Q.1 - Chương 13: yến tiệc sinh nhật (2)

Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Đăng vào: 2 năm trước

.

“La Tư, tại sao lâu như vậy rồi mà bảo bối Phỉ Lệ còn chưa ra? Mạt Đức bất mãn nhìn nhi tử đứng bên trái mình, ở ngoài đều đã chuẩn bị tốt, nên đến hay không nên đến đều đã đến rồi.

“Đế Á đã đi xem rồi, chắc hẳn là sẽ nhanh trở lại thôi.” La Tư buồn bực trả lời, từ lúc nào mà cha trở nên đúng giờ như vậy chứ, không phải là thích nhất trễ giờ sao? Hơn nữa bây giờ còn sớm, Phỉ Lệ hẳn là mới thức dậy thôi! La Tư cũng phi thường khẳng định. Ai bảo nữ nhi bảo bối của mình thích ngủ nướng chứ, nhất là buổi sáng nữa.

“Phỉ Lệ đáng yêu của chúng ta còn chưa ra sao?” Một nam tử anh tuấn tóc màu hoàng kim đứng bên cạnh nói, đôi mắt kim sắc mị nhân không ngừng phóng điện với nử tử, dễ dàng nhận ra người này chính là hoàng đế đương nhiệm của Khải Kỳ đế quốc La Bá Đặc Khải Kỳ.

Bên cạnh là một nữ tử phong tư trác tuyệt, chính là An Na Pháp Đức Cổ Lạp, vài sợi tóc màu tím không ngừng phất phơ theo gió, trường sam bạch sắc khảm vàng ở rìa lại càng tôn thêm cho dung mạo khuynh thành kia một chút quyến rũ, một cái giơ tay nhấc chân đều mang theo phong tình kinh người. Quan trọng nhất là trong con mắt kia tỏa ra tia lạnh lùng không màng danh lợi, như một nữ nhân băng sương kiêu ngạo, nhìn xuống thế nhân tôn thờ vậy.

Đứng sau lưng nàng còn có một nữ tử, rõ ràng không thiếu phong tình khiếp người, toàn thân trên dưới tỏa ra khí tức vũ mị, tướng mạo thì đương nhiên không thể soi mói, nhưng thiếu đi một thân linh khí của An Na Pháp Đức Cổ Lạp. Hiển nhiên đây chính là một phi tử được sủng ái khác, Kiệt Tây Tạp Ni Cổ Lạp Tư, là nữ nhi của tể tướng đế quốc Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp Tư.

Cũng xưng là mỹ nữ đế quốc, chẳng qua cặp mắt kia không thể che dấu nổi dã tâm to lớn, làm người khác nhìn thấy vô cùng âm ngoan mà lại quyến rũ, vừa nhìn liền biết là mỹ nữ rắn rết.

“Tiểu Phỉ Lệ còn chưa rời giường sao?” Giọng nói kì ảo của An Na vang lên ở sau lưng La Bá Đặc, trong giọng nói có một chút vội vàng cùng tò mò. Đứa nhỏ có thể làm cho và đại ca quan tâm như vậy có thật sự làm người khác yêu thích như lời đại ca nói không?

“Đại tẩu của muội đã đi đón Phỉ Lệ bảo bối rồi, chờ một chút sẽ sang đây.” La Tư vẫn là vô cùng thương yêu muội muội này của hắn, bởi vì bản thân chỉ có một muội muội mà thôi, mà hôn nhân với Khải Kỳ gia tộc cũng chỉ có thể ủy khuất muội muội yêu tự do. Nên hắn vẫn luôn cảm thấy thiếu nợ muội muội.

La Bá Đặc vừa nhìn thấy huynh đệ tốt của mình bắt đầu lộ vẻ mặt này thì hắn lập tức biết tiểu tử này lại bắt đầu hối hận giao An Na cho mình rồi, hừ! An Na là hoàng hậu của hắn, là người hắn yêu cả đời, hắn tuyệt đối không có chuyện ủy khuất nàng, huống chi hắn vẫn một mực nghe lời An Na. Nàng nói muốn hắn mở rộng hậu cung, cho nàng chơi đùa thỏa thích một chút, hắn cũng ngoan ngoãn làm. Mỗi ngày đối mặt với những nữ nhân như lang sói, hắn thật sự cực kì phiền muộn. Nhưng ai bảo đó là An Na phân phó mình, hắn chỉ đành phải ngoan ngoãn mỗi ngày sủng nịnh nữ nhân khác mà trong lòng điên cuồng nhớ An Na.

“An Na.” La Bá Đặc ghen tị tiêu sái đến bên cạnh An Na, chặn ánh mắt của La Tư, tuyệt đối không để La Tư châm ngòi xích mích quan hệ giữa mình với An Na.

“Ta không sao.” An Na buồn cười nhìn người yêu nổi cơn ghen, nam nhân lòng dạ hẹp hòi này thật là yêu thảm nàng. Nhưng bản thân nàng lại không có khả năng độc chiếm hắn, nên nàng chỉ có thể bốc đồng cầu xin hắn, nhìn hắn làm tất cả vì mình. Nữ nhân bên cạnh hắn càng nhiều, coi như là dung túng nguyện vọng của nàng, tâm sao lại không đau được, có lẽ nàng đã bắt đầu yêu nam nhân có chút bốc đồng này rồi!

“Thật vậy chăng?” La Bá Đặc vẫn còn vô cùng lo âu nhìn An Na mà xem nhẹ âm ngoan trong mắt cùng với sát khí tàn bạo của Kiệt Tây Tạp đứng phía sau bọn họ.

“Ừ.” An Na khẽ gật đầu một cái.

“A! Mạt Đức, ta thấy cháu gái kia của ngươi sẽ không ngủ quên đi rồi chứ?” Giọng nói muốn ăn đòn của Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp Tư vang lên ở tiền sảnh. Bản thân là tể tướng đế quốc, nữ nhi là hoàng phi nhưng vẫn so bì hơn thua với Mạt Đức. Ai kêu nữ nhi nhà người ta là Hoàng hậu, cháu ngoại là thái tử, nhi tử là đế quốc đại tướng quân, còn nhi tử nhà mình chỉ là một quân đoàn trưởng nho nhỏ. Hắn nhìn Mạt Đức không vừa mắt, cho nên khi tiểu tôn nữ Phỉ Lệ của Mạt Đức vừa ra đời liền lâm vào ngủ say, hắn liền châm chọc, đây chính là sỉ nhục của gia tộc Đức Cổ Lạp, một tiểu cô nương tỉnh lại sau ngủ say suốt bốn năm có thể đần độn không.

“Khẳng Đặc, ngươi có ý gì?” Uy áp của Mạt Đức liền bạo phát ra, một vài quý tộc không kịp chuẩn bị lập tức sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh không ngừng nhỏ xuống, dù sao uy áp của cường giả thánh cấp không phải người bình thường có thể chịu được.

“Thì sao? Chẳng lẽ ta nói sai rồi sao? Một đứa ngốc sinh ra thì chính là đứa ngốc, lại còn tổ chức tiệc sinh nhật buồn cười này. Là ngại chưa đủ mất mặt, còn muốn cho tất cả Phi Long đại lục biết đến gia tộc Đức Cổ Lạp có một kẻ đần độn hay sao?” Khẳng Đặc không buông tha nhìn Mạt Đức, cho dù ngươi là cường giả thánh cấp thì sao, bản thân cũng là cường giả thánh cấp, còn sợ ngươi hay sao chứ.

“Ngươi nói lại lần nữa xem, Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp Tư.” Khí thế tàn bạo của Mạt Đức không ngừng tăng lên, nghe đến đó, sắc mặt của La Tư và An Na nháy mắt trở nên hết sức khó coi, còn Kiệt Tây Tạp phía sau lại vô cùng vui vẻ. Chẳng qua nàng che giấu rất tốt, không ai phát hiện ta gương mặt vui mừng của nàng.

“Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp Tư, nơi này là Đức Cổ Lạp công tước phủ, ta hi vọng ngươi nhớ mình là tể tướng đế quốc, nơi này không chỉ có người của đế quốc chúng ta, còn có người của hai đế quốc khác. Ngươi để mặt mũi của Khải Kỳ đế quốc ở đâu hả? Sắc mặt La Bá Đặc khó coi nhìn Khẳng Đặc Ni Cổ Lạp Tư, hừ! Xem ra có một số người dường như quên mất bổn phận của mình rồi.

“A! Vi thần không dám, xin bệ hạ thứ tội.” Chết tiệt bản thân sao lại quên mất bệ hạ cũng ở đây, Khẳng Đặc lập tức kinh hoảng, bệ hạ ôn hòa nho nhã kia cũng không phải là người nhân từ gì, người có thể ngồi trên đế vị không thể nào là người thiện lương được.

“Phải không? Ta còn nghĩ ngươi dám đấy.” Sau khi nói xong thì hàm ý liếc nhìn thoáng qua Kiệt Tây Tạp ở phía sau, thật sự cho rằng mình không biết những việc nữ nhân kia làm sao? Chẳng qua là An Na không thích hắn nhúng tay, nên hắn cũng lười quản, nhưng mà những người này dường như quên mất ai mới là chủ nhân của Khải Kỳ đế quốc rồi.

“Vi thần không dám.” Khẳng Đặc sợ hãi quỳ xuống đất.

Tất cả những người xung quanh đều có vẻ đăm chiêu nhìn cảnh tượng này, xem ra hoàng đế Khải Kỳ đế quốc cũng không phải dễ nói chuyện. La Bá Đặc cùng La Tư liếc nhau một cái, khóe miệng hơi cong lên, xem ra đại lục này sắp loạn lên rồi.

“Gia gia.” Một âm thanh bập bẹ thanh thúy đánh vỡ bầu không khí nặng nề, giống như một viên đá ném xuống đáy hồ, nổi lên những gợn sóng lăn tăn. Mọi người đều tò mò nhìn về phía chủ nhân của âm thanh đó, tiểu cô nương từ khi sinh ra đã lâm vào ngủ say rốt cuộc có cái gì đặc biệt mà khiến cho gia tộc Đức Cổ Lạp và gia tộc Ni Cổ Lạp Tư trở mặt với nhau.