Chương 3: Trần Qua Qua (tiếp theo 2)

Em Là Người Tôi Yêu

Đăng vào: 2 năm trước

.

Rõ ràng là cô nói sang chuyện khác.

Chu Đông cũng không còn ép buộc cô, “Ừ, vậy thi em tự đi nhé. Biết xí nghiệp Vật tư ở chỗ nào chưa?”

“Em biết rồi. Anh phải chú ý Qua Qua đại tiểu tiện đấy, bây giờ em vẫn chưa huấn luyện thành công cho bé cún đi vệ sinh ở một nơi trong toa-let đâu.”

Ba câu không rời Qua Qua.

“Đến bây giờ vẫn còn như vậy sao?”

Ban đầu chẳng phải là cô luôn miệng nói muốn huấn luyện bạn học Trần Qua Qua thành nàng chó tinh ranh khéo léo đệ nhất thiên hạ đó sao? Không chịu nổi vẻ làm nũng của Trần Qua Qua rồi. Con chó nhỏ này trước kia lúc ở nhà luôn thích dùng ánh mắt long lanh như nước nũng nịu nhìn người khác, kết quả là cô gái kia dường như không chống đỡ nổi nên để cho cô bé cún này muốn làm gì thì làm.

“Vâng… Dù sao anh phải cẩn thận, chỗ nào nó cũng có thể chui vào làm bừa đấy.”

Anh hơi nhếch khóe miệng, “Anh biết rồi.” Cũng không phải là chưa từng sống cùng.

Dừng một chút, “Anh về đây.” Anh nói.

“Vâng… “

Anh xách túi đồ to, âu yếm ôm Qua Qua đi mở cửa, vẫn nhìn thấy cô đang đứng đó nhìn về phía bọn họ bên này.

Ngay cả khi anh và cô chia tay, cô cũng không quá lưu luyến như vậy.

Anh nhấc một chân của Qua Qua lên: “Chị, Qua Qua hẹn gặp lại chị nhé!”

Cô đứng ở cửa vẫy vẫy tay, “Hẹn gặp lại.”

Giống như rất không đành lòng vậy.

Anh dựa lưng vào cửa, nâng Trần Qua Qua lên, hai tay kéo thân thể mềm mại của cô nàng lên, chống lại đôi mắt to tròn đen bóng như hai hạt ngọc của Qua Qua.

Vật nhỏ này rất thông minh chứ không hề vô tình.

Cũng đơn giản giống như cô.

Nhưng mà…

“Rốt cuộc mày có ma lực ở chỗ nào đây mà làm cho cô ấy nhớ mãi không quên với mày như vậy?”

Anh lẩm bẩm một mình.