Chương 1136: Kịch chiến Lam Dạ. (2)

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Dương Lỗi giác quan biết baominh mẫn, ở thời điểm Lam Dạ chỉ là ngưng tụ pháp lực, Dương Lỗi cũngđã cảm thấy, trong lòng không khỏi cười lạnh không thôi, tuy rằng thựclực Lam Dạ này mạnh mẽ, nếu như toàn lực ra tay mà nói, Dương Lỗi cònsẽ có kiêng kỵ, nhưng hiện tại hắn vẫn chỉ là dùng bảy thành lực đạo,Dương Lỗi căn bản sẽ không để ở trong mắt.

Xuất thủ lần nữa, vẫn là Đại Tạo Hóa Chi Thủ.

Bàn tay khổng lồ xuất hiện, đột nhiên vung lên, hướng về Lam Dạ vỗ tới.

Ầm ầm.

Va chạm, khí kình khủng bố, để hoàn cảnh bốn phía trở nên bừa bộn khắpnơi, những người bên người Lam Dạ kia, bị khí kình khủng bố lan đến gần, cả đám đều bị tổn thương không nhẹ, mà toàn bộ Ngũ Nhạc thành bởi vìcó trận pháp phòng hộ, gần kề chỉ là lắc lư một cái, không có chúttổn hại nào.

– Không tệ,không tệ, ngươi chính là Đông phương tiên giới Đại tướng quân Lam Dạ?

Thân thể Dương Lỗi lắc lư một chút, tiếp theo vỗ vỗ hai tay, chắp tay mà đứng, nhìn xem Lam Dạ giọng điệu bình thản nói.

– Ngươi là ai?

Tuy rằng trong lòng Lam Dạ phẫn nộ, nhưng mà lắp bắp kinh hãi, ngườinày, xem ra bất quá là Đại La Kim Tiên mà thôi, nhưng lại nhẹ như mâygió tiếp nhận công kích của mình, hắn rốt cuộc là ai? Tu vi tuyệt đốikhông yếu, Ngũ Nhạc thành nho nhỏ lúc nào có cao thủ như vậy rồi hả?

– Ta là ai? Ngươi không phải muốn tìm ta sao? Còn để cho ta lăn ra đây?

Dương Lỗi nhìn xem Lam Dạ nói.

– Lam Dạ Đại tướng quân, nói đi, ngươi tới đây là vì cái gì? Nếu nhưlà đến gây sự mà nói, thực xin lỗi, mời về, đương nhiên, nếu như LamDạ Đại tướng quân muốn cùng ta giao thủ so chiêu mà nói, như vậy tại hạphụng bồi.

– Hừ, ngươi chính là Ngũ Nhạc thành Thành chủ?

Lam Dạ hừ lạnh một tiếng nói.

– Biết rồi còn hỏi nhiều, Lam Dạ Đại tướng quân, ngươi ngàn dặm xa xôi chạy tới chính là vì cái này?

– Ngươi đã là Ngũ Nhạc thành Thành chủ, cũng biết ta là người như thếnào? Như vậy ta có thể nói cho ngươi biết, bây giờ Tiên Vương để cho talại đây, tiếp nhận Ngũ Nhạc thành, cho nên, từ giờ trở đi, toàn bộđịa bàn, quân đội Ngũ Nhạc thành, chính thức do ta, Đông phương tiêngiới Đại tướng quân Lam Dạ tiếp quản.

Lam Dạ trải qua thăm dò vừa rồi, cũng biết Dương Lỗi thực lực phi phàm,mặc dù yếu hơn mình, nhưng mình muốn đem hắn đuổi giết mà nói, cái kiacũng không phải một chuyện dễ dàng, làm không tốt sẽ là một cục diệnlưỡng bại câu thương.

– Hừ.

Dương Lỗi nghe vậy hừ lạnh một tiếng.

– Lam Dạ Đại tướng quân, nếu là tới thu Ngũ Nhạc thành mà nói, vậy thìtrở về đi, Ngũ Nhạc thành là địa bàn của Dương Lỗi ta, ai tới cũngkhông được, mặc dù là ngũ đại Tiên Vương đến, cũng giống như vậy.

– Ngươi khẩu khí thật là lớn, chẳng lẽ ngươi muốn làm phản hay sao?

Gặp Dương Lỗi không hợp tác như thế, Lam Dạ càng là phẫn nộ rồi, hắnthậm chí ngay cả Đông phương tiên giới cũng không để ở trong mắt,nhưng mà Lam Dạ cũng không phải người xúc động, người trước mắt này ngaycả Tiên Vương cũng không để ở trong mắt, nếu lớn lối như thế mà nói,như vậy lai lịch của hắn khẳng định không nhỏ, hơn nữa Dương Lỗi tuổikhông lớn lắm, tu vi lại khủng bố như thế, tiếp được một kích bảy thànhpháp lực của mình, dĩ nhiên là hời hợt như vậy, đây là thiên tài, tuyệtđối thiên tài, nhân vật có thể vượt cấp khiêu chiến, cũng chỉ có ngườichỗ kia mới có thể bồi dưỡng được đi ra.

Nhưng mà, Lam Dạ cũng vô cùng buồn bực, đệ tử chỗ kia, như thế nào sẽxuất hiện ở bên trong thế giới? Theo đạo lý mà nói, người chỗ kia rấtít xuất hiện ở thế giới này, trừ khi là xảy ra chuyện gì đại sự, bọnhọ mới có thể tốn hao giá cả to lớn, để đệ tử của bọn hắn tới đây.

– Làm phản? Hừ, Ngũ Nhạc thành cho tới nay liền là địa bàn của ta, cònlàm phản? Ngũ Nhạc thành ta vẫn luôn là độc lập, không thuộc về thế lựcphương nào, không phải là thuộc về Đông phương tiên giới, cũng khôngphải Nam phương Tiên giới, lại càng không là Bắc phương Tiên giới Tâyphương Tiên giới, còn có trung ương Tiên giới, Ngũ Nhạc thành chính làNgũ Nhạc thành.

Dương Lỗi không hề để tâm, mà là lạnh lùng nói.

– Nếu như Lam Dạ Đại tướng quân cho rằng, như thế này liền có thể uyhiếp ta mà nói…, vậy thì mười phần sai rồi, nghĩ muốn đối phó NgũNhạc thành ta, cứ việc động thủ, tuy rằng thực lực của Đại tướng quânrất mạnh, nhưng chính thức đánh nhau, ai thắng ai thua, cũng chưa biết.

– Khẩu khí thật lớn, nhóc con miệng còn hôi sữa, đừng tưởng rằng có chút năng lực, là có thể cao bằng trời rồi.

Lam Dạ nổi giận, nhóc con miệng còn hôi sữa này rõ ràng không đem mìnhđể ở trong mắt, coi thường, đúng, trong ánh mắt hắn tràn đầy coithường, đây tuyệt đối là vũ nhục đối với mình, vũ nhục cực lớn.

– Hôm nay, ta ngay ở chỗ này, thay trưởng bối của ngươi giáo huấn ngươi một phen.

– Đại tướng quân uy phong thật lớn, thay trường bối của ta giáo huấn ta? Đại tướng quân sẽ không sợ chém gió to quá gãy lưỡi ư?

Dương Lỗi lạnh lùng nhìn xem Lam Dạ, đoạn thời gian này mình tu luyện,tu vi tiến nhanh, trận pháp chi đạo cũng ngày càng thành thục, bây giờgia hoả này đưa tới cửa, đúng là vật thí nghiệm không tệ.

– Chết.

Lam Dạ ở đâu chịu được kích thích như thế này, hai mắt trợn tròn, hámiệng, một thanh tiểu Kiếm từ trong miệng hắn bay ra, hóa thành mộtthanh trường kiếm màu xanh lam, tiếp theo hắn lần nữa phun ra một luồngpháp lực, đánh vào bên trong tiểu Kiếm màu xanh lam, tiếp theo liềnhướng về Dương Lỗi đâm nhanh mà đến.

– Trong bụng tàng kiếm?

Dương Lỗi chấn động, Lam Dạ này quả nhiên có chút tài năng, trong bụngtàng kiếm, trước đó Dương Lỗi cũng nghe nói qua một môn công pháp nhưthế này, uy lực vô cùng, tu luyện tới cảnh giới cao nhất, có thể giếtngười ở vô hình.

Dương Lỗi đột nhiên vung ra một chưởng.

Lúc này đây, Dương Lỗi không có bao nhiêu giữ lại, bởi vì trong bụng tàng kiếm này để Dương Lỗi cảm thấy uy hiếp.

Một chưởng này, Dương Lỗi là sử dụng toàn lực, uy lực cùng lúc trước so sánh, tuyệt đối là không thể so sánh nổi đấy.

Chưởng lực khủng bố, làm cho cả mặt đất đều nhấc lên, từng tầng từngtầng, hướng về Lam Dạ bao phủ mà đi. Một chưởng oanh ra, sau đó DươngLỗi cũng không có vì vậy mà dừng lại, mà là lấy ra một bộ kỳ trận, BátTrận Đồ, trong nháy mắt bố trí lên, toàn bộ bốn phía đều ở trong phạm vicủa Bát Trận Đồ.

Tất cả những thứ này đều ở trong nháy mắt hoàn thành.

Thanh tiểu Kiếm màu xanh lam kia trong nháy mắt phá tan công kích củaDương Lỗi, nhanh chóng đi tới Bát Trận Đồ mà Dương Lỗi bố trí xuống.

– Không tốt.

Dương Lỗi có chút cảm giác không ổn.

– Hừ, tiểu tử không biết trời cao đất rộng, Lam Dạ ta tu luyện trongbụng tàng kiếm mấy trăm ngàn năm, ở trong toàn bộ Tiên giới, người cóthể trốn được một kiếm này của ta, ít càng thêm ít, có thể đếm đượctrên đầu ngón tay, chỉ là nhóc con miệng còn hôi sữa, cũng dám khiêukhích, tự tìm đường chết.