Chương 13:Chương 13: Thiên Niên Diễn Biến

Cửu Đỉnh Ký

Đăng vào: 2 năm trước

.

Từ lúc nhoáng lên đến khi cửa sắt đóng lại còn chưa tới nửa giây đồng hồ. Rõ ràng… cái động tác này, Lý Minh Sơn đã luyện qua quá nhiều lần.

“Hô, hô.”

Trốn ở trong mật thất chỉ có hai ba mét vuông, Lý Minh Sơn lúc này mới thoáng thở ra một hơi: “May mắn lão tử sớm có chuẩn bị, tin hắn sẽ không giết ta ư? Hừ.” Lý Minh Sơn cười khảy một tiếng.

Lý Minh Sơn từ lâu đã lo lắng, nếu quả một khi có người muốn giết mình, bản thân nên phải làm sao? Trong cái mật thất nhỏ này, bên ngoài cửa hắn đã tồn công sắp xếp rất nhiều thẻ tín dụng và vật phẩm để hấp dẫn sát thủ,lúc đó hắn sẽ trốn vào trong.

Bất kể lúc nào, Lý Minh Sơn cũng chỉ tin tưởng chính bản thân. Cũng chính vì nguyên nhân của sự chuẩn bị chặt chẽ như vậy, hơn hai mươi năm qua, Lý Minh Sơn mói không bị sụp đổ.

“Ông~~”

Đột nhiên cánh cửa sắt dày khoảng 5 cm bắn mạnh lao thẳng về phía hắn. Cửa sắp dày khoảng 5 cm, cho dù là đạn cũng không có khả năng xuyên thùng. Nếu Đằng Thanh Sơn cậy mạnh muốn đánh thủng cửa sắt, chỉ sợ sẽ phải dồn hết sức đánh ra chiêu thức tối mãnh liệt là “Hổ pháo quyền”, bất quá hắn không cần làm vậy, bởi vì…. Chấn gãy chốt cửa, không quá khó khăn.

Một đạo thân ảnh nhoáng lên… đã tiến vào trong.

“Huynh đệ, ngươi…”

Lý Minh Sơn vội nói.

“Phốc.”

Thanh âm rất nhẹ nhàng,trên vị trí huyệt Thái Dương của hắn đã xuất hiện một lỗ máu.Con mắt trợn lồi lên, Lý Minh Sơn không còn nhúc nhích,vẻ không cam còn lộ trong đôi mắt. Đằng Thanh Sơn không thèm liếc đến một cái, quay đầu lặng lẽ rời đi.

Trong phòng khách của gian nhà Đằng Thanh Sơn thuê.

“Không biết cuốn Thiên niên kì sự này rốt cuộc là nói về cái gì, Liễu Nham là một đại tông sư của thời Kì dân quốc, điều này thì ta biết.” Đằng Thanh Sơn đáy lòng tò mò.

Tu luyện nội gia quyền, Đằng Thanh Sơn đối với một vài nhân vật nổi tiếng trong lịch sử cũng có chút hiểu biết. Liễu Nham, có một ngoại hiệu là “Liễu Thần Hầu”, là một đại tông sư hiếm hoi của Hầu quyền phái,năm đó chính là đã cùng đám người “Hổ Đầu Thiểu Bảo” Tôn Lộc Đường có địa vị tương đương.

Đã là thủ bút của Liễu Nham, Đằng Thanh Sơn tự nhiên cũng có động lực muốn xem qua.

Mở cuốn Thiên niên kì sự, văn tự bên trong là chữ dạng phồn thể. Bởi vì rất nhiều bộ sách cổ, văn tự đều là ở dạng chữ phồn thể, Đằng Thanh Sơn là đệ tử của “Đằng Bá Lôi”. Đằng Bá Lôi sinh hoạt tại quốc ngoại, am hiểu chữ phồn thể, tự nhiên dạy lại cho Đằng Thanh Sơn đọc, viết chữ ở dạng phồn thể. Vì vậy loại văn tự dạng phồn thể ở bộ sách này, Đằng Thanh Sơn đọc không có một chút nào khó khăn.

“Ta thật đúng là không nghĩ tới, Liễu thần hầu lại là Thần thâu môn nhất mạch.” Đằng Thanh Sơn rất nhanh xem lướt qua, bởi vì cuốn Thiên niên kỷ sự, các trang đầu cơ hồ đều là thuật về các sự việc trong lịch sử của Thần thâu môn. Lật đến chừng một phần ba cuốn sách, Đằng Thanh Sơn bắt đầu dừng lại. Bởi vì tiêu đề của chương này là – Võ lâm chi thiên niên diễn biến (diễn biến trong vòng ngàn năm của võ lâm).

“Căn cứ vào lịch sử của Thần thâu môn ghi lại và những võ lâm kỷ sự do chính ta phát hiện, từ cổ chí kim,số người đạt tới tông sư cảnh giới càng ngày càng ít, cũng càng ngày càng khó.” Đằng Thanh Sơn xem đến một câu này, không khỏi âm thầm gật đầu:

“Còn có, lịch sử của nội gia quyền, tuy các đại tông phái đều xưng là có ngàn năm, Trên thực tế, lịch sử dài nhất chính là nội gia quyền “Thái Cực quyền”, do Võ Đang Trương Tam Phong sáng chế vào thời nhà Minh, đến tận bây giờ cũng không đến đủ một ngàn năm. Trong lịch sử ngàn năm của Hoa Hạ chúng ta, thì gần ngàn năm trở lại đây mới xuất hiện nội gia quyền. Vậy mấy ngàn năm trước thì sao?”

Đằng Thanh Sơn xem đến đây cũng không khỏi đồng cảm.

Hạ, Thương, Chu, Xuân thu chiến quốc, Tần, Hán, tam quốc, lưỡng Tấn, nam bắc triều, Tùy, Đường… Trong các triều đại này, chẳng lẽ mọi người đều dựa vào sức mạnh cơ bắp mà chiến đấu? Đằng Thanh Sơn không tin. Tỷ như mãnh tướng ở thời nhà Tùy, Đường có thể hai tay dễ dàng huy động được con sư tử ngàn cân bằng đá. Huy động sư tử bằng đá, cùng với việc chỉ nhấc lên, đó là hai khái niệm. Giống người bình thường, có thể nhấc lên bao gạo một trăm cân, nhưng để cho họ một tay nắm quả tạ mười cân mà múa may, hoàn toàn không phải là điều dễ dàng. Vậy muốn múa được con sư tử bằng đá nặng ngàn cân, tối thiểu phải có thể có khí lực nâng nổi ngàn cân. Cho dù là bây giờ, chính Đằng Thanh Sơn cũng phải toàn lực, mới có thể vũ động được con sư tử bằng đá, nhưng lại không có khả năng tác chiến trong thời gian dài liên tục.

Thời Kì tam quốc, một vài mãnh tướng, có thể dựa vào thực lực bản thân, tung hoành trong thiên binh vạn mã giết tướng soái.Việc này quả thực là bất khả tư nghị, lực lượng con người có hạn, như thế nào có thể không để thiên binh vạn mã vào mắt chứ?”

Đúng, lịch sử nội gia quyền là chỉ gần ngàn năm đổ về đây,vậy mấy ngàn năm trước thì sao?” Đằng Thanh Sơn đáy lòng cũng khó hiểu, liền xem tiếp xuống.

“Ta tiêu phí hơn mười năm thời gian sưu tập tư liệu, rốt cục trong lòng đã có suy đoán rõ ràng.” “Suy đoán của ta chính là – Từ bắt đầu thời kì nhà Tùy Đường trở đi, linh khí trong thiên địa đột nhiên giảm mạnh!”

Đằng Thanh Sơn đọc tới chỗ này, không khỏi nghi hoặc vạn phần.

“Dựa theo rất nhiều tư liệu mà ta phát hiện được, ở thời kì Xuân thu chiến quốc, Tần Hán, căn bổn không có nói đến nội gia quyền. Khi đó các cường giả hấp thu thiên địa tinh hoa, chính là thiên địa linh khí, “Luyện Tinh Hóa Khí”, khiến cho trong cơ thể sinh ra nội kình. Tu luyện tiếp theo đó, nội kình càng ngày càng mạnh, đả thông các nhánh kinh mạch, cho đến khi đại thành.”

“Cường giả tu luyện nội kình đạt đến hậu thiên đại thành, nội kình cuồn cuộn, vô cùng mạnh mẽ.”

“Đến khi mở ra được Nê Hoàn cung thần bí trong não hải, bắt đầu “Luyện Khí Hóa Thần”, lấy “Thần” của người cùng nội kình dung hợp rồi rèn luyện tại đan điền, mới dần dần chuyển hóa thành Tiên thiên chân nguyên, trở thành tiên thiên cường giả cường đại.”

“Cường giả đạt đến tiên thiên không ngừng rèn luyện chân nguyên, chân nguyên rèn luyện không ngừng tại đan điền, chính là giai đoạn đầu tiên là cảnh giới “Hư Đan”, đến khi chân nguyên ngưng tụ thành thực thể, tức là đã đạt đến giai đoạn thứ hai là cảnh giới “Thực Đan”, cảnh giới Thực Đan trải qua nhiều lần rèn luyện mới có thể đạt tới giai đoạn thứ ba là cảnh giới “Kim Đan”. Cường giả tiên thiên kim đan, chính là cường giả đỉnh phong! Có được thực lực bất khả tư nghị. Cổ đại tương truyền, những người có thể ngang nhiên xông vào thiên binh vạn mã, có thể độc chiến mấy vạn đại quân, đều là những cường giả đã đạt tới tiên thiên.”

Đằng Thanh Sơn xem qua, quả thực cảm thấy bất khả tư nghị!

Như thế nào có thể?

Hậu thiên, tiên thiên?

“Thần” cùng “nội kình” trong người tương hợp, lại có thể biến thành “Tiên Thiên Chân Nguyên”.

Tiên thiên cảnh giới này, cũng lại phân thành “Hư Đan” “Thật Đan” “Kim Đan” ba giai đoạn?

“Ở thời cổ đại, cái gọi là “Kim Đan Đại Đạo”, chính là nói đến chỉ khi bước vào kim đan đại đạo, vậy mới chân chính đạt đến đỉnh phong.”

Đằng Thanh Sơn khẽ gật đầu.

Sợ rằng cũng chỉ có thể nói như vậy, nếu không một ít danh nhân trong lịch sử như “Việt Nữ”, “Hạng Võ”, những siêu cấp cường giả này căn bản không cách nào giải thích được tại sao họ lợi hại như vậy. Hơn nữa, cũng có rất nhiều ghi chép về những cổ nhân tu luyện giả thời kì Tam Hoàng Ngũ đế, xưng là “Luyện Khí Sĩ”.

Phỏng chừng đó cũng là luyện hoá linh khí a. Đằng Thanh Sơn tiếp tục đọc xuống.

“Bất quá từ thời Tuỳ Đường, thiên địa linh khí đã bắt đầu giảm bớt.”

“Cho nên rất nhiều chiến tướng anh hào thời Tuỳ Đường, hẳn chính là nhóm siêu cấp cường giả cuối cùng như đám người Lý Nguyên Phách, Tần Quỳnh… Chỉ có đạt tới tiên thiên cảnh giới, phỏng chừng mới có thể huy vũ cự vật ngàn cân mà không cảm thấy mệt mỏi a.”

Ghi chép trong bộ sách cũng làm cho Đằng Thanh Sơn đồng tình.Bản thân mình đúng là đã đạt đến cực hạn tại nhân thế, hai tay một con sư tử đá, huy vũ vật nặng ngàn cân mà còn tác chiến lâu dài. Đằng Thanh Sơn tự thấy không làm được.

“Hơn nữa dựa theo một ít ghi chép của các tông phái, sau thời Tuỳ Đường cường giả càng ngày càng ít, về sau ngay cả một tiên thiên cường giả cũng không xuất hiện. Đến khi bắt đầu Tống triều, ngay cả hấp thu thiên địa linh khí, luyện hóa ra nội kình, cơ hồ đều không có khả năng.”

Đằng Thanh Sơn đọc mà thầm than.

Đầu tiên là không còn ai đạt tới tiên thiên, về sau lại căn bản không có cách nào tu luyện.

“Cường giả ngày càng ít, cũng làm Tống triều ta ngày càng suy yếu, cũng vì việc hấp thu thiên địa linh khí, tu luyện nội kình không thông. Ta là con dân của Tống triều, đương nhiên phải nghĩ biện pháp đi một con đường khác.”

Đằng Thanh Sơn có chút gật đầu.

“Ở cổ đại, cũng chỉ có những người không có thành tựu gì mới cam lòng tu luyện lực lượng thân thể, bởi vì muốn dựa vào rèn luyện lực lượng thân thể để sinh ra nội kình, cơ hồ không có khả năng, “do ngoại nhi nội” thật sự quá khó khăn.”

(Do ngoại nhi nội -ç ±å¤ è¬Rå &: từ ngoài đến trong, ý nói từ tu luyện bên ngoài mà tiến vào bên trong…)

“Bất quá nếu hấp thu thiên địa linh khí, luyện xuất nội kình đơn thuần không làm được, vậy sao những nhân vật một đời phong lưu tuyệt đại đều bỏ công vào đó. Thời gian trôi qua, dần dần cũng có người có thể kiên trì dựa vào hàng loạt thủ đoạn mà sinh ra nội kình. Tỷ như chiến tướng Nhạc Phi thời Tống triều cổ, chính là một chiến tướng đã luyện xuất nội kình.”

“Bất quá ở thời Tống triều, nội gia quyền chỉ là những nguyên tắc thô sơ, chỉ có một số rất ít thiên tài kiệt xuất mới có thể luyện xuất nội kình. Về phần đả thông kinh mạch toàn thân, đạt tới cảnh giới tông sư căn bản là không có khả năng.”

“Trải qua Nguyên triều ngắn ngủi, thời Kì đầu Minh triều, Võ Đang Trương Tam Phong hẳn là người đầu tiên đem nội gia quyền tu luyện đến đỉnh phong, đả thông kinh mạch toàn thân. Cơ thể, da thịt, gân cốt lực lượng, đại tông sư đều tu luyện đạt đến cực hạn. Bắt đầu từ thời Kì này, hệ thống nội gia quyền rốt cuộc cũng được hoàn thiện, rồi sau đó là Thái Cực quyền, hình ý quyền, bát quái quyền… rất nhiều loại quyền cũng đều lần lượt hiện thân.”

Đằng Thanh Sơn đọc từ đầu đến cuối, cảm thấy xúc động không thôi.

Hắn chỉ có thể cảm thán một tiếng.

Năng lực thích ứng với hoàn cảnh của con người, đích xác rất mạnh.

Thời cổ, thiên địa linh khí sung túc, mọi người đều học cách hấp thu thiên địa linh khí, luyện xuất nội kình, thậm chí cho còn có thể luyện xuất tiên thiên chân nguyên.

Nhưng thiên địa linh khí suy giảm, loài người phải làm gì đây?

Trải qua hơn trăm năm tìm tòi, không biết bao nhiêu nhân vật thiên tư tung hoành phải lãng phí những năm tháng thanh xuân của mình, mới từ từ có nội gia quyền!

Cho đến thời hiện đại bây giờ, hệ thống tu luyện nội gia quyền đã phi thường hoàn thiện. thậm chí còn có “Hổ hình thông thần thuật”, “Huyền vũ bàn thạch kình”, “Ngư long biến”. Những loại bí kĩ thần kì này chỉ có tông sư mới có thể tu luyện được.

Thời xuân thu chiến quốc, Tần Hán, cổ nhân khi đó có thể tưởng tưởng được “do ngoại chi nội” cũng có thể tu luyện đến mức này không?

“Kì thật quá trình tu luyện chính là quá trình “Luyện Tinh Hóa Khí” cùng “Luyện Khí Hóa Thần”. Thời cổ đại, “Tinh” của luyện tinh hóa khí chính là chỉ thiên địa tinh hoa, hay thiên địa linh khí. Còn ngày nay, “Tinh” chính là chỉ tinh huyết trong cơ thể con người!

“Liễu Nham trong sách có miêu tả, dù sao cũng không cách nào hấp thu từ bên ngoài, chỉ có thể hấp thu trong tinh huyết của cơ thể, cho nên những cường giả tu luyện nội gia quyền, phần lớn đều có sức ăn phi thường, một bữa ăn hết nửa con dê nướng cũng rất bình thường, bởi vì bọn họ nếu muốn luyện hóa lượng lớn tinh huyết, tự nhiên phải ăn nhiều.”

Đằng Thanh Sơn lặng lẽ gật đầu.

Bản thân hắn đích xác cũng có sức ăn phi thường.

Tu luyện nội gia quyền, điều cần thiết đầu tiên là thân thể cường tráng, khí huyết sung túc. Đến khi tinh huyết sung túc đến một mức độ nhất định, mới có thể dần dần luyện hóa thành nội kình.

——————————–