Chương 22: Âm mưu của Trầm Nguyên

Bất Bại Chiến Thần

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tế Uyên Trảm của A Mạc Lý và Thiết Môn Niễn của Trầm Nguyên trực tiếp va chạm vào nhau.

Oanh!

Chân lực va chạm kịch liệt sinh ra vô số đạo khí lưu cực nhỏ ầm ầm tản ra bốn phía.

Còn hai người đang đứng mũi chịu sào, khí huyết trong cơ thể không khỏi hỗn loạn , bất giác thân thể lui về phía sau vài bước.

Lúc này nếu như có người nào đó để tâm chú ý sẽ thấy bên trong làn khí lưu hỗn loạn thấp thoáng có một bóng người đang ngược dòng tiến lên.

Trầm Nguyên chỉ cảm thấy thấy trước mắt hoa lên , bất chợt trước mặt gã xuất hiện một bóng người làm con ngươi trong mắt gã không khỏi co lại , Đường Thiên! Mấy đạo khí lưu nhỏ bé cắt lên mặt Đường Thiên mấy đường thật mảnh , nhưng Đường Thiên vẫn như không hề hay biết.

Phản ứng của Trầm Nguyên cũng cực nhanh, mặc dù chân lực trong cơ thể chưa phục hồi nhưng là gã vẫn đưa hữu chưởng về hướng Đường Thiên chặn lại.

Khi ánh mắt của Trầm Nguyên chạm phải ánh mắt trầm tĩnh của Đường Thiên , trong lòng không khỏi run lên, quả là một đối thủ đáng sợ!

May là hắn chỉ biết Thiểm Quyền. . .

Ý nghĩ này mới chỉ thoáng hiện trong đầu gã , thì nắm đấm của Đường Thiên đã tới .

Nắm đấm được bao phủ bởi một tầng quang mang bạch sắc nhàn nhạt,làm Trầm Nguyên thoáng ngây người, quyền mang!

Sao Thiểm Quyền lại có thể dùng quyền mang?

Phanh!

Thiểm quyền được bao phủ trong quyền mang biến mất giữa không trung, gần như cùng lúc đó nó lại hiện ra trước mắt Trầm Nguyên.

Trầm Nguyên giật mình, bàn tay đưa lên, định cản một quyền này của Đường Thiên .

Quyền chưởng tương giao, Trầm Nguyên chỉ cảm thấy lòng bàn tay mình đau nhói , một luồng chân lực sắc bén từ trong nắm đấm của Đường Thiên đâm thẳng vào bàn tay gã làm phòng ngự của Trầm Nguyên lập tức tan vỡ.

Trầm Nguyên thầm hô hỏng bét.

Đáng tiếc là Đường Thiên không cho gã có thời gian phản ứng , lập tức quyền thứ hai chui vào từ trong lỗ hổng , đánh mạnh lên bả vai Trầm Nguyên .

Trầm Nguyên kêu một tiếng, chỉ cảm thấy bả vai đau nhói , chân lực trong cơ thể trở lên tản mát , thân hình bay ra ngoài như một bao cát.

Động tác của Đường Thiên tăng nhanh một lần nữa, tiến về phía trước gần như cùng lúc với Trầm Nguyên đang văng ra , khi thân người vẫn còn lơ lửng giữa không trung , nắm đấm lại được xuất ra một lần nữa nhanh như chớp.

Lúc này Trầm Nguyên đã bị mất thăng bằng , nên đành trơ mắt nhìn nắm đấm của Đường Thiên đang gào thét lao tới như một viên lưu tinh , mắt thấy sắp đánh trúng khuôn mặt gã, gã nhắm mắt lại.

“Ta nhận thua!”

Phanh!

Trầm Nguyên chỉ cảm thấy khuôn mặt đau nhức, đầu óc mê man, thân hình lại như bị trọng trùy đánh phải.

Suy nghĩ cuối cùng hiện ra trong đầu gã trước khi hôn mê là : không phải là đã nhận thua rồi sao? Sao vẫn còn hạ độc thủ như vậy. . .

Hai chân Đường Thiên hạ xuống đất.

Hộc hộc , tiếng thở hổn hển của hắn vang lên như tiếng kéo bễ , toàn thân ướt đẫm.

“Đường trụ cột , không phải hắn đã nhận thua rồi sao?” Thanh âm yếu ớt của A Mạc Lý từ phía sau truyền đến.

Cuối cùng hô hấp của Đường Thiên cũng đã điều hòa trở lại , hắn đứng thẳng , trên miệng lộ ra nụ cười sáng lạn: “Nếu để hắn nói nhận thua thì …, làm sao có thể cướp đoạt chiến lợi phẩm? Chỉ có chiếm được chiến lợi phẩm thì mới là người thắng a!”

“Nhưng mà. . .” Tính A Mạc Lý vốn lương thiện , mở miệng muốn nói nhưng lại thôi .

“Không có nhưng mà gì cả , nhanh đi tìm hộ ta sợi dây.” Đường Thiên vội vàng nói.

+++++++++++++++++++++++++++++++++++

Trên mặt lạnh lẽo, Trầm Nguyên từ từ tỉnh lại, đập vào mắt gã , là hai gương mặt. trên mặt A Mạc Lý là vẻ đồng tình và thương tiếc , còn sắc mặt Đường Thiên lại đen như đáy nồi, đầy vẻ bất thiện.

“Rốt cuộc ngươi là tên nào, lại dám giả mạo học sinh của Thiên Tinh học viên!” Đường Thiên gầm lên.

“Ta không có mạo nhận a.” Trầm Nguyên vẫn còn chưa hoàn toàn tỉnh tảo , theo bản năng trả lời,

Đường Thiên quát lên như sấm: “Đến tận bây giờ mà ngươi vẫn còn có ý định gạt ta à! Thiên Tinh học viên làm gì có người nào nghèo như ngươi , trên người ngay cả một xu cũng chẳng có!”

“Ta. . .” Trầm Nguyên há miệng, nhưng không biết nên trả lời thế nào.

“Đường trụ cột , hắn đúng là người của Thiên Tinh , ta biết hắn mà.” A Mạc Lý ở bên cạnh khuyên nhủ.

Lập tức vẻ mặt Đường Thiên đổi thành vẻ vô cùng đau đớn : “Vậy thì còn bết bát hơn rồi! Không ngờ học sinh của Thiên Tinh Học Viện lại luân lạc đến mức độ này, đến lúc thất bại ngay cả chiến lợi phẩm cũng trả không nổi ? Đây quả thực là vũ nhục cái tên Thiên Tinh cao quý!”

Trầm Nguyên dở khóc dở cười, thì ra gã này không tìm được chút chiến lợi phẩm nào từ trên người gã . Bình thường Trầm Nguyên luôn một lòng khổ tu, giữ vững tác phong giản dị thanh đạm , cho nên trên người tự nhiên sẽ không mang thứ gì.

“Ta quyết định đem hai người bọn họ lột sạch, sau đó treo trước cửa Thiên Tinh Học Viện để phát tiết phẫn nộ trong lòng ta .” Đường Thiên âm u nói.

Con mắt A Mạc Lý trợn ngược, lắp bắp nói: “Đường. . . Đường trụ cột , như vậy cũng quá ác độc đi . .”

Đường Thiên nghiêm mặt, ánh mắt liếc qua: “Ác độc sao? Vô độc bất trượng phu!”

Trầm Nguyên cũng há to mồm, khuôn mặt dại ra.

Cho đến khi có một bàn tay sờ lên người gã, bắt đầu lột y phục của gã, Trầm Nguyên mới giật mình phản ứng lại, cuống quít nói: “Chờ một chút! Ta nguyện ý chuộc thân! Ta tự chuộc bản thân mình!”

Trầm Nguyên thật sự luống cuống, cứ nghĩ tới cảnh mình bị lột truồng treo ngược trước cổng Thiên Tinh Học Viện là lòng gã không khỏi run rẩy từng cơn.

“Lòng ta đang ngập tràn lửa giận , thiếu niên kia , người tính toán làm gì để xoa dịu lửa giận trong lòng ta?” Đường Thiên ngồi chồm hổm xuống, sắc mặt tối sầm , ra vẻ bề trên hỏi .

“Ngươi muốn như thế nào ?” Trầm Nguyên cố gắng trấn tĩnh, nhưng thanh âm run rẩy đã bộc lộ hết sự sợ hãi trong lòng gã.

A Mạc Lý lặng lẽ nhích sang một bên, trên mặt đầy vẻ đồng tình, Trầm Nguyên a, con người nổi tiếng là sắt đá ở Thiên Tinh a, vậy mà cũng bị Đường trụ cột hành hạ đến mức như vậy, thật đáng thương a!

May mắn là mình với Đường trụ cột là cùng phe a. . .

Trong khoảnh khắc này, trong lòng A Mạc Lý cảm thấy vô cùng may mắn.

“Mọi người đều là võ giả, vậy thẻ hồn tướng thì sao.” Đường Thiên giả bộ ho nhẹ một tiếng: “Thế nhưng ngươi phải suy nghĩ thật kỹ đấy a, lấy thân phận và địa vị của ngươi phải là loại thẻ hồn tướng nào mới tương xứng . Uy, dĩ nhiên, điều quan trọng hơn là lửa giận trong lòng ta rồi.”

“Thẻ hồn tướng. . .” Điều kiện này làm trái tim Trầm Nguyên cũng buông lỏng , vốn gã là kẻ mê võ nghệ, cái khác thì không có chứ thẻ hồn tướng thì đúng là có không ít: “Ngươi muốn loại thẻ hồn tướng như thế nào?”

Đường Thiên vừa nhìn thấy vẻ mặt của Trầm Nguyên , hàm dưới gần như rớt xuống, trong lòng mừng thầm, dê béo đây rồi!

Thế nhưng trên mặt hắn vẫn làm ra vẻ lạnh nhạt: “Chuyên gia cận chiến ( nhục bác , chắc là áp sát vật lộn ), ngươi nghe thấy cái này chưa?”

“Chuyên gia cận chiến !” Ánh mắt Trầm Nguyên hiện lên vẻ đăm chiêu , gã nhìn Đường Thiên một lúc lâu nhưng chẳng nói câu nào làm cho Đường Thiên cứ tưởng trên mặt mình có dính thứ gì.

“Không ngờ ngươi muốn đi theo con đường chuyên gia cận chiến !” Trong giọng nói của Trầm Nguyên nhiều thêm chút kính ý: “Ta thua không oan.”

Nghe gã nói , có vẻ như chuyên gia cận chiến rất trâu bò a. . . Trong lòng Đường Thiên mừng thầm, xem ra Ngụy lão đầu không lừa gạt mình a.

Trầm Nguyên có chút kích động: “Nếu nói về chuyên gia cận chiến …, thì điều cơ bản nhất là năm loại vũ kỹ, khinh công, chỉ pháp, chưởng pháp, quyền pháp, kỹ xảo sử dụng các khớp tay chân . Ngươi có thẻ loại nào rồi?”

Đường Thiên thấy Trầm Nguyên so với mình còn kích động hơn, trong lòng không khỏi cảm thấy hơi chột dạ, hắn lấy ba tờ thẻ cướp được trên người Dương Vĩnh : ” Đây ,đây ,đây, ba tờ, nhưng mà ta tính đổi cái thẻ ‘Thiết Nê Chỉ’ sang thẻ khác, thuộc tính Ngũ Hành của ta cân bằng nên không tu luyện được cái này.”

“Nga, hai thẻ khinh công còn lại này thì không có vấn đề gì , Ngũ Hành cân bằng à , vậy thì ‘Thiết Nê Chỉ’ có thể đổi thành ‘Ưng Trảo công’ , hai trương tạp phiến này có giá trị tương đương nhau , hơn nữa uy lưc của ‘Ưng Trảo công’ cấp ba cũng không tồi , còn về phần chưởng pháp , ta có ‘toái ảnh chưởng’ , bộ chưởng pháp này chú trọng biến hóa , rất thích hợp dùng trong cận chiến. ‘Thiểm Quyền’ của ngươi cũng không tồi , nhưng uy lực hơi nhỏ , nếu như muốn sử dụng võ kỹ cấp ba thì lên tu luyện ‘Tiểu Băng Quyền’ , còn về phần kỹ xảo sử dụng các khớp tay chân thì ta có một thẻ ‘ liên hoàn kỹ ‘tam cấp .”

“Phối hợp như vậy đã đủ , ‘Không Mộc Thung’ chú trọng bộ pháp , ‘Bát Bộ Cản Thiền’ lấy nhanh để thành danh, ‘Ưng Trảo công’ lấy nhanh đánh chậm, mười ngón tay như móc. ‘Toái ảnh chưởng’ lấy giả làm thật có tác dụng mê hoặc địch nhân. ‘Tiểu Băng Quyền’ thế như băng lôi, là chiêu thức dùng để dứt điểm. Trong cận chiến , kỹ xảo ‘liên hoàn’ của các khớp tay chân có uy lực kinh người , toàn thân đầu gối khuỷu tay, đều là lợi khí giết địch!”

“Rất chuyên nghiệp!” Đường Thiên nghe thấy vậy hai mắt liền sáng lên.

“Thật là lợi hại!” A Mạc Lý cũng bội phục từ trong đáy lòng, những người nói ra được đạo lý như vậy cũng không có nhiều. bởi mỗi loại vũ kỹ đều có những đường nhánh khác nhau , có thể hiểu biết nhiều loại vũ kỹ như vậy là đủ để thấy Trầm Nguyên sa vào võ đạo đến mức nào.

“Không ngờ ngươi lại có dũng khí khiêu chiến con đường võ đạo cực khổ chuyên gia cận chiến , điều này làm cho ta vô cùng bội phục.” Trên mặt Trầm Nguyên đầy vẻ bội phục, trịnh trọng nói: ” ‘Toái ảnh chưởng ‘, ‘ tiểu Băng Quyền ‘ và ‘Liên Hoàn kỹ’ , vừa vặn là ba tờ thẻ hồn tướng này ta đều có. Ta sẽ đưa cho ngươi ! Cứ yên tâm , tất cả đều là bạch ngân tạp ( thẻ bạch ngân ).”

Đường Thiên mặt mày hớn hở: “Chà chà , xem ra ta đã nhìn sai ngươi rồi , ngươi cũng là một vị thiếu niên rất tốt bụng a!”

+++++++++++++++++++++++++++

Nhà Trầm Nguyên .

“Đây là ba thẻ thẻ hồn tướng, xin ngài nhận lấy.” Trầm Nguyên trịnh trọng dâng lên ba tờ thẻ, còn Dương Vĩnh đang đứng bên cạnh trên mặt ngập tràn vẻ phẫn hận.

Đường Thiên nhận lấy ba tờ thẻ, rồi cùng A Mạc Lý rời đi đầy cao hứng .

Dương Vĩnh không nhịn được nói: “Lão Trầm, sao ngươi lại đem thẻ cho bọn nó? nếu lúc này chúng ta xuất thủ thì chắc chắn có thể chuyển bại thành thắng!”

Trầm Nguyên thản nhiên nói: “Rồi sau đó thì sao? Nếu thắng chúng ta cũng đâu thể đem họ giết đi được ? Thất bại một lần cũng đã là nỗi nhục không thể xóa mờ được rồi .”

Dương Vĩnh á khẩu không trả lời được.

Trầm Nguyên nói không hề sai, cho dù lúc này bọn họ có đánh bại A Mạc Lý và Đường Thiên, nhưng lấy thân phận của bọn họ, thắng lợi là điều đương nhiên còn thất bại lại chính là sỉ nhục, bất kỳ thất bại vì lí do gì cũng là sỉ nhục.

“Ngươi biết bọn nó định làm gì không ?” Trên mặt Trầm Nguyên vẫn không hề đổi sắc , nói: “Nó nói nếu như không thể xoa dịu được lửa giận của bọn nó ,thì sẽ đem chúng ta lột trần rồi treo trước của Thiên Tinh Học Viện .”

Nghe thấy vậy sắc mặt Dương Vĩnh trắng bệch , trong đầu hiện lên cảnh tượng như lời nói của Trầm Nguyên miêu tả cảnh tượng, cả người run run, không nhịn được run giọng gầm lên: “Sao bọn nó lại ác độc như thế!”

Trầm Nguyên vỗ vỗ bả vai Dương Vĩnh , an ủi: “Chỉ mấy tờ thẻ thì đáng bao nhiêu , cứ coi như là bỏ tiền tiêu tai đi.”

Dương Vĩnh lặng yên không nói , đột nhiên trong lòng gã cảm thấy vô cùng may mắn, đúng vậy a, chỉ có mấy tờ thẻ hồn tướng thì coi là cái gì.

“Hơn nữa, nếu như đúng là nó tu luyện theo mấy tờ thẻ hồn tướng này thì …, ha hả.” Trầm Nguyên âm hiểm cười một tiếng: “Vậy thì nó thảm rồi!”

“Chẳng lẽ này mấy tờ thẻ hồn tướng này có vấn đề gì sao?” Dương Vĩnh tò mò hỏi.

“Thẻ hồn tướng không có vấn đề gì, ngay cả những vũ kỹ ta giúp nó lựa chọn cũng đều là những vũ kỹ hợp lý nhất .” Trầm Nguyên cười lạnh.

Dương Vĩnh không thể hiểu được: “Vậy tại sao nó lại thảm?”

Trầm Nguyên lắc đầu nói: “Ngươi không biết về chức nghiệp chuyên gia cận chiến này rồi, chức nghiệp này chính là một chức nghiệp vô cùng phức tạp và có độ khó cực cao , nếu không phải người có thiên phú kinh người thì không thể thực hiện được. Những loại vũ kỹ này có đặc điểm hoàn toàn khác nhau , nếu tính toán trên lý thuyết thì bọn chúng phối hợp với nhau cực kỳ hoàn mỹ . Nếu như có thể luyện thành thì căn bản không có góc chết.”

Dương Vĩnh càng nghe càng cảm thấy hồ đồ.

“Nhưng là, không có bất kỳ ai lại làm như vậy cả . Ví dụ như thứ ta chủ tu là thiết chưởng, nếu ta muốn tu luyện quyền pháp khác thì nhất định sẽ tu luyện những loại quyền pháp tương tự như thiết chưởng , như vậy thời gian tu luyện của ta sẽ được rút ngắn đi rất nhiều. Còn nếu tu luyện một loại quyền pháp nào đó bất đồng với thiết chưởng , thì đương nhiên thời gian tu luyện sẽ tăng lên rất nhiều, còn nếu tăng lên tới năm loại thì sao đây? Thời gian tiêu phí vào đó sẽ kéo ra rất dài a”

“Chỉ có nhưng tuyệt thế cường giả chân chính có thiên phú, mới có thể tu luyện chức nghiệp chuyên gia cận chiến . Bởi vì bọn họ chỉ cần thời gian rất ngắn là có thể tu luyện thuần thục một loại vũ kỹ. Với thiên phú của Đường Thiên , hơn nữa lại là năm loại vũ kỹ hoàn toàn bất đồng, ha hả, phen này nó sẽ càng thêm tầm thường mà thôi “

Trầm Nguyên híp mắt, thản nhiên nói.

Chẳng biết tại sao trong lòng Dương Vĩnh bỗng run rẩy.