của Hệ Thống, cô ta vẫn thành công làm được điều kì diệu là từ một sinh vật bình thường mà biến thành Thần.

Ta không biết liệu bản thân cô ta có hiểu rằng mình đã làm được chuyện vĩ đại đến mức nào hay không, nhưng chuyện đó lại đủ để D tự mình trao cho cô ta một cái tên và mời cô ta làm người đồng tộc.

Có lẽ cô ta là cái mà người khác gọi là thiên tài.

Loài Rồng không có khái niệm “thiên tài”.

Rồng chỉ cần còn sống là sẽ từ từ trở nên mạnh hơn, tự nhiên mà trở thành Thần.

Vì chúng ta là một giống loài chắc chắn sẽ trở thành Thần, sức mạnh của mỗi con Rồng tỉ lệ thuận với thời gian mà nó đã sống.

Trong cùng một thế hệ tất cả Rồng đều ngang hàng nhau, không thể chống lại người của thế hệ trước, và sẽ không thua một người từ thế hệ sau.

Đó chính là loài Rồng.

Và không chỉ Rồng mà thôi.

Dù ít dù nhiều, với đa số Thần thì sức mạnh đều trực tiếp có liên quan với tuổi của họ.

Vì thế, theo góc nhìn của ta hiện tại, bị một vị Thần mới sinh ra lại đủ sức chống lại hơn cả ngang tài ngang sức là chuyện cực kì phi lý.

Ta đã hiểu được hoàn toàn cảm giác chênh lệch tuyệt đối mà khác biệt về tài năng tạo ra giữa Thần và Thần.

Ma thuật Không Gian của cô ta mạnh hơn ta rất nhiều.

Mặc dù ta thành công đánh lén mà kéo cô ta được vào Zone của mình, nhưng mà đến cả nó cũng đang từ từ bị ăn mòn mất đi.

Mặc dù trong thời gian ngắn thì sẽ không làm được, nhưng ngay khi Zone của ta bị ăn mòn hoàn toàn thì tình hình sẽ ngay lập tức bị đảo ngược.

Càng nhiều thời gian trôi qua thì tình hình càng tệ với ta.

Nhưng mà, khi đòn đánh lén của ta thất bại không cho ta ngay lập tức chiến thắng thì tình huống thay đổi thành một trận chiến kéo dài là chuyện không thể tránh được.

Hơn nữa, ta cũng biết chỉ cần bị cuốn vào một trận chiến kéo dài thì ta sẽ gặp bất lợi.

Có vẻ như Shiro có thói quen đánh giá ta quá cao.

Ta đúng là một vị Thần cao cấp hơn cô ta, nếu như so sánh tổng năng lượng của hai bên.

Nhưng mà nếu hỏi rằng liệu chuyện đó có trực tiếp ảnh hưởng đến chiến lực của hai bên thì, câu trả lời là không.

Rồng học những kiến thức và kĩ năng của mình từ những con Rồng lớn tuổi hơn.

Nhưng mà ta không có được những con Rồng đi trước để học hỏi được gì.

Vì tự học chắc chắn có giới hạn, nên hiện tại so với những con Rồng cùng thế hệ thì ta chắc chắn đã yếu hơn rất nhiều.

Vốn dĩ, ta không có kinh nghiệm chiến đấu với những người mạnh bằng hoặc hơn bản thân.

Ừm, phần này thì có lẽ không phải chỉ có mình ta.

Cả Long Tộc, Thiên Tộc và Ma Tộc.

Cuộc tranh đấu của ba tộc Thần này đã sớm tiến đến tình trạng chiến tranh lạnh, nên có rất ít cơ hội để những Rồng trẻ tuổi chiến đấu.

Dù nếu như hành tinh này hoạt động bình thường, những con Rồng còn lại không rời đi, ta chắc chắn cũng sẽ không có cơ hội chiến đấu với một vị Thần mạnh hơn hoặc bằng với bản thân mình.

Ta hoàn toàn thiếu kinh nghiệm chiến đấu.

So với ta, Shiro trước khi trở thành Thần đã trải qua chiến đấu vỡi những kẻ địch mạnh bằng hoặc hơn cô ta quá nhiều lần.

Là một vị Thần, đây là lần đầu tiên cô ta chiến đấu với một vị Thần khác, nhưng mà cô ta có dư dả kinh nghiệm sống sót và chiến đấu vì mạng sống.

Việc đó tạo nên chênh lệch rất lớn.

Hơn cả thế, ta hiện tại không ở tình trạng mạnh nhất.

Lí do lớn nhất tại sao Shiro đang đánh giá cao ta là vì cô ta đang dựa trên tổng năng lượng của ta.

Theo quan điểm của Shiro, ta chắc chắn ta nhìn rất to lớn

Suốt nhiều năm qua ta sống cũng không phải để không.

Loài Rồng sống càng lâu thì cấp Thần của chúng càng cao.

Nếu tính như thế, ta cũng là một vị Thần không phải yếu

Giống như từ dưới đất nhìn lên một bình chứa khổng lồ trên trời vậy, cô ta hiểu nhầm sức mạnh của ta.

Hừm

Ta là một trò hề.

Điều đó là sự thật, không cần bàn cãi, nếu như ta mà cất giữ mức năng lượng tối đa mà cơ thể mình có thể chứa được thì ta thậm chí có thể chiến thắng màn không cần quan tâm cái gì về việc thiếu kinh nghiệm chiến đấu hay không.

Nhưng mà ta lại không thể nào có nhiều năng lượng để không như thế.

Nếu như ta mà có nhiều năng lượng như thế thì ta đã dùng để giúp khôi phục hành tinh rồi không phải sao?

Ai, đúng như thế.

Ta đã sử dụng gần như toàn bộ năng lượng mình có để khôi phục hành tinh này.

Ta cũng có để ra một phần để phòng ngừa, chỉ một lượng năng lượng rất ít mà thôi.

Mọi thứ ta làm đều là để có thể giải phóng được Sariel dù chỉ nhanh hơn một chút mà thôi.

Đó là tất cả những gì còn lại của vị Thần tên Gyuriedistodiez.

Dĩ nhiên ta cũng không suy yếu đến mức thua kẻ như Potimas, nhưng mà ta cũng không có đủ năng lượng còn lại để đánh bại một vị Thần đồng cấp với bản thân.

Shiro có lẽ đang cho rằng mình đang trong một cuộc chiến có khả năng chiến thắng rất nhỏ.

Cô ta chắc chắn không cho rằng chính ta mới là người có khả năng chiến thắng rất nhỏ.

Mặc dù nếu cô ta mà ngạo mạn hơn một chút thì việc của ta sẽ dễ dàng hơn.

Ta sẽ công nhận ngay tại đây.

Cứ theo đà hiện tại, ta sẽ thua.

Không phải là ta không có át chủ bài còn lại.

Nhưng mà, dù đã tính đến nó thì tình huống vẫn rất không khả quan.

Tất cả những gì ta làm được là câu giờ mà từ từ tiêu hao dù chỉ là một chút năng lượng của Shiro thôi cũng được.

Vì thế, ta cũng sẽ chỉ tập trung vào việc đó.

Dù chỉ còn một lớp vỏ xác ngoài mỏng manh, nhưng với tư cách một vị Thần lớn tuổi hơn cô rất nhiều, đừng hòng ta dễ dàng bị đánh bại.

Chuyện còn lại ta giao cho ông, Dustin.