Chương - 975: Khởi đầu mới

Huyền Thiên

Đăng vào: 2 năm trước

.

Chỉ có điều là ảnh chân dung của Lục Áp không sáng, phát ra tin tức cũng không thấy hồi đáp, hiển nhiên là Lục Áp không có trên mạng.

Dương Thiên Lôi không chờ đợi, trực tiếp thúc dục sinh vật tinh phiến trong đầu, kết nối đến trí não của gia tộc Khẳng Ni Địch, tập trung phá giải tài khoản Lục Áp. Khiến cho Dương Thiên Lôi phải kinh ngạc là công phá hệ thống đặc thù của Hoa Hạ không có bất cứ vấn đề gì nhưng đến khi phá giải tài khoản của Lục Áp thì không ngờ lại khó khăn trùng điệp, rất nhiều hệ thống phòng ngự vô cùng phức tạp phải vượt qua, ước chừng trí não mất đến nửa giờ mới thành công phá giải. Hơn nữa đây còn là đối phương không có áp dụng các phương thức phản kích, mặc cho trí não phá giải từng bước.

– Là ông ta?

Lý Tuyết bỗng nhiên kinh ngạc nói.

– Trần thúc thúc…?

Càng làm cho Dương Thiên Lôi kinh ngạc hơn là Tống Hiểu Phân cũng mở to hai mắt nhìn, có vẻ như rất kinh ngạc nói.

– Tuyết tỷ, Hiểu Phân…Hai người nhận biết sao?

Dương Thiên Lôi kinh ngạc nhìn Lý Tuyết cùng Tống Hiểu Phân hỏi.

Trí nào đã thành công thu thập tin tức về tài khoản của Lục Áp bao gồm tài liệu cá nhân, địa chỉ vân vân…Rất nhanh đã thu được thân nhận phàm nhân của Lục Áp, trên màn hình cũng xuất hiện ảnh chân dung cùng tin tức cá nhân của Lục Áp.

Trần Lương Hoa, nam, ngày xuất sinh: rực rỡ cùng yên bình. Quê quán: Hàm Thành. Dân tộc, công việc các tin tức cơ bản đều bao hàm bên trong. Khi nhìn đến Hàm Thành, Dương Thiên Lôi vốn là có chút kinh ngạc, nhưng lại không nghĩ rằng hình như Lý Tuyết và Tống Hiểu Phân cũng có vẻ như nhận biết người này.

– Tôi có gặp qua một lần.

Lý Tuyết mặt đỏ lên nói. Tống Hiểu Phân nói tiếp:

– Ông ấy chính là con cả của Trần gia gia, Trần thúc thúc đối với tôi rất tốt.

– Tuyết tỷ, làm sao chị gặp được?

Nghe Tống Hiểu Phân giải thích xong, Dương Thiên Lôi liền hỏi đến Lý Tuyết.

– Chính là vào kỳ nghỉ đông, khi chúng ta trở về nhà thì gặp được ông ta. Lúc ấy ông ta là một thầy bói, không thu tiền của ta nhưng vẫn bói cho ta một quẻ, vốn ta không tin nhưng mà những gì hắn nói rất chuẩn.

Lý Tuyết nói.

– A? Tuyết tỷ, thần toán mà chị nói chính là Trần thúc thúc sao?

Tống Hiểu Phân nói.

Dương Thiên Lôi hơi nhăn mày nói:

– Ông ta nói những gì?

Lúc này ở cùng với Dương Thiên Lôi không có người ngoài, Lý tỷ, chị em Hắc Long cùng đám người Đan Ny đều được Dương Thiên Lôi tạm thời sắp xếp ở chỗ khác. Dù sao, bí mật của hắn và Lăng Hi không thích hợp lộ ra trước mặt các nàng. Mặc dù bọn họ đã biết rất nhiều, nhưng cũng chỉ là năng lực cường đại mà thôi, tình huống chân chính cũng chỉ có mấy người ở đây biết.

Lý Tuyết ôn nhu như nước, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nhưng vẫn từ đầu chí cuối kể ra những lời Lục Áp nói lúc trước. Không còn cách nào khác, giờ phút này, Lý Tuyết đã biết được thân phận của người tự xưng mình là thầy bói này. Hiện tại quan hệ trọng đại, tuy rằng thẹn thùng cũng phải nói ra.

– Khụ khụ…

Lý Tuyết nói xong, bao gồm cả Lăng Hi bên trong, ánh mắt chúng nữ đều tập trung lên người Dương Thiên Lôi. Dương Thiên Lôi xấu hổ ho khan hai tiếng, ngại quá, sớm biết vậy đã không hỏi, tin tức có giá trị hoàn toàn không có, bởi vì hắn đã sớm tùy theo lòng mình không có rối rắm về chuyện nữ nhân, chẳng qua là, không ngờ Lục Áp kia âm thầm sau lưng mình, ở trước mặt Lý Tuyết nói toẹt ra

“tính cách trời sinh”

của mình như thế, thật sự là quá mất mặt. Cho dù, Lục Áp nói có phần mập mờ, nhưng chung quy vẫn rất mất mặt a.

– Cái kia…Lăng muội muội, một ngày ở Địa Cầu bằng một vạn năm ở Hồng Mông đại thế giới, chúng ta không thể trì hoãn, nhất định phải mau chóng xuất phát. Nàng cùng Diệc Nhi trước tiên đi lấy Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình về. Hiểu Phân đi với ta tìm Lục Áp, chờ chúng ta trở về sẽ lập tức xuất phát.

Dương Thiên Lôi nói.

Nói xong, liền trực tiếp kéo Tống Hiểu Phân biến mất ở trước mặt mọi người.

Hàm Thành!

Chốc lát sau, Dương Thiên Lôi đã lăng không phi hành tới trên Hàm Thành, chỉ có điều, muốn tìm được Lục Áp hiển nhiên là không có khả năng. Trong phòng Lục Áp lộn xộn không thể tưởng tưởng, ngoại trừ một bộ máy tính rách nát ra, cũng không có manh mối nào. Tiếp theo sau khi cùng Tống Hiểu Phân tìm được Trần gia gia có ân cứu mạng thì vẫn không thu được gì. Biết được là một năm rưỡi này Lục Áp có đến thăm vài lần, nhưng hoàn toàn cũng không biết ông ta làm gì cả. Khiến cho Dương Thiên Lôi không thể không thi triển thần thông của mình tìm kiếm, chỉ có điều Dương Thiên Lôi chưa bao giờ thấy qua chân nhân Lục Áp, căn bản không nhận ra được khí tức của hắn, chỉ có thể tìm kiếm thông qua tướng mạo, khó khăn phải nói là rất lớn. Nhưng cũng chỉ là cố sức một chút, chỉ cần Lục Áp còn ở Hàm Thành thì nhất định không thoát được.

Đáng tiếc, thần niệm dồi dào của Dương Thiên Lôi lật nhào trọn cả Địa Cầu một lần cũng không tìm được chút tung tích nào của Lục Áp, giống như đã bốc hơi khỏi nhân gian.

– Không tìm được?

Lăng Hi hỏi.

Khi Dương Thiên Lôi dẫn Tống Hiểu Phân trở về chủ chiến hạm, Lăng Hi cũng đã trở lại, vừa rồi Dương Thiên Lôi phát ra thần niệm tra xét, Lăng Hi cũng đã cảm ứng được.

Đọc Truyện Kiếm Hiệp

– Không có khả năng tìm được rồi…Lật cả Địa Cầu cũng không tìm không thấy. Ai…Nếu ta đoán không lầm, sự thức tỉnh của Phụ Thần Thần Tộc, Lục Áp hẳn đã biết, cho nên có thể đã lọt vào độc thủ…Không quản được nhiều chuyện như vậy, Diệc Nhi, lấy bình ngọc đến chưa?

– Rồi.

– Vậy chúng ta liền xuất phát thôi. Tuyết tỷ, Hiểu Phân, Diệc Nhi, Nhã Tĩnh, bốn người tìm cớ rời khỏi Địa Cầu nhiều ngày. Tại thế giới bên kia chính là mấy vạn năm thậm chí mấy mươi vạn năm. Có chiến hạm này, gọi điện không thành vấn đề nhưng gặp mặt thì không có biện pháp…

Giữa chúng nữ, thân phận Lý Hàn Mai có chút đặc thù, biến mất cả tháng căn bản không có vấn đề, nhưng Lý Tuyết hiện tại mặc dù còn phải đến trường, nhưng vẫn phải ở đài truyền hình làm một số tiết mục, Tống Hiểu Phân là một sinh viên gương mẫu, nếu vài ngày không có bóng dáng, chỉ sợ cũng không được, Liễu Diệc Nhi là đại minh tinh siêu cấp, lại càng không phải nói đến Nhã Tĩnh có thể xin ngày nghỉ, nhưng e là không đủ.

Chúng nữ ứng tiếng, lời nói của Dương Thiên Lôi làm cho trong lòng chúng nữ chợt động. Các nàng biết, từ nay về sau phải bắt đầu một loại cuộc sống hoàn toàn khác. Tuy rằng trong lòng hoặc nhiều hoặc ít quyến luyến người nhà, nhưng cũng không phải ra đi không trở về, theo như Dương Thiên Lôi nói ở Địa Cầu, nhiều nhất cũng là mười ngày không trở về mà thôi, không có gì lớn lao. Cho nên, chúng nữ tức thì có quyết định, đồng loạt an bài thỏa đáng.

Mà Dương Thiên Lôi thì thông qua sinh vật tinh phiến, truyền đạt một vài mệnh lệnh cho trí não.

– Tôi và muội muội có thể theo được không?

Khi Dương Thiên Lôi cùng chúng nữ xuất hiện ở trước mặt đám người Lý tỷ, Hắc Long, để Lý tỷ dẫn theo bảo tiêu của Liễu Diệc Nhi trở về Liễu Gia phục mệnh, hơn nữa mang theo một tàu chiến hạm coi như lễ vật tặng cho Liễu Gia. Còn Chiêm Thai Huệ

“khờ dại”

thì mặc cho sự ngăn cản của Hắc Long, vọt tới trước mặt Dương Thiên Lôi tràn ngập chờ mong hỏi han.

– Điều này…

– Tỷ tỷ, đừng nói lung tung.

Hắc Long nhanh chóng giữ chặt Chiêm Thai Huệ, mặt đỏ bừng nói. Chẳng qua là, hai tròng mắt mọng nước lấp lánh lại ảm đạm ưu thương, không che giấu được.

– Có thể!

Dương Thiên Lôi một tay kéo Hắc Long nói.

Khi Dương Thiên Lôi an bài tốt hết thảy, chủ chiến hạm xé mở không gian bích chướng mang theo mọi người tiến vào không gian hỗn loạn thì cũng đã được hơn một năm, cũng chính là hơn bốn trăm vạn năm, Dương Thiên Lôi lại bước trên con đường đến Hồng Mông đại thế giới.

Bên trong chiến hạm, chỉ có Dương Thiên Lôi cùng chúng nữ. Chúng nữ chính là tỷ muội Hắc Long, bao gồm cả Đan Ny chết sống cũng không muốn xa cách với Lý Tuyết.

Tình cảnh như thế, làm cho Dương Thiên Lôi nhịn không được nghĩ đến cảnh tượng năm đó mang theo chúng nữ du lịch.

Du lịch, tu luyện du lịch bình thường, ai giống như Dương Thiên Lôi dẫn theo một đám nữ nhân?

Nhưng tựa hồ đây là số mạng của Dương Thiên Lôi, thời gian một mình lịch lãm thật sự gần như là con số không tròn trĩnh.

Hơn nữa, lần này rõ ràng so với năm đó đau khổ hơn nhiều. Nguyên nhân rất đơn giản, ngoại trừ Lăng muội muội thân ái ra, còn lại đều là phàm nhân. Hoàn toàn không giúp được gì cho Dương Thiên Lôi, chỉ có thể được trợ giúp trở lại. Mà Lăng muội muội, tuy rằng lần gặp mặt này so với dĩ vàng ôn nhu hơn rất nhiều, nhưng vẫn không có chút ý tứ nào cho mình

“ăn”

.

Cho nên, Dương Thiên Lôi lần này chỉ có thể dựa vào chính mình!

– Đến đây đi!

– Uhm!

Chủ chiến hạm khổng lồ, sau khi bước vào không gian hỗn loạn, Dương Thiên Lôi và Lăng Hi cùng làm một chuyện là rèn luyện hoàn toàn chủ chiến hạm, rèn luyện thành một thứ không những là vũ khí công nghệ cao mà còn là pháp bảo ngưu bức.

Dương Thiên Lôi càng khủng hơn nữa, không ngờ ngưng luyện Cửu Đỉnh thành trụ cột của chủ chiến hạm, yêu đao cùng Hiên Viên thần kiếm thì dung nhập vào hệ thống công kích của chủ chiến hạm.

Sau khi hoàn thành tất cả chuyện này, lúc chủ chiến hạm lấy tốc độ khủng khiếp xuyên qua không gian hỗn loạn thì ba người Dương Thiên Lôi, Lăng Hi cùng Liễu Diệc Nhi tiến nhập vào mật thất có thời không pháp tắc. Tôi luyện tử ngọ dưỡng sinh ngọc tịnh bình, cũng chính là Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình.

Theo thanh âm của Dương Thiên Lôi vang lên, thần niệm của hắn và Lăng Hi lập tức hợp nhất, hai ngọc tịnh bình phân biệt nắm ở hai bên tay trái tay phải của Liễu Diệc Nhi ngồi giữa Dương Thiên Lôi và Lăng Hi.

Trong phút chốc, ấn đường của Dương Thiên Lôi và Lăng Hi đồng thời chói sáng quang mang rực rỡ, tay của hai người chầm chậm đồng thời tế ra từng đạo phù văn huyền ảo, là thần thông pháp tắc độc hữu thuộc về Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình.

“Tê tê tê…”

Khi thần niệm cùng phù văn của hai người đồng thời dung nhập vào hai bình ngọc thì cả mật thất tức thì bị ánh sáng rực rỡ do hai bình ngọc tản mát ra chiếu sáng trưng.

Cùng lúc đó, hai bình ngọc cũng từ trong tay Liễu Diệc Nhi tự bay đi, bắt đầu quay tròn xung quanh Liễu Diệc Nhi, tốc độ càng lúc càng nhanh, dần dần, hai bình ngọc hoàn toàn che kín Liễu Diệc Nhi, giống như tan ra làm một thể.

Nguyên bản ánh sáng rực rỡ biến thành ánh sáng êm dịu thánh khiết.

Ba ngày ba đêm! Dưới thời không pháp tắc bình thường, dùng thời gian ba ngày ba đêm,

“đệ nhị”

Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình rốt cục ngưng tụ thành.

– Phù…

Dương Thiên Lôi cùng Lăng Hi đồng thời thở phào nhẹ nhõm, mở mắt. Trong nháy mắt mở mắt ra, Lăng Hi liền đứng dậy, nói:

– Mau hỗ trợ tiểu Quan Âm của ngươi đi. Bình quan âm này tôi cầm đi cảm ứng trước.

Lăng Hi nói xong, duỗi tay ngọc ra, bình quan âm trôi nổi giữa hai người liền nhiếp vào trong tay, trực tiếp đi ra khỏi mật thất.

Mà Dương Thiên Lôi thì đứng dậy đi tới bên người Liễu Diệc Nhi đã bất tỉnh nhân sự.