Q.9 - Chương 29: Gặp mặt sau mười năm

Bàn Long

Đăng vào: 2 năm trước

.

“Lâm Lôi đối chiến Hắc Đức Sâm?” Long Nhĩ Tư đại sư bên cạnh kinh dị nói.

Cơ Phất hầu tước liền gật đầu nói: “đúng vậy, trước đây hai ngày, Áo Lợi Duy Á bị Hắc Đức Sâm đại nhân đánh trọng thương đến nay vẫn hôn mê. Hắc Đức Sâm đại nhân ngay sau đó đã ước chiến Lâm Lôi đại sư.”

Trong giọng nói Cơ Phất hầu tước, Tư Khoa Đặc hai người đều ác ý cho rằng Hắc Đức Sâm ra tay quá mức.

“Hắc Đức Sâm, được xưng là thánh vực đệ nhất cường giả, có thể đánh cho Áo Lợi Duy Á trọng thương đến hôn mê bất tỉnh,thực lực này tuyệt đối không phải hư. Lâm Lôi có là thiên tài đi nữa cũng chỉ mới hai mươi bảy tuổi ……” Long Nhĩ Tư đại sư cũng có chút bất mãn.

Hắn biết, Địch Lỵ Á thích Lâm Lôi, tự nhiên cũng vì Lâm Lôi mà lo lắng.

“Áo Lợi Duy Á trọng thương hôn mê?” Địch Lỵ Á ánh mắt chớp chớp “Có quang minh trị liệu ma pháp, như thế nào lại vẫn hôn mê?”

Thân thể trọng thương, quang minh trị liệu ma pháp đều cũng có thể dễ dàng hoàn toàn chữa trị, hơn nữa nói về trị liệu năng lực, thật ra còn có một loại ma pháp, so với quang minh trị liệu ma pháp hoàn toàn lợi hại hơn – sinh mệnh ma pháp!

Tam đại thượng đẳng ma pháp – vong linh ma pháp, đại dự ngôn thuật, sinh mệnh ma pháp.

Chỉ cần không chết, cho dù linh hồn trọng thương, sinh mệnh ma pháp đều có thể chữa trị.

“Hình như nguyên nhân là linh hồn.” Tư Khoa Đặc làm hoàng tử nên biết rất nhiều tin tức.

“Linh hồn?” bên cạnh Long Nhĩ Tư đại sư nhướng mày, “chẳng lẻ Hắc Đức Sâm có năng lực công kích linh hồn?” thật ra thánh ma đạo rất am hiểu linh hồn công kích.

Bình thường bọn họ sau khi lĩnh ngộ pháp tắc,cái đáng sợ nhất chính là tinh thần lực, lĩnh ngộ linh hồn công kích cũng không khó với họ.

“Các ngươi cho rằng, Lâm Lôi cùng Hắc Đức Sâm đánh một trận,có hy vọng thắng hay không?” Địch Lỵ Á đột ngột hỏi.

“Đương nhiên không một hy vọng.” Tư Khoa Đặc nói thẳng, “Hắc Đức Sâm đại nhân thành danh mấy trăm năm, còn không phát hiện ra ai có thể đánh bại! Hơn nữa trước đây Lâm Lôi đại sư cùng Áo Lợi Duy Á đại nhân so qua, hai người hẳn cũng không sai biệt lắm. Hắc Đức Sâm đại nhân có thể đem Áo Lợi Duy Á đánh đến như vậy,vậy thì Lâm Lôi cũng có thể bị trọng thương thậm chí bị giết chết, đều có thể có.”

Địch Lỵ Á cố tĩnh táo, bây giờ cũng vì Lâm Lôi mà lo lắng.

Nếu Lâm Lôi bị giết chết thì sao?

Địch Lỵ Á thật sự không dám tưởng tượng.

“Hắc Đức Sâm sẽ hạ trọng thủ sao? Không lưu tình sao?” Địch Lỵ Á mặt ngoài vẫn cố coi như tĩnh táo hỏi.

“Địch Lỵ Á tiểu thư, hai ngày trước Hắc Đức Sâm đại nhân cùng Áo Lợi Duy Á đại chiến. Đối với Áo Lợi Duy Á đại nhân đã hạ trọng thủ như vậy,đối với Lâm Lôi đại sư, như thế nào có thể lưu tình?” Cơ Phất hầu tước nói.

Long Nhĩ Tư đại sư cũng lắc đầu nói: “Thánh vực cưòng giả đối chiến, trừ phi thực lực chênh lệch quá lớn, nếu không không dám hạ thủ lưu tình. Nếu ngươi lưu thủ, người khác hạ ngoan thủ, ngươi có thể chết bất cứ lúc nào.”

Địch Lỵ Á trầm mặc.

“Địch Lỵ Á tiểu thư?” Cơ Phất hầu tước, Tư Khoa Đặc thấp giọng hô.

“Không có gì, chúng ta đi thôi.” trên mặt Địch Lỵ Á lại khôi phục vẻ tươi cười, chỉ là trong nét cười đó đã có một tia biến hoá.

Cơ Phất hầu tước, Tư Khoa Đặc hai người gật đầu.

Trước cửa bá tước phủ.

“Địch Lỵ Á tiểu thư,ta đã nói qua, có thể nhìn thấy Lâm Lôi đại sư hay không là không dám chắc.” Cơ Phất hầu tước cười nói, lập tức Cơ Phất hầu tước quay sang phía thủ vệ tùy ý nói: “Ngươi đi thông báo một chút, nói bát hoàng tử, Cơ Phất hầu tước, còn có Ngọc Lan đế quốc đặc sứ đến bái phỏng Ốc Đốn bá tước.”

“Xin các vị chờ chốc lát.”

Một gã thủ vệ trong đó lập tức đi vào thông báo.

Địch Lỵ Á cũng biết, với thân phận Lâm Lôi hôm nay, muốn gặp hắn rất khó, bây giờ chỉ có thể gặp Ốc Đốn trước, sau đó mới có thể cầu kiến Lâm Lôi.

“Các vị đại nhân xin mời.”

Địch Lỵ Á, Long Nhĩ Tư đại sư, Cơ Phất hầu tước, Tư Khoa Đặc đều cùng bước vào bá tước phủ.

Trong khách sảnh bá tước phủ.

“Ốc Đốn.” Tư khoa đi nhanh vào phòng khách, phi thường thuần thục cười nói, “Ta giới thiệu một chút, vị tiểu thư xinh đẹp này là Ngọc Lan đế quốc đặc sứ Địch Lỵ Á tiểu thư.”

Tư Khoa Đặc là đế quốc bát hoàng tử,mà Ni Na là Thất công chúa, Tư Khoa Đặc cùng Ốc Đốn hiển nhiên là thân quen.

“Ngọc Lan đế quốc đặc sứ? Sao lại đến nơi này?” Ốc Đốn mặc dù trong lòng kinh ngạc, nhưng trên mặt như trước lộ ra vẻ tươi cười, mỉm cười hành lễ nói: “Địch Lỵ Á tiểu thư, rất vinh hạnh được gặp ngươi.”

“Ốc Đốn bá tước.” Địch Lỵ Á mỉm cười nói. “Vị này là sư phụ ta, phong hệ thánh ma đạo Long Nhĩ Tư đại sư.”

Ốc Đốn ngẩn ra, phía sau hắn, quản gia Hi Lý cũng chấn kinh..

Tại Áo bố lai ân đế quốc. Thánh vực chiến sĩ nhìn thấy là bình thường,nhưng là thánh ma đạo, bọn họ cho tới bây giờ không có gặp qua, dù sao đế quốc ma pháp sư số lượng phi thường ít.

“Ốc Đốn, đế quốc đặc sứ tới?” một đạo thanh âm đĩnh đạc vang lên, chính là giọng của Ba Khắc năm huynh đệ,Cái Tỳ.

Vừa rồi Ốc Đốn cùng Ba Khắc năm huynh đệ cùng nhau, đồng thời tu luyện, khi nghe hạ nhân bẩm báo mới dừng tu luyện để tiếp đãi mấy người. Cái Tỳ cũng theo đến đây.

“Oa, cô nương đẹp quá.” Cái Tỳ hai mắt sáng ngời nói.

“Cái Tỳ, vị này chính là đế quốc đặc sứ Địch Lỵ Á tiểu thư, vị này là phong hệ thánh ma đạo Long Nhĩ Tư đại sư.” Ốc Đốn lập tức giới thiệu, hắn lo lắng Cái Tỳ lại gây họa.

Cái Tỳ lập tức chú ý chuyển qua trên người Long Nhĩ Tư đại sư.

“Oa – thánh ma đạo!” Cái Tỳ hai mắt trừng to như mắt trâu.

Long Nhĩ Tư đại sư đáy lòng thầm than,lão thiên… người nào cũng như Ốc Đốn, dáng vóc cao lớn tựu đủ để làm cho Long Nhĩ Tư trong lòng kinh hãi, bất quá Ốc Đốn hoàn hảo, dù sao cũng tuấn mỹ,nhưng mấy người kia bất đồng, phần eo cũng thô kinh người, cả người giống như một đầu đại hùng.

“Tránh xa xa chủ nhân ta một chút.” một đạo thanh âm hùng hậu vang lên.

Phía sau Long Nhĩ Tư đại sư một đầu đại hùng thân cao lớn kịch liệt tăng lên, vốn chỉ có cao hai thước, một chút biến cao thành ba thước. Đại địa chi hùng cúi đầu nhìn Cái Tỳ, trong mắt có một tia đắc ý.

“Thánh vực ma thú?” Cái Tỳ ngẩng đầu nhìn đại địa chi hùng.

Địch Lỵ Á cũng lập tức mở lời nói: “Ốc Đốn bá tước, lần này ta theo sư phụ đến đây là muốn gặp Lâm Lôi đại sư.”

“Gặp ca ca?” Ốc Đốn nhướng mày.

Đối phương thân phận không thấp, lại mang theo thánh ma đạo, bất quá trong lòng Ốc Đốn hắn, đại ca tu luyện là trọng yếu nhất, dù sao cùng Hắc Đức Sâm hai người,mấy tháng sau,chính là một hồi đại chiến.

“Xin lỗi, ca ca ta đang chuyên tâm chuẩn bị cùng Hắc Đức Sâm quyết chiến, không thể bị phân tâm.” khi nhắc tới Hắc Đức Sâm, Ốc Đốn không có chút kính ý.

Địch Lỵ Á vừa nghe,cũng cho rằng Lâm Lôi nên chuẩn bị như vậy

Chiến đấu rất trọng yếu, trầm mặc một hồi,trong chốc lát, nói: “ Vậy…..ta cũng không quấy rầy..“

Bên cạnh Long Nhĩ Tư trong lòng thầm than, lúc này lớn tiếng nói: “Ốc Đốn bá tước, đệ tử Địch Lỵ của ta Á năm đó cũng là Ân tư đặc ma pháp học viện đệ tử, với đại ca ngươi là đồng học cũng có quan hệ khá tốt, bọn họ cũng đã mười năm không gặp mặt.”

“Ân tư đặc ma pháp học viện đệ tử?” Ốc Đốn trong lòng vừa động.

Thật ra Lâm Lôi mỗi ngày đều cũng ăn cơm, nghỉ ngơi, dù sao không phải lúc nào cũng tĩnh tu lĩnh ngộ ‘Mạch Động phòng Ngự’, đình chỉ một hồi,trong chốc lát tiếp đãi khách nhân, cũng không có gì.

Nếu là không quan trọng. Ốc Đốn sẽ cự tuyệt.

Nhưng là đồng học của đại ca …

“vậy, các ngươi theo ta đến đây.” Ốc Đốn gật đầu nói.

Địch Lỵ Á hai tay có chút nắm chặt, sau đó thở ra một hơi làm cho mình trầm tĩnh lại. Bên cạnh Long Nhĩ Tư đại sư cười vỗ vỗ vai Địch Lỵ Á: “Thả lỏng một chút……”

“Lão đồng học?” Tư Khoa Đặc, Cơ Phất hầu tước hai người đều kinh ngạc.

Bất quá lúc này,khi Địch Lỵ Á đi phía trước, căn bản không thấy hai người bọn hắn, Tư Khoa Đặc hai người cũng thức thủ đi theo ở phía sau bảo trì trầm mặc.

Đi một hồi!

“Địch Lỵ Á tiểu thư, ca ca ta trong đình viện phía trước tu luyện.” Ốc Đốn cười nói, bên cạnh Cái Tỳ liền nói: “Ta đi thông tri đại nhân.”

Địch Lỵ Á cảm thấy chính, tự mình hô hấp,hít thở có chút dồn dập.

Mười năm!

Địch Lỵ Á cùng Lâm Lôi ly biệt, vừa nháy mắt đã suốt mười năm. Hai mắt Địch Lỵ Á có chút nhắm lại, khi mở ra, đã tĩnh táo hơn rất nhiều.

“Bối Bối tránh ra, ta có huyện trọng yếu.” Âm thanh Cái Tỳ vang lên trong đình viện.

“Đại nhân, bên ngoài có một người tên là Địch Lỵ Á, nói là đồng học của ngươi, muốn gặp ngươi.”

“Địch Lỵ Á?”thanh âm đạm mạc lại ẩn chứa một tia kinh ngạc tại trong đình viện vang lên, âm thanh cũng không lớn,nhưng đối với Địch Lỵ Á mà nói, âm thanh này lại phảng phất như tia chớp bổ trúng nàng.

Cho dù tâm lý đã có chuẩn bị,nhưng trải qua mười năm nay gặp lại nàng cũng nhịn không được run sợ trỗi dậy.

“Hô!” gió nhẹ thổi tới, gợi lên chung quanh Địch Lỵ Á,mái tóc dài màu vàng dũ phát phiêu dật.

Gió thổi… mê man. Địch Lỵ Á không khỏi đưa mắt nhìn.

Lúc này,như mộng cảnh xuất hiện, một thân ảnh xuất hiện tại trước cửa đình viện, hắn mặc trường bào màu xanh mộc mạc, vốn tóc ngắn đã biến thành tóc dài.

Địch Lỵ Á nhìn hắn.

“So với trước kia thì cao hơn một chút, cũng thành thục hơn rất nhiều.” Địch Lỵ Á nhìn, hồn bay tận đâu đâu, trong lúc nhất thời một câu cũng nói không nên lời.

“Địch Lỵ Á, quả thật là ngươi.” âm thanh kinh hãi của Lâm Lôi vang lên.

“Là ta.” Địch Lỵ Á cũng mở miệng.

Hai tròng mắt Lâm Lôi u thâm như biển, tức thì liền chú ý tới bên cạnh Địch Lỵ Á,Long Nhĩ Tư đại sư cùng đại địa chi hùng: “Thánh vực ma thú đại địa chi hùng?”

“Lâm Lôi, vị này là sư phụ ta, phong hệ thánh ma đạo Long Nhĩ Tư đại sư,Đại địa chi hùng là ma thú của người.” Địch Lỵ Á lúc này đầu óc cũng đã hoàn toàn thanh tỉnh.

“Tiến đến đây đi.” Lâm Lôi mỉm cười nói.

Địch Lỵ Á thấy Lâm Lôi tươi cười, trong lòng không biết chuyện gì xảy ra, cũng hiện ra một cảm giác ấm áp: “Loại cảm giác này là hạnh phúc sao?” Địch Lỵ Á cảm thấy hai mắt cũng nóng lên.

“Ốc Đốn,ngươi đi tiếp đãi hai người bọn họ một chút đi.” Lâm Lôi liếc mắt nhìn Tư Khoa Đặc, Cơ Phất hầu tước hai người một cái, liền không nói thêm gì nữa.

Tư Khoa Đặc, Cơ Phất hầu tước cũng không tức giận chút nào, cung kính rời đi, dù sao thánh vực cường giả, ngay cả hoàng đế bệ hạ đều cũng phải lấy lễ mà đãi,huống hồ là bọn họ.

Tại xung quanh thạch trác trong đình viện.

Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Long Nhĩ Tư ba người cùng ngồi xuống.

“Nhìn cái gì vậy?” Đại địa chi hùng quay về hắc văn vân báo ‘Hắc Lỗ’ trừng liếc mắt một cái, thân là thánh vực ma thú, đại địa chi hùng phi thường kiêu ngạo.

“Ngươi hùng hổ gì chứ?!” Hắc Lỗ hừ lạnh một tiếng.

“Thánh vực ma thú?” Long Nhĩ Tư, Địch Lỵ Á nghe được Hắc Lỗ nói chuyện, đều kinh hãi nhìn về phía Lâm Lôi.

“Hắc Lỗ, không nên nhiều chuyện.” Lâm Lôi quay về Hắc Lỗ nhìn thoáng qua, Hắc Lỗ lập tức quay đầu không hề để ý tới đại địa chi hùng, Hắc Lỗ kỳ thật cũng biết, hắn không phải đối thủ của đại địa chi hùng,nhưng Hắc Lỗ cũng không sợ …… bởi vì tốc độ đại địa chi hùng không nhanh bằng hắn.

Bối Bối quay về đại địa chi hùng cố ý huy móng vuốt thị uy.

“Bối Bối.” Địch Lỵ Á hưng phấn nói: “Lại đây.”

Bối Bối phi thường nhu thuận nhảy trực tiếp tới lồng ngực Địch Lỵ Á.

“Bối Bối, đã lâu không thấy.” Địch Lỵ Á sủng nịch vuốt bộ lông bóng loáng của Bối Bối, Bối Bối cũng nheo lại đôi mắt nhỏ dim dim hưởng thụ.

Mặc dù vuốt ve Bối Bối, nhưng Địch Lỵ Á lại nghĩ đến Lâm Lôi (….^^)

Năm đó Lâm Lôi kiên nghị, lãnh khốc, mà hôm nay Lâm Lôi lại ôn hòa,ấm áp,ngay cả giơ tay nhấc chân đều như hòa cùng tự nhiên.

“Lâm Lôi đại sư, nghe nói ngươi sắp cùng Hắc Đức Sâm quyết chiến?” Long Nhĩ Tư nói.

“Đúng vậy.” Lâm Lôi mỉm cười gật đầu.

Địch Lỵ Á lúc này ngẩng đầu nhìn hướng Lâm Lôi nói: “Lâm Lôi, ngươi chẳng lẻ có gì chắc thắng Hắc Đức Sâm?”

“Không có.” Lâm Lôi thành thật trả lời Địch Lỵ Á, Lâm Lôi tại Ân tư đặc ma pháp học viện có rất ít bằng hữu, ngoại trừ Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người, Địch Lỵ Á là quen thân nhất.

Thấy Địch Lỵ Á, Lâm Lôi không khỏi nhớ lại cuộc phân ly mười năm trước.

Một lần ……

Địch Lỵ Á đêm khuya tới gặp Lâm Lôi, nói là muốn rời thần thánh đồng minh, nói là cách biệt một chút,nhưng ai ngờ lại biến thành vẫn biệt.

Nụ hôn hôm ấy, đích thật đã làm Lâm Lôi ngây người.

Cho dù là bây giờ, khi Lâm Lôi thấy Địch Lỵ Á, cũng nhịn không được nghĩ đến đêm hôm đó.

“Không nắm chắc?” Địch Lỵ Á cong cong môi, dò hỏi: “Vậy…. Lâm Lôi….. có thể từ chối chiến đấu hay không? Cần gì phải cùng hắn so bì chứ?”

Long Nhĩ Tư đại sư lắc đầu nói: “Địch Lỵ Á,ngươi như thế nào lại ngốc vậy. Thánh vực cường giả đối chiến, nếu đã đáp ứng, như thế nào lại từ chối?”