Chương 12 - Một cuộc hội ngộ cảm động (lol)

Kumo Desu Ga Nani Ka

Đăng vào: 2 năm trước

.

A, đói quá đi.

Nhưng không có con mồi nào bị mắc trong lưới thì tôi không có gì để ăn cả.

Chuyện này là không thể tránh được, tôi sẽ tạm ngủ cho quên đói.

Phải ngủ mới giữ sức được.

Un, hoàn toàn không phải tại tôi lười đâu.

Ngay lúc tôi nghĩ mình có thể ngủ một giấc thoải mái thì tôi bị dựng đầu dậy.

Sợi tơ của tôi rung lên báo hiệu có con mồi.

Có con mồi mắc vào lưới rồi à?

Chắc chắn.

Là nó chưa bị mắc vào lưới.

Bởi vì nó đang di chuyển thoải mái trên lưới.

Không thể nào.

Mặc dù tôi đoán trước được là sẽ có loài nào đó đủ sức xé rách lưới của tôi, nhưng chưa hề nghĩ tới việc có ai có thể di chuyển trên lưới.

Tôi hơi bị bất ngờ vì tình huống hiện tại, thế nên tôi đã phản ứng chậm.

Thứ đó đã leo qua lưới của tôi và đột nhập vào nhà của tôi.

Không tốt.

Mặc dù đã quyết định rằng nếu có thứ gì đủ sức vượt qua hàng lưới nhện thì tôi sẽ bỏ chạy, nhưng bây giờ tôi chỉ có lựa chọn chiến đấu với nó mà thôi.

Thật là bất cẩn mà.

Vì bị đánh thức bất ngờ nên tôi vẫn chưa thể xem xét tình hình một cách hoàn toàn được.

Lần đầu tiên tôi cảm thấy nguy hiểm ở trong chính ngôi nhà của mình.

『Taratect Nhỏ Hạ Cấp』

Kẻ xuất hiện là một con nhện giống như tôi.

Vì cùng chủng loại với tôi, nên nó vượt qua lưới nhện của tôi một cách dễ dàng.

Hello brother- Xin chào người anh em. (TN: bản gốc ghi bằng tiếng anh)

Có lẽ đây là một trong số các anh em của tôi.

Nhưng liệu đây là anh hay là chị hay là em trai hay là em gái thì tôi không biết được.

Một cuộc hội ngộ cảm động với người anh em thất lạc từ lâu của tôi.

Thế nhưng, mạng sống tôi đang gặp nguy hiểm.

Khoan khoan khoan.

Bình tĩnh.

Chưa xác định liệu nó có phải là kẻ thù của tôi hay không mà.

Ngay cả khi chúng tàn sát lẫn nhau khi vừa sinh ra đi nữa, có khi nó sẽ bỏ qua tôi vì chúng tôi cùng chủng loại.

Kichikichikichi. Sha!

À, ừm.

Là kẻ thù.

Nhưng nó chỉ mới đe dọa chứ chưa tấn công tôi.

Có vẻ nó chỉ mới quan sát quanh đây.

Tôi nên làm gì bây giờ.

Bỏ chạy không hẳn là một ý tốt.

Cùng chủng loại với tôi, tức là có khả năng cơ thể giống tôi.

Tới giờ, tôi đã dựa vào sức chạy của mình, nhưng mà không có gì chắc chắn là tôi sẽ chạy thoát khỏi một tên có tốc độ ngang tôi.

Hơn nữa dù bỏ chạy thành công cũng không hẳn là an toàn.

Bởi vì ở ngoài còn rất nhiều hiểm họa từ những quái vật khác.

Trong tình trạng hiện tại của tôi, bỏ chạy hết tốc lực, tốn toàn bộ thể lực, nếu ra ngoài được cũng không an toàn tí nào.

Xây một ngôi nhà mới thì phải tốn thêm sức, chưa nói đến việc phải kiếm được chỗ tốt.

Trong tình trạng kiệt sức, chạy vòng vòng đi tìm một chỗ tốt để làm nhà không khác gì tự sát.

Chỉ nghĩ thôi đã thấy sợ rồi.

Vậy hiện tại tôi có thể làm gì? Chỉ còn cách giết tên này mà thôi.

Tôi làm nổi không?

Tôi nghĩ mình hơi ở thế yếu.

Bởi vì chúng tôi cùng chủng loại nên khả năng cơ thể không khác nhau mấy.

Nhưng đó chỉ là trong trường hợp cấp độ chúng tôi bằng nhau.

Nếu tên này sinh cùng lúc với tôi thì chắc sẽ không có sự khác biệt gì giữa cấp độ của chúng tôi.

Có lẽ chỉ chênh lệnh cao nhất là 1 cấp.

Vì tên này đã đi tuốt từ bên ngoài vào tới đây.

Nên hắn có lẽ cấp cao hơn tôi.

Khả năng tệ nhất là tên này sinh ra sớm hơn và thuộc lứa trước.

Trong trường hợp đó thì cấp độ của hắn phải cao hơn tôi rất nhiều.

Nếu hắn đã đạt tới cấp độ mà hắn có thể thoải mái đi lại ở nơi mà tôi định đi trong tương lai.

Vậy khả năng thắng của tôi là không.

Nói đằng nào đi chưa thì đây là cuộc chiến sinh tử.

Nếu là vậy thì nghĩ quá nhiều về sức chiến đấu của kẻ thù không làm được gì cả.

Tôi vẫn sẽ cố gắng hết sức.

Nếu như thắng là vô vọng vậy thì đó là sự kết thúc của cuộc sống nhện ngắn ngủi này.

Mặc dù tôi chưa muốn chết, nhưng với một thế giới có sự hồi sinh như thế này thì rất có thể sẽ tồn tại thế giới bên kia.

Hãy quyết tâm nào.

Tập trung cho trận chiến này.

Loại bỏ các ý nghĩ rác.

Tôi đưa mắt tập trung hoàn toàn vào kẻ thù.

Cả hai chúng tôi cùng lúc hiểu rằng cuộc chiến đã sắp bắt đầu, tôi vào thế chuẩn bị.

Tôi hơi cong lưng lên.

Như tư thế bật chạy.

Kẻ thù trước mặt tôi lấy hết sức bình sinh mà nhảy lên, như tôi đã dự đoán.

Nó nhảy rất cao.

Tôi ngước nhìn kẻ thù đáng thương hiện đang ở trên không trung dọa nạt bằng những chiếc vuốt của nó.

Tôi lùi về một bước, nhả tơ về hướng kẻ thù đang nhảy lên.

Tên này đã chọn sai rồi.

Hắn chọn cách tấn công bằng vuốt chứ không phải dùng vũ khí tốt nhất mà loài nhện có, Nanh Độc.

Dĩ nhiên móng vuốt không phải là để chưng.

Thế nhưng nó chỉ là công cụ được sử dụng để kềm con mồi lại.

Hoàn toàn không phải là vũ khí chính.

Vũ khí của một con nhện là Tơ và Nanh Độc.

Một kẻ không hiểu được đạo lí đơn giản như thế làm sao đánh bại được tôi.

Người anh em dễ dàng bị trói lại giữa không trung.

Tơ nhện dính và mắc vào người của nó, khiến nó té nhào xuống mặt đất.

Tôi lao tới ngay lập tức.

Cạp!

Và cắn vào người nó với Nanh Độc một cách tàn nhẫn.

Giống như tôi, tên này chắc chắn có skill “Kháng Độc”.

Nhưng thế thì đã sao chứ.

Một khi bị Tơ Nhện trói lại thì kết cục đã định rồi.

Những gì còn lại tôi phải làm đó là tiêm thêm độc đủ để vượt qua hiệu quả của “Kháng Độc”.

《Độ thông thạo skill đã đủ. Skill『Nanh Độc LV2』đã trở thành 『Nanh Độc LV3』》

Skill “Nanh Độc” lại lên cấp có lẽ vì tôi liên tục tiêm một lượng lớn độc vào trong con nhện kia.

Cũng khoảng lúc đó, người anh em của tôi ngừng di chuyển.

Tôi sẽ không quên cậu đâu người anh em.

Kẻ ngu ngốc đầu tiên dám xâm chiếm nhà tôi.