Q2 - Chương 2: Lễ rửa tội

Hiệp Hành Thiên Hạ

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Hách Khải vừa ăn cơm tối vừa đọc báo. Khi đang xem lướt qua thì ánh mắt của hắn chợt khựng lại, bắt đầu đọc đi đọc lại một bài báo tới vài lần liền. Sau đó, hắn mới đặt tờ báo xuống, yên lặng như đang suy nghĩ chuyện gì đó.

Bài báo vừa rồi nói về việc tại thủ đô Nước Cộng Hòa Lam Ảnh vừa phát hiện ra một vụ án tham ô rất lớn, dính líu tới rất nhiều quan chức chính phủ, nhưng kẻ cầm đầu thì là Hứa Văn, một quan chức làm việc tại Bộ Nội Vụ của chính phủ. Trên báo còn có ảnh chụp đen trắng và liệt kê các tội danh của hắn, ngoài tham ô nhận hối lộ ra còn có buôn lậu thuốc phiện, lạm dụng chức quyền và tội lớn nhất là giết người hàng loạt vô cùng nghiêm trọng, sau đó còn tiến hành đốt nhà, hủy xác. Khi tội ác bị bại lộ còn âm mưu giết nhân chứng hòng bịt đầu mối, nhưng lưới trời tuy thưa vân vân… Cuối cùng hắn đã bị bắt và xét xử. Sau đó hắn bị tuyên án tử hình treo cổ, không được kháng án, tước đoạt quyền chính trị vĩnh viễn…

( Chẳng lẽ Hứa gia xong đời rồi? Vì ta giết chết một cường giả Nội Lực Cảnh của Hứa gia ư? Không, khả năng này không lớn lắm. Bởi vì dù chỉ còn một cường giả Nội Lực Cảnh, nhưng vậy cũng đã đủ đảm bảo Hứa gia chắc chắn sẽ không sụp đổ hoàn toàn. Hiện giờ ta cũng đã là nội lực cường giả, ta hiểu rất rõ Nội Lực Cảnh mạnh tới cỡ nào. Vũ khí của thời đại này, ngay cả súng ngắm hạng nặng còn chưa có, tên lửa đạn đạo hay những vũ khí uy lực lớn lại càng không có nốt, mà kể cả có đi chăng nữa thì vẫn không thể khiến cường giả nội lực bị thương tổn. Bởi vì, vẫn là câu nói kia: ‘cường giả Nội Lực Cảnh không phải kẻ ngu’, chẳng lẽ thấy mấy trăm người vác vũ khí hạng nặng ra mà còn xông lên chịu chết? Chỉ cần trốn thoát rồi ẩn mình, vậy thì ai dám diệt sạch gia tộc của ta? Hôm nay giết một tên, ngày mai lại giết một tên, đừng kẻ nào mong có thể yên ổn. Vậy nên, chỉ cần Hứa gia vẫn còn một cường giả Nội Lực Cảnh thì chắc chắn Hứa Văn sẽ không thể bị xét xử như vậy. Trừ khi…)

Dù sao thì Hách Khải cũng đến từ một thời đại thông tin bùng nổ, hắn hiểu rất rõ về cái gọi là pháp luật. Đó thực ra chỉ là thứ dùng để bảo vệ lợi ích của tầng lớp thống trị mà thôi. Nếu như cái thứ pháp luật này muốn quay lại xử lý giai cấp thống trị, vậy thì giai cấp thống trị sẽ lập tức thanh trừng sạch sẽ những người chấp hành luật pháp. Trừ khi giai cấp thống trị không bảo vệ lợi ích của chính mình, nếu không thì pháp luật sẽ không bao giờ xử lý được giai cấp thống trị. Chỉ cần Hứa gia còn có cường giả nội lực trấn áp vận số của gia tộc, thì bọn họ vẫn sẽ vĩnh viễn là giai cấp thống trị. Như vậy, lý do duy nhất khiến cho vụ xét xử này có thể diễn ra, là chính Hứa gia cho phép…

( Muốn làm hòa với ta sao? Ha ha…)

Hách Khải thầm đoán, hơn nữa hắn gần như đã có thể khẳng định suy đoán này chính xác tới tám chín phần mười. Tuy vì thế giới quan ở thời đại của hắn trước khi xuyên không khác với thế giới này, nên hắn cũng không thực sự hiểu rõ về tư duy cuồng nhiệt của người ở thế giới này với các thế gia, môn phái, nhưng điều đó cũng không cản trở hắn suy luận một chút về mục đích của Hứa gia. Xem ra, lần này Hứa gia định vứt bỏ một thành viên nối dõi dòng chính để bảo đảm cho sự tồn tại của bọn họ. Dù sao thì Hách Khải cũng đã giết một cường giả nội lực của Hứa gia rồi, nếu lại giết nốt tên còn lại thì Hứa gia sẽ gặp phải họa diệt tộc thật sự. Tới lúc đó thì đừng nói tới quan hệ hữu nghị các gia tộc, giao tình thế gia gì gì đó, khi một gia tộc đã bị đẩy đến bờ vực lụi bại, vậy thì tất cả lợi ích mà gia tộc này sở hữu sẽ thành miếng mồi ngon khiến các gia tộc khác nhào tới cắn xé, và hơn nữa là chắc chắn sẽ đuổi tận giết tuyệt chứ không tha cho bất kỳ một ai….

Hiện giờ, quyền lựa chọn là ở trong tay của Hách Khải. Hắn cầm tờ báo, nhìn một hồi rồi khẽ thở dài, cuối cùng mới buông tờ báo đó xuống. Hơn nữa, lần này đặt xuống cũng không cầm lên nữa.

( Thôi được rồi, giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền.)

Dù Hách Khải thật sự có thể ép Hứa gia tới bước đường cùng, nhưng cần gì làm thế? Dù sao thì người giết huynh đệ của hắn cũng đã bị phán tử hình. Chỉ cần y thực sự bị tử hình chứ không phải trò đánh tráo hay cái bẫy để dụ Hách Khải, thì ân oán này chấm dứt như vậy cũng được. Dù sao thì đó cũng là một thế gia lớn, trong tộc còn có rất nhiều nam nữ già trẻ. Nếu muốn hắn bắt cả một tộc chết theo huynh đệ của hắn, dù những người đó có biết chuyện hay không, có vô tội hay không… hắn không thể làm được việc như vậy.

… Mà thôi.

Nghĩ thế, Hách Khởi đành tạm dừng kế hoạch trả thù của mình. Chỉ cần chứng thực được Hứa Văn đã thực sự bị tử hình treo cổ, thì hắn sẽ có thể bắt đầu lên kế hoạch cho ước mơ của mình. Đương nhiên, trước đó thì hắn còn rất nhiều chuyện phải làm. Ví dụ phải chuẩn bị đầy đủ tiền bạc, chuẩn bị bản đồ, v.v… Tuy rằng khả năng tồn tại của cái thứ gọi là ‘bản đồ thế giới’ không cao, nhưng chắc ít ra cũng có bản đồ các quốc gia lân cận của Nước Cộng Hòa Lam Ảnh. Đồng thời, hắn còn phải mua rất nhiều sách, như là sách dạy sinh tồn nơi hoang dã, sách dạy ngôn ngữ các quốc gia, sách nói về các nền văn minh, rất nhiều rất nhiều…

Đúng rồi, còn có một loại rất quan trọng mà nhất định phải có: đó là sách y học. Mấy ngày nay, khi tự chữa trị nội ngoại thương, hắn mới biết kiến thức y học của mình vẫn còn chưa đủ, vì vậy mà đã tốn rất nhiều công sức trong việc chữa trị và cường hóa khí quan, nội tạng, thần kinh… Vì thế, nếu hắn muốn thực lực có thể tiến bộ thì nhất định phải học tập y học. Ngoài ra, khi đi du lịch thế giới, lúc mắc bệnh, trúng độc hay bị thương nặng mà có kiến thức y học thì hắn sẽ có thể tự cứu được bản thân.

“Ài, xem ra vẫn thiếu tiền…”

Hách Khải thở dài, không buồn suy nghĩ nữa. Hắn ăn cơm tối xong rồi đi tìm một trạm điện báo, gởi cho Lý gia tại thủ đô một bức điện, sau đó mới trở về khách sạn tĩnh dưỡng. Buổi chiều ngày hôm sau, Lý Phan Thành, Tiết Na và một cường giả nội lực của Lý gia cũng tới khách sạn của hắn.

Cường giả Nội Lực Cảnh trong số ba người nhà họ Lý chính là lão già mà Hách Khải đã gặp lần trước. Lão ta lúc này thần sắc tự nhiên, miệng cười ha hả nhìn Hách Khải, giống như hai người là đôi bạn vong niên lâu ngày mới gặp lại, mở miệng ngậm miệng đều gọi “tiểu hữu”. Ngược lại, thần sắc khi Lý Phan Thành và Tiết Na khi nhìn hắn lại có vẻ rất phức tạp. Đặc biệt là Lý Phan Thành, hắn dường như định nói gì đó nhưng lại thôi.

“Lý huynh, đại tỷ, chúng ta đã quen biết nhiều năm, đối đãi với nhau cũng luôn chân thành. Chắc hẳn sau này cũng vẫn sẽ là bạn tốt phải không?” Hách Khải nhìn Lý Phan Thành và Tiết Na nói.

Lý Phan Thành còn chưa kịp đáp thì Tiết Na đã reo lên: “Đương nhiên là vậy rồi! Tiểu tử ngươi bây giờ phát đạt rồi, Nội Lực Cảnh trẻ nhất từ trước tới nay của Cộng Hòa Lam Ảnh, lại còn có có thực lực trung tầng trong số các cường giả nội lực. Lúc mới đến, ta còn không dám nhận là quen ngươi, nhưng giờ thì có thể thấy ngươi vẫn là tên nhóc đầu củ cải đỏ ngày trước, không thay đổi tẹo nào.”

Hách Khải lúng túng sờ sờ mũi. Khi hắn mới xuyên không đến đây, thân thể còn chưa trưởng thành, về sau lại luyện La Hán Quyền, thân thể tiêu thụ dinh dưỡng nhiều hơn, khiến cho thời gian đầu luyện tập, thân thể thì gầy yếu còn đầu thì to đùng, thế nên mới có biệt danh là đầu củ cải đỏ. Chuyện này cũng chỉ có những người thân cận nhất với hắn mới biết và hiểu, Tiết Na nói ra cái biệt danh này, làm cho Hách Khải tuy có điều khúc mắc với cô nhưng cũng không muốn nói ra nữa.

Sau một hồi ân cần thăm hỏi, Hách Khải quay qua hỏi cường giả nội lực của Lý gia: “Hứa gia muốn hòa giải thật sao? Kẻ bị tử hình có phải là Hứa Văn thật không? Hay đây là một cái bẫy để dụ tôi về thủ đô? Lão tiên sinh, dù sao thì tôi cũng đã nợ Lý gia rồi, thế nên mấy vấn đề này, tôi cũng chỉ biết hỏi người mà thôi.”

Cường giả nội lực của Lý gia lại không cảm thấy phiền toái chút nào, ngược lại còn vui cười hớn hở: “Nói nợ ân tình là khách khí đấy. Chị của cậu là con dâu Lý gia chúng tôi, chúng ta đều là người một nhà, cứ nói ân tình này nọ là quá khách khí… Nói đến vụ xét xử Hứa Văn, đó là chuyện hoàn toàn có thật. Trong cả quá trình xét xử, thu thập chứng cứ phạm tội, sau đó không lâu là tiến hành tử hình treo cổ, Hứa gia có mời tám thế gia lớn nhất của thủ đô – trong đó có cả Lý gia chúng tôi cùng tham dự. Khi Hứa Văn bị bắt giam, đã tiến hành kiểm tra và xác nhận đúng là hắn chứ không phải người khác thế thân. Kết quả này rất đáng tin cậy, vì Hứa Văn chỉ kém một chút nữa là thân thể đạt tới Chuẩn Nội Lực Cảnh, mà trong số các thành viên trẻ tuổi của Hứa gia thì cũng chỉ có mình hắn làm được như vậy.”

“Vậy sao?” Hách Khải yên lặng như đang suy nghĩ gì đó, lúc sau hắn mới cười nói: “ Vậy thì làm phiền đại thúc chuyển lời cho Hứa gia: tôi sẽ chờ ở đây cho tới khi Hứa Văn chết, sau khi hắn chết rồi thì ân oán giữa tôi và Hứa gia coi như được xóa bỏ.”

Lão già họ Lý gật đầu: “Quyết định sáng suốt… Có điều, tuy ân oán của cậu và Hứa đã được xóa bỏ, nhưng còn có một nan đề tiếp theo mà cậu cần vượt qua đấy.”

Hách Khải lập tức cảm thấy tò mò. Hắn hỏi với vẻ khó hiểu: “Nan đề gì vậy? Chẳng lẽ Hứa gia còn muốn tiếp tục mối thù với tôi?”

“Không phải, không phải Hứa gia.” Lão già họ Lý tiếp tục nói: “Mà là quốc gia, Nước Cộng Hoà Lam Ảnh… Tiểu hữu đã bao giờ nghe nói tới Lễ Rửa Tội chưa?”

“Rửa tội?” Hách Khải càng cảm thấy không hiểu gì cả, hắn hỏi với vẻ quái lạ: “ Đó là nghi lễ của một loại tôn giáo nào đó sao?”

“Không không, tiểu hữu hiểu nhầm rồi.” Lão già họ Lý lập tức nở nụ cười: “Chúng ta là võ giả, tuy cũng có người tín ngưỡng tôn giáo hoặc Thần Linh, nhưng về cơ bản thì võ giả và tôn giáo không có liên hệ gì với nhau. Cái gọi là Lễ Rửa Tội đó là Lễ Rửa Tội dành cho võ giả kia.”

“Từ hàng nghìn, hàng vạn năm về trước, khi con người chúng ta vẫn còn sống theo những bộ lạc, bộ tộc, Nội Lực Cảnh cũng đã là những người có địa vị cao nhất. Thế giới này có rất nhiều những sinh vật khổng lồ, hung mãnh mà trời sinh đã có được hệ thống năng lượng tuần hoàn của nội lực. Mà thời cổ đại, khi con người còn chưa có súng ống vũ khí, thì cơ bản là không thể dùng sức mạnh tập thể để chiến thắng những sinh vật này, chỉ có cường giả Nội Lực Cảnh mới có thể địch nổi chúng. Chính vì vậy, Nội Lực Cảnh mới có địa vị cao tới vậy, vì từ thuở xa xưa, Nội Lực Cảnh chúng ta đã là những người tiến hóa và bảo vệ cho con người có thể sinh tồn trong thế giới tự nhiên khắc nghiệt này.”

“Thế nhưng, Nội Lực Cảnh cũng vẫn là con người… cho dù cấp độ sinh mệnh đã được nâng cao nhưng con người thì vẫn là con người, sẽ có thất tình lục dục, thì có yêu hận tình thù. Nói đến đây, tôi muốn hỏi tiểu hữu một câu: cậu cảm thấy sự tồn tại của thế gia có hợp lý hay không?”

Nói đến đó, lão già họ Lý bỗng nhìn chằm chằm về phía Hách Khải với vẻ vô cùng nghiêm túc. Hách Khải thầm rùng mình. Từ sau khi hắn thành tựu Nội Lực Cảnh, bỗng nhiên có được một loại linh cảm sâu xa nào đó, ví dụ như khi hắn đánh điện báo cho Lý gia, chẳng hiểu dựa vào đâu mà lại cảm thấy bức điện báo này sẽ không đem đến rắc rối, không dẫn kẻ thù tới. Loại linh cảm này không thể miêu tả bằng từ ngữ một cách rõ ràng, nhưng nó đúng là có tồn tại. Hiện tại, hắn đang cảm thấy một cách mơ hồ rằng: câu trả lời này rất quan trọng, đây dường như là câu hỏi để kiểm chứng con đường mà hắn muốn đi, nếu con đường của hai bên khác biệt, vậy thì tình hữu nghị lúc này của hắn và Lý gia sẽ kết thúc ngay sau đây.

“Thế gia… Cá nhân tôi cho rằng, sự tồn tại của thế gia là lẽ tất nhiên.”

Tuy linh cảm của Hách Khải nói với hắn rằng câu trả lời này rất quan trọng, nhưng hắn vẫn muốn trả lời theo như đúng bản tâm của mình. Từ khi bộc phát nội lực cách đây năm ngày, phá vỡ xiềng xích trong lòng, hắn đã không còn nghĩ tới việc để chính mình phải cúi đầu một lần nữa. Nếu hợp ý thì tác hợp, không hợp ý thì hãy tách ra, dù cho ngàn khó vạn nguy hắn cũng sẽ không sợ… Mười năm mài kiếm, không chỉ mài ra cho hắn tấm thân đầy nội lực này, mà còn mài ra cho hắn một lòng kiên định không sờn.

“Giống như tôi trở thành Nội Lực Cảnh, nếu sau này lấy vợ sinh con, vậy thì đương nhiên con của tôi sẽ có điểm xuất phát hơn xa người bình thường. Tôi cũng chẳng thể nào giả bộ làm người thanh bạch không màng đời gì đó, tôi có thực lực, vậy thì đương nhiên sẽ có được địa vị xã hội tương xứng. Như vậy, ngay từ nhỏ, con của tôi đã có được địa vị xã hội, tiền tài danh vọng. Hơn nữa, với võ công và kiến thức của một Nội Lực Cảnh, nếu tôi tận tình dậy dỗ, con của tôi cũng rất có thể sẽ trở thành Nội Lực Cảnh. Rồi cứ như vậy, một đời tiếp một đời, tôi đã trở thành lão tổ tông kiến tạo nên một thế gia. Trừ khi con cháu bất tài, còn không thì sự hình thành nên thế gia của tôi là điều hợp tình hợp lý, không có bất kỳ điều gì trái với luân thường đạo lý. Vậy nên bản thân thế gia đã là một điều hợp lý và đương nhiên.”

“Quá trình này cũng không phải chỉ đúng với thế gia, mà còn đúng với cả môn phái, quốc gia, đúng với bất kỳ loại thế lực nào do nhiều người tụ tập lại hình thành. Có lẽ trong số đó có kẻ bất tài, có kẻ tà ác… nhưng điều đó không liên quan tới bản chất của thế gia. Đương nhiên, nếu như cả cái thế gia này đã biến chất, hãy lấy luôn cái thế gia của tôi mà tôi vừa nói tới. Nếu trong tương lai, con cháu của tôi làm những việc trệch khỏi con đường đúng đắn ban đầu, như buôn ma úy, buôn người, ép con gái nhà lành đi làm kỹ nữ… vậy thì cái thế gia này đáng chết. Nhưng cái đó là về thiện và ác, bạn có thể nói nhân loại này là kẻ xấu, nhưng không vì vậy mà có thể nói toàn thể nhân loại đều là kẻ xấu. Chuyện đó cũng đúng với đời sau của thế gia.”

Hách Khải nói đến đó thì xong, lão già Lý gia mới từ từ nở nụ cười, lão nói: “Đạo lý đúng là như vậy, thế nhưng rất nhiều người lại không hiểu được đạo lý đó. Nhất là những người trẻ tuổi khinh đời mà ngông cuồng. Bọn họ phán định một cách sai lầm rằng: thiện ác đi liền với giai cấp, giai cấp thiện và giai cấp ác. Nếu đó chỉ là một người bình thường thì cũng thôi, nhưng nếu người trẻ tuổi khinh cuồng (1) này lại là một Nội Lực Cảnh thì sao đây? Tôi và cậu đều là Nội Lực Cảnh nên chắc hẳn cậu cũng hiểu: nếu Nội Lực Cảnh hạ quyết tâm đi phá hoại và ám sát, vậy thì trừ Nội Lực Cảnh ra, đừng kẻ nào mong mình có thể an toàn. Sự phá hoại của chuyện này với quốc gia, với thế gia, với môn phái, với xã hội là vô cùng lớn. Lỡ như có một cường giả Nội Lực Cảnh là thiên tài trẻ tuổi, đi lên từ trong cuộc sống bần hàn, lại có ân oán sinh tử với thế gia, môn phái, quốc gia thì sao đây? Thế nên, không biết chính xác từ khi nào, nhưng thời cổ đại đã xuất hiện Lễ Rửa Tội cho Nội Lực Cảnh mới xuất hiện rồi.”

“Thông thường, cường giả nội lực đều từ từ đi ra từ trong hàng ngũ võ giả. Sau khi đã có một thời gian dài rèn luyện để trở thành Chuẩn Nội Lực Cảnh, cơ bản là họ đã có danh tiếng cũng như địa vị xã hội thích hợp với mình, đã bắt đầu tiếp xúc và làm quen với Nội Lực Cảnh trong nước, thậm chí làm quen với Nội Lực Cảnh của các nước láng giềng, từ từ tìm hiểu những gì liên quan tới Nội Lực Cảnh. Đến kia họ thành tựu Nội Lực Cảnh thì tính cách, địa vị xã hội, quan hệ gia tộc, bạn bè cũng như kẻ địch đều đã rõ ràng. Trong tình huống này, Lễ Rửa Tội thực ra chỉ là một đại hội để công bố tư cách của Nội Lực Cảnh đó mà thôi, cùng lắm là khi các Nội Lực Cảnh tụ tập lại với nhau, Nội Lực Cảnh mới này sẽ tỷ thí, luận bàn một chút với các Nội Lực Cảnh lâu năm. Nhưng nếu là trường hợp như của tiểu hữu, hơn nữa, ngay khi vừa bộc phát nội lực lập tức đã lập tức trở mặt với thế gia, thì khi đó, đó sẽ là một Lễ Rửa Tội thực sự!”

Hách Khải lắng nghe một cách nghiêm túc, hắn ôm quyền nói: “Xin lắng tai nghe.”

Lão già họ Lý gật đầu nói: “Thật ra thì cũng đơn giản thôi. Hiện tại, quốc gia của chúng ta có tổng cộng có bốn mươi hai cường giả nội lực được ghi chép trong danh sách Nội Lực Cảnh. Trong đó, thế gia có hai mươi mốt người, môn phái có mười một người và mười Nội Lực Cảnh tự do. Sau khi cậu đánh điện báo cho chúng tôi, quốc gia đã hơi ước đoán được hành tung của cậu, sau đó họ muốn tôi chuyển lời thông báo cho tiểu hữu: bắt đầu từ ngày hôm nay, vào mười lăm ngày sau, Lễ Rửa Tội sẽ chính thức bắt đầu. Tổng cộng sẽ có một người của các thế gia, một người của các môn phái, một người của quốc gia và một cường giả nội lực tự do tìm đến tiểu hữu để tiến hành tỷ thí. Chỉ cần sau khi tỷ thí với cả bốn người mà tiểu hữu không chết, có thể trốn, có thể ngăn cản, thậm chí dùng các mối quan hệ cũng được, chỉ cần có thể ngăn cản bốn người này, vậy thì tiểu hữu được coi là vượt qua Lễ Rửa Tội một cách hợp lệ.”

“Thì ra là thế!”

Hách Khải thầm cảm khái. Nhìn qua thì nguyên tắc của Lễ Rửa Tội này dường như rất đơn giản, nhưng thực tế lại ẩn chứa ý nghĩa sâu xa. Đầu tiên, người có lực lượng thì tất nhiên sẽ có địa vị. Dù là ở Trái Đất hay ở cái thế giới này cũng vậy, hoặc có thể nói là: bất kỳ thế giới nào có xã hội phân chia đẳng cấp, do sinh mệnh có trí tuệ tạo ra chắc chắn đều sẽ như vậy. Lúc trước, trên Trái Đất, khi Nước Anh còn ở thời kỳ Victoria, quốc hội Anh thậm chí đã ban bố một pháp lệnh, đó là bất kỳ ai sở hữu một lượng đồng bảng Anh ở mức nhất định, thì có thể được ban tước vị và gia nhập giới quý tộc Nước Anh. Đó chính là sự sáng suốt của Nước Anh, họ không chèn ép người có lực lượng, mà lôi kéo những người có lực lượng, thành tựu nên một đế quốc khổng lồ với câu nói nổi tiếng: mặt trời không bao giờ lặn trên đất Anh. Tương tự như vậy là Nước Mỹ sau này.

Thế nên, nếu như mục đích của cái Lễ Rửa Tội này đơn giản chỉ là muốn đánh giết cường giả nội lực không hòa hợp với số đông, hoặc đối địch với giai tầng thống trị, vậy thì Hách Khải sẽ cảm thấy việc cái Lễ Rửa Tội này có thể lưu truyền hơn mười nghìn năm, mà xã hội của thế giới này còn không bị phá hủy đúng là một trò cười lớn nhất trên đời. Giai tầng thống trị có tất cả bao nhiêu người? So với bình dân thì sao? Đừng chỉ nhìn vào việc giai tầng thống trị sở hữu hầu hết của cải xã hội, bởi vì cường giả nội lực sẽ không chỉ nhìn vào của cải đâu. Có lẽ có nhiều của cải thì sẽ có khả năng lớn trở thành Nội Lực Cảnh, nhưng về số lượng của bình dân và thống trị thì sao đây? Bình dân nhiều gấp mười nghìn lần, trăm nghìn lần, triệu lần, mười triệu lần so với giai tầng thống trị. Nếu giai tầng thống trị thật sự muốn chèn ép và giết cường giả nội lực đi ra từ bình dân, vậy thì giai tầng thống trị đã bị cường giả nội lực xuất thân bình dân xé thành trăm mảnh từ lâu rồi.

Thế nên, bản chất của Lễ Rửa Tội này không phải là để chèn ép Nội Lực Cảnh xuất thân bình dân. Mà mục đích thực sự có ba điều, một là lôi kéo tất cả những người có nội lực tiến vào giai tầng thống trị. Hai là để nói cho những cường giả nội lực có khác biệt về chính kiến, hoặc các Nội Lực Cảnh có xuất thân bình dân hiểu được rằng: hắn không phải là số một trên đời, lực lượng của quốc gia, thế gia và cả các môn phái đủ để đánh bại hắn. Còn về mục đích thứ ba nhé, chính là để tiến hành tiêu diệt những tên cường giả Nội Lực Cảnh quá sức điên cuồng, không thể trao đổi và đối thoại.

Hách Khải chỉ suy nghĩ một chút, lập tức hiểu được việc có thêm một cường giả nội lực sẽ giúp một quốc gia tăng cường thực lực lớn tới mức nào. Theo như lời lão già họ Lý vừa nói, hiện tại, Nước Cộng Hoà Lam Ảnh chỉ ghi nhận được có tổng cộng bốn mươi hai cường giả Nội Lực Cảnh, mà phải biết rằng, dân số của Nước Cộng Hoà Lam Ảnh là khoảng hơn ba mươi triệu, thế mà chỉ có bốn mươi hai tên Nội Lực Cảnh. Đó đã không còn là tỷ lệ 1/100000 nữa, mà là gần tới 1/1000000. Đương nhiên, không thể loại trừ việc còn có những người không đăng ký với chính phủ hoặc có cùng ý tưởng lập tức rời khỏi Cộng Hòa Lam Ảnh như Hách Khải, nhưng dù vậy thì con số này cũng đã nói lên được giá trị to lớn của Nội Lực Cảnh. Chính vì giá trị cực lớn nên đồng thời, tính nguy hại cũng rất lớn. Lễ Rửa Tội này, nói trắng ra cũng chỉ là một quá trình để phục vụ cho lợi ích của kẻ thống trị mà thôi. Nếu như là một người chịu để cho kẻ thống trị sử dụng, vậy thì cường giả Nội Lực Cảnh mới có thể nhân Lễ Rửa Tội để lập tức gia nhập vào hàng ngũ của kẻ thống trị. Nếu là người mà kẻ thống trị khổng thể sử dụng, hoặc là giữa hai bên có bất đồng quan điểm, vậy thì đây là lúc để đưa ra lời cảnh báo cho Nội Lực Cảnh mới này, để cho hắn hiểu được sự đáng sợ của giai tầng thống trị. Như vậy, mặc dù hai bên có khoảng cách nhưng sẽ là ‘nước giếng không phạm nước sông’, ai lo việc của người nấy. Sau cùng là mục đích thứ ba, với kẻ mà giai tầng thống trị không thể sử dụng, lại có thù hận không thể bỏ qua với giai tầng thống trị, chỉ có một trong hai được phép sống sót, vậy thì Lễ Rửa Tội này sẽ thật sự là một bữa tiệc đầy máu và chết chóc, chỉ có thể kết thúc khi một phe hoàn toàn ngã xuống.

Nghĩ lại việc này, xem ra những ngày vừa rồi, ở thủ đô chắc hẳn đã diễn ra đấu tranh chính trị hết sức khốc liệt. Nhìn vào thời gian tiến hành án tử hình của Hứa Văn, Hách Khải đoán rằng ban đầu Hứa gia không hề tính tới việc hòa giải. Bởi vì nếu hòa giải như vậy, thì chắc hẳn địa vị xã hội của Hứa gia sẽ bị hạ thấp rất nhiều, không còn thuộc hàng ngũ những thế gia lớn nhất. Có lẽ lúc đầu, Hứa gia đã liên lạc với không biết bao nhiêu gia tộc, âm mưu quy kết cho Hách Khải vào trường hợp thứ ba, để toàn bộ giai tầng thống trị biến Lễ Rửa Tội này thành một cuộc vây giết Hách Khải.

Tạo thành tình hình như hôm nay hẳn là có liên quan tới các dạng phân chia lợi ích, rồi cả thực lực của bản thân Hách Khải cũng là một yếu tố, có lẽ còn có cả sự âm thầm giúp đỡ của Lý gia. Hơn nữa, giai tầng thống trị không phải toàn kẻ ngu, nếu như Hách Khải có thể giết chết một gã Nội Lực Cảnh, vậy khi hắn bị dồn vào đường cùng, có thể lại kéo thêm một gã Nội Lực Cảnh nữa cùng chết hay không? Hơn nữa, chỉ cần điều tra kỹ lưỡng một chút là sẽ biết ngay rằng, Hách Khải không hề đối địch với toàn bộ giai tầng thống trị, mà chỉ đối địch với Hứa gia thôi. Trong tình huống như vậy, sẽ chẳng có kẻ ngu ngốc nào muốn đi ‘phục vụ’ cho Hứa gia. Vậy là sau cùng, Hứa gia chỉ có thể đồng ý hòa giải, và Lễ Rửa Tội của Hách Khải cũng sẽ được xác định là loại thứ hai, cũng có nghĩa là muốn đưa ra lời cảnh cáo cho hắn.

“Tôi hiểu rồi.” Hách Khải lập tức nghiêm mặt ôm quyền với lão già họ Lý rồi nói: “Đa tạ ơn viện thủ của Lý gia.”

Lão già họ Lý cười vui như thể cáo vừa bắt trộm được gà, hắn chịu Hách Khải thi lễ rồi nói: “Tại hạ chính là một trong bốn gã Nội Lực Cảnh tham gia Lễ Rửa Tội lần này, sẽ đại diện cho các thế gia để ước lượng thực lực của tiểu hữu một chút. Vậy nên, trong mười lăm ngày này, tôi cũng sẽ ở lại thị trấn này cùng tiểu hữu. Tiểu hữu có vấn đề gì chưa hiểu về Nội Lực Cảnh có thể hỏi thẳng tôi.”

Hách Khải quá đỗi vui mừng, lập tức lại nói lời cảm tạ lần nữa. Lão già họ Lý ở lại chỗ này thì Lý Phan thành và Tiết Na cũng ở lại theo, cùng đợi đến mười lăm ngày sau…

Rửa tội!

Lời bình:
Trấn chiến đầu tiên trong Lễ Rửa Tội của Hách Khải liệu có dễ dàng? Mời đón đọc HHTH được thực hiện bởi nhóm Vô Hạn Chi Tâm tại địa chỉ vohanthegioi.com

Chú thích:
1. khinh cuồng: khinh đời và ngông cuồng.