Chương 2180: Cường Thế Khu Trục. (2)

Độc Tôn Tam Giới

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Nam nhi hành thiên hạ, dựa vào đúng là khuôn mặt. Vô Song Đại Đế cùng ta tỉnh táo tương tích, chính là huynh đệ kết nghĩa. Hắn ở thời điểm ta nguy nan, gia nhập Khổng Tước Thánh Sơn giúp ta, đây là đạo nghĩa, là cao thượng, đến trong miệng Long Bá Tương, lại dơ bẩn không chịu nổi, chư vị cảm thấy, Chân mỗ có thể chịu sao? Hắn là lần đầu tiên, ta hi vọng cũng là lần cuối cùng. Nếu như có lần sau, ta tất để cho vài người biết rõ thủ đoạn lôi đình của Khổng Tước Thánh Sơn ta.

Ánh mắt Giang Trần lạnh thấu xương, quét về phía toàn trường.

Lúc này, tên tán tu hỏi kia cũng phẫn nộ đi ra, biểu lộ hết sức kích động:

– Các ngươi những người này rốt cuộc muốn thế nào? Chân thiếu chủ mở Long Hổ Phong Vân Hội, rất chiếu cố tán tu chúng ta, các ngươi lại không ngừng tìm hắn gây phiền phức? Trên đời này chẳng lẽ không cho phép có người làm chút gì đó cho tán tu chúng ta sao? Một khi có người làm như vậy, nhất định là giả sao? Các ngươi nói ta là người Chân thiếu chủ an bài tốt?

– Tốt, nói ta là người Chân thiếu chủ an bài, các ngươi ai dám ra đây cùng ta đối chất? Nếu như ta là người Chân thiếu chủ an bài, hiện tại để cho lão thiên gia đánh xuống tai kiếp, để ta thân tử đạo tiêu, nếu không phải, là các ngươi ác ý hãm hại Chân thiếu chủ, để cho lão thiên gia bổ chết các ngươi, có dám không? Các ngươi những ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo này, dám ra đây cùng lão tử đối chất sao? Ai? Đến a, lão tử phụng bồi đến cùng.

Tán tu này kêu to, hiển nhiên cảm xúc rất kích động, gân xanh trên cổ không ngừng căng lên, ngực phập phồng, sắc mặt ửng hồng, lộ ra phẫn nộ tới cực điểm rồi.

– Lão tử không quản các ngươi phỉ báng nhằm vào Chân thiếu chủ như thế nào, ta chỉ nói một câu, ít nhất, các thế lực lớn dưới gầm trời này, Chân thiếu chủ là đại nhân vật duy nhất lão tử bái kiến, chịu vì tán tu suy nghĩ, sau này, lão tử cũng chỉ nhận Khổng Tước Thánh Sơn, chỉ nhận Chân thiếu chủ, chớ cùng ta nói ai ai ai, lão tử chỉ nhận Chân thiếu chủ.

– Các ngươi ai quang minh lỗi lạc như Chân thiếu chủ, đáng giá lão tử tán thành, lão tử mới phục ngươi, nếu không, dựa vào một ít đường ngang ngõ tắt, Thiên Đạo rõ ràng, tán tu chúng ta cũng không phải mù lòa, thời gian dài, ai tốt ai xấu, trong nội tâm đều minh bạch.

Người này phát tiết một trận, mới thở phì phì quay đầu, chui vào trong đội ngũ tán tu.

Sau một khắc, tán tu toàn trường nhao nhao vỗ tay, tiếng vỗ tay như nước thủy triều, kéo dài không thôi.

– Nói hay lắm, những người này, là thiếu mắng a, bọn hắn là ghen ghét Chân thiếu chủ.

– Về sau nếu ai chửi bới Chân thiếu chủ, ta liền chửi hắn.

– Đúng vậy, ai có thể tri kỷ như Chân thiếu chủ, chịu vì tán tu suy nghĩ như vậy? Trước kia, là tuyệt đối không có.

– Lần này ta tới tham gia Long Hổ Phong Vân Hội, không có kiếm đến nửa điểm chỗ tốt. Nhưng ta vẫn muốn nói, Long Hổ Phong Vân Hội lần này, ít nhất để cho ta biết, Lưu Ly Vương Thành có một Chân thiếu chủ, chỉ cần có Chân thiếu chủ, Lưu Ly Vương Thành đã làm cho mọi người đến.

– Chân thiếu chủ, về sau Long Hổ Phong Vân Hội này, nhất định phải thường tổ chức. Ta nhất định đến cổ động. Chẳng những tự mình tới, còn có thể kéo huynh đệ đến cổ động.

Trong đội ngũ tán tu, âm thanh ủng hộ liên tiếp. Giang Trần cũng cảm xúc bành trướng. Hắn làm nhiều như vậy, muốn nói không có tư tâm, đó là giả.

Thế nhưng mà, mặc dù hắn có tư tâm, nhưng đích đích xác xác là thật tâm trả giá, cho tán tu rất nhiều ngon ngọt, chỉ cần là người có ý chí, đều xem tới được.

Người trong cuộc cũng đi ra thề, đem ngoan thoại nói đến phân lượng kia. Lúc này tự nhiên không có khả năng còn có người hoài nghi đây là Chân thiếu chủ trước đó an bài.

Ngay cả Thiên Hà Cung trưởng lão, trong đầu cũng có ưu tư. Chứng kiến tình cảm quần chúng xúc động, trong nội tâm đã kiêng kị, lại lo lắng.

Xem điệu bộ này, Khổng Tước Thánh Sơn Chân thiếu chủ, thật đúng là có một loại ma lực đặc biệt, ma lực mê hoặc lòng người, làm cho những tán tu này ủng hộ hắn như thế.

– Đan Cực Đại Đế bệ hạ, lần này thật đúng là gặp phải kình địch rồi.

Trong nội tâm Thiên Hà Cung trưởng lão kia thầm than.

Giang Trần đi tới trước một bước, hai tay có chút chúi xuống:

– Chư vị ủng hộ, Bổn thiếu chủ đã cảm nhận được. Chư vị tin ta như thế, dù chịu một ít ủy khuất, đó cũng là đáng giá. Tốt rồi, vấn đề tiếp tục, không nên bởi vì ít tin đồn, liền hư mất hào hứng của mọi người.

Tiếp tục hỏi đáp.

Hiện trường lại khôi phục trật tự. Tán tu đạt được danh ngạch, mỗi một cái đều cao hứng bừng bừng, vắt óc tìm mưu kế muốn hỏi một ít vấn đề để cho mình lời nhất.

Có chút tán tu may mắn, đạt được tư cách hỏi, nhưng một thời ba khắc không biết nên hỏi cái gì. Lập tức có tán tu cường đại đưa ra ý kiến thu mua tư cách hỏi của hắn.

Trong lúc nhất thời, hào khí hiện trường rất sôi trào.

Càng đi về phía sau, tư cách hỏi lại càng trân quý, mọi người hỏi, kỹ thuật hàm lượng cũng càng cao. Có chút tán tu may mắn, quyết đoán chuyển nhượng tư cách, từ đó đạt được tiền thù lao xa xỉ. Như thế là niềm vui ngoài ý muốn rồi.

Đối với loại chuyện nhỏ nhặt này, Giang Trần cũng không ngăn cản. Đây đều là trao đổi giữa tán tu, hắn không cần phải tham gia.

Khu khách quý, đại biểu thế lực tông môn, ngẫu nhiên cũng có thể đạt được tư cách hỏi. Giang Trần tự nhiên sẽ không lưu tư cách cho những thế lực không hữu hảo, mấy lần đều để cho Thiên Kiếm Tông, Thiên Thiền Cổ Viện,… ngẫu nhiên cũng cho Nguyệt Thần Giáo cùng Cửu Dương Thiên Tông một chút ngon ngọt.

Giang Trần vô tình hay cố ý thiên vị, trong đầu đại biểu những tông môn kia cũng biết. Lấy Thiên Hà cung làm đại biểu, bọn họ từ đầu tới đuôi liền không phân đến một cơ hội.

Đồng dạng phiền muộn còn có Thiên Âm tự Đông Diệp đại sư. Có điều Đông Diệp đại sư nhìn qua cũng không phải đặc biệt chờ mong, tình cờ thoáng nhìn Giang Trần, trong Kim Cương pháp nhãn kia, tràn ngập ý thẩm đạc, phảng phất như nhìn quái vật.

Ba ngày giảng giải Đan Đạo, nội dung của Giang Trần sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, lấy các loại Đan Đạo diệu lý, dung nhập vào trong bài giảng, không chỉ tăng lên hứng thú của mọi người, cũng tăng lên tầm nhìn Đan Đạo cho rất nhiều người.

Ba ngày sau, mặc kệ là tán tu, vẫn tân khách khắp nơi, đều thu hoạch không cạn. Đặc biệt là Giang Trần ở phân đoạn hỏi đáp biểu hiện ra tri thức Đan Đạo, càng làm cho mọi người nhìn mà than thở.

Mọi người đều không thể không thừa nhận, Chân thiếu chủ này ở học thức Đan Đạo, là thật có thể nói một bộ bách khoa toàn thư.

Sau khi giảng bài Đan Đạo kết thúc, chính là đi vào khâu quan trọng nhất, cũng là phân đoạn mọi người chờ mong nhất, giải đáp vấn đề võ đạo đến từ tiền bối Vạn Uyên Đảo.