Q.12 - Chương 9: Phủ xuống

Bàn Long

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thần Chi lĩnh vực xuất hiện, khiến cho đại lục mang chiến trận đang vận chuyển thuận lợi xảy ra vấn đề, cả đại lục mang chiến trận nhất thời tan biến, Bối Bối càng nhanh chóng phá vỡ đại trận bằng cách lập tức giết chết một tên Thánh vực cường giả.

“Ha ha, tận tình giết chóc đi”.

Đột Lệ Lôi tu luyện Hủy diệt chi đạo quát lớn, Huyết sắc loan đao trtong tay mỗi lần vung lên là có một tên Thánh vực cường giả bị giết.

“Giết” Năm anh em Ba Khắc, năm Thánh vực bất tử chiến sĩ kêu lên, giơ thanh cự phủ chém giết đám Thánh vực bên cạnh.

Mà Vong Linh Thánh Ma Đạo Tái Tư Lặc thì cười âm lãnh, vừa thi triển Linh hồn công kích, vừa ra lệnh cho tám tên Thánh vực Vong linh vây công đám Thánh vực cường giả đáng thương bên phía Giáo Đình. “Chết đi, chết đi, các ngươi không phải vẫn giết Dị giáo đồ sao? Chết hết đi”

Tốc độ nhanh nhất trong mọi người, không thể nghi ngờ là Lâm Lôi.

Thân hình vừa động, Lâm Lôi đã lao đến trước mặt Lạc Diệp. Nếu như thực lực ai là mạnh nhất trong Quang Minh Giáo Đình, thì Lâm Lôi cho rằng đúng là vị lãnh tụ tinh thần của Khổ tu giả. Lạc Diệp nhìn thấy Lâm Lôi bay đến, hoảng sợ lập tức bay ngược lại.

“Lạc Diệp, không cần chạy làm gì” Giọng nói của Lâm Lôi vang lên trong đầu Lạc Diệp.

“Hưu” Một đạo áng sáng màu tím quỷ dị xuất hiện.

Bên bờ tử quang có mang teho một tia quang mang màu xanh nhạt, chỗ bị kiếm quang màu tím lướt qua, Không gian lập tức sinh ra một cái khe nhỏ. Bên ngoài thân Lạc Diệp bắn ra vô số ánh sáng màu trắng muốn quấn quanh lấy thanh Tử Huyết nhuyễn kiếm, nhưng vừa đụng phải cái khe rất nhỏ đó, thì ánh sáng màu trắng lại hỏng mất ngay.

“Phốc”

Tử Huyết nhuyễn kiếm của Lâm Lôi trực tiếp bổ trúng đầu Lạc Diệp, đầu của Lạc Diệp xuất hiện một sợi tơ nhỏ. Kiếm chạm vào đầu, đầu không bị tách ra, nhưng máu chảy ra từ giữa trán.

“Lâm, Lâm Lôi.” Lão Đại nhìn Lâm Lôi, trước khi chết, hắn nhớ lại Cát Nhĩ Mặc dẫn theo Lâm Lôi đến bái hắn làm thấy năm đó.

Lúc ấy Lạc Diệp cự tuyệt Lâm Lôi.

“Ta chỉ biết dạy người lương thiện, Linh hồn thuần khiết. Mà người này sát ý quá nặng, ta sẽ không dạy ngươi”.

Nhớ đến cảnh năm đó, Lạc Diệp cảm thấy khổ sở.

Sát ý quá nặng?

Ai ngờ rằng hôm nay hắn lại chết ở trong tay Lâm Lôi.

Lập tức ý thức của Lạc Diệt tiêu tán.

Khi đám cường giả bên phía Lâm Lôi giết hại đám Thánh vực cường giả Giáo Đình, thì Hải Đình Tư ở trước cửa Quang minh thần điện cảm thấy khiếp sợ đến độ toàn thân run lên. Lập tức quay đầu truyền âm cho một tên Bạch y áo trắng nữ tế ti: “Nhanh, nhanh mời Kỳ Cát Tháp Đại nhân đến đây, nhanh”

“Vâng, Giáo hoàng Đại nhân” Tên Bạch y nữ tế ti ở trong Quang minh thần điện lập tức bay nhanh về phía mật thất ở Quang minh thần điện.

Giáo hoàng Hải Đình Tư đang cầm Thánh Kinh nhìn cảnh trước mắt này, trái tim hắn rung lên: “Chết rồi, chết tất cả rồi” Hải Đình Tư vô cùng đau xót. Đám Thánh vực cường giả bị chết này chính là điểm tựa lớn nhất để Quang Minh Giáo Đình đặt chân trên Ngọc Lan đại lục.

Trong đám Thánh vực cường giả này, có lẽ có một vài tên sau này có thể thay thế vị trí của hắn, trở thành Giáo Hoàng đời tiếp theo.

“Chậm, tất cả đều chậm rồi” Hải Đình Tư trong lòng cảm thấy bi phẫn khôn cùng.

“Tuy nhiên, còn có hy vọng” Hải Đình Tư cắn răng một cái: “Chỉ cần giết chết Lâm Lôi, Quang Minh Giáo Đình ta trải qua vì trăm năm bồi dưỡng, nhất định sẽ càng thêm cường đại”.

Sắc mặt Hải Đình Tư đột nhiên biết đổi, giật giọng nói: “Lạc Diệp”

Đúng lúc này, thi thể của Lạc Diệp rơi từ giữa không trung xuống.

Đúng vào giờ khắc Lạc Diệp chết, thì bên phía Quang Minh Giáo Đình lúc đầu có 36 tên Thánh vực cường giả, đã có 28 tên bị giết.

Chỉ còn lại tám người.

Tốc độ tử vong quá nhanh, khiến cho đám nhân viên giáo đình ở trong Quang minh thần điện nhìn thấy đều hoảng sợ.

“Tên Lâm Lôi này….” Hải Đình Tư kinh hãi phát hiện, Lâm Lôi lúc này đang lao về phía Lôi Minh, lúc này mấy tên Lôi Minh rốt cuộc cũng thoát khỏi Thần chi lĩnh vực của Địch Lỵ Á. Dù sao đây chỉ là Thần chi lĩnh vực không đầy đủ, chỉ có thể áp chế bọn họ một hai giây mà thôi.

“Lâm Lôi” Lôi Minh chỉ có thể thet lên, ra sức đánh một côn về phía Lâm Lôi.

Trường côn lướt qua, Không gian liền xuất hiện sóng gợn.

“Chết đi” Lâm Lôi lạnh lùng nói.

Một đạo tử quang xẹt qua thanh trường côn, thanh trường côn lập tức bị chém thành hai nửa. Tử quang lướt qua khiến cho Không gian cái khe léo lên rồi biết mất, Không gian cái khe xuyên qua thân thể Lôi Minh, thân thể cường tráng cao lớn của hắn trực tiếp bị cắt thành hai nửa.

Thứ nguyên trảm!

Bóng kiếm chấn động, đầu của Lôi Minh lập tức vỡ vụn.

Lâm Lôi lúc này đang quay đầu nhìn về phía Hải Đình Tư ở xa xa.

Hải Đình Tư bây giờ đến phiên ngươi” Giọng nói của Lâm Lôi giống như tiếng sấm quanh quẩn trong trời đất.

Lạc Diệp, Lôi Minh hai người vừa chết, đám Thánh vực cường giả của Giáo Đình phần lớn đều có thực lực là sơ giai và trung giai. Trước mặt đám siêu cấp Thánh vực cường giả Đột Lệ Lôi, Đức Tư Lê, Bối Bối thì ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.

Trong nháy mắt, 36 tên Thánh vực cường giả của Giáo Đình đều chết hết, không có một tên này chạy thoát.

“Hải Đình Tư, sao thế, ngươi bây giờ chỉ còn dám trốn ở bên trong Quang minh thần điện, trốn ở bên trong trận pháp phòng ngự Quang Minh chi chủ vinh quang sao?” Lâm Lôi đứng giữa không trung cầm thanh Tử Huyết nhuyễn kiếm trong tay nhìn xuống tên giáo hoàng Hải Đình Tư đang hoảng sợ.

Lúc trước….

Ở Phân Lai Thành, thời kỳ niên thiếu Lâm Lôi muốn giết chết Quốc vương Phân Lai vương quốc Khắc Lai Đức báo thù, thì lúc ấy giáo hoàng Hải Đình Tư cũng đứng giữa không trung, chơi đùa Lâm Lôi trong lòng bàn tay.

Bên trong Quang minh thần điện lúc này có mấy trăm tên nhân viên, nhưng là bọn hắn bây giờ ngay cả chạy trốn cũng không thể.

Xung quanh Thánh đảo còn sót lại đều là hải dương. Muốn chạy trốn, phải bay qua hải dương mênh mông vô tận, nhưng bọn hắn vốn không thể bay, mà dù cho đó có Phong hệ Ma đạo sư thì với tốc độ bay như vậy, muốn chạy trốn trước mặt hơn 30 vị Thánh vực cường giả thì không thể nào có khả năng.

Chỉ có thể trốn ở Quang minh thần điện.

Quang minh thần điện là điểm dựa cuối cùng của hắn.

“Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?” Hải Đình Tư vô cùng lo lắng: “Quang minh thần điện tuyệt đối không thể đỡ nổi.

Chỗ dựa lớn nhất của Quang Minh Giáo Đình là Quang Minh Chi Chủ vinh quang, chỉ là dùng Ma tinh thạch có trong Quang minh thần điện cầm cự. Lực lượng phòng ngự này tuyệt đối không thể nào chịu được đòn tấn công liên tục của hơn 30 tên Thánh vực cường giả.

“Kỳ Cát Tháp Đại nhân, sao còn chưa đến chứ?”Hải Đình Tư vô cùng lo lắng.

“Nhanh, ngươi đi xem qua một chút, mau mời Kỳ Cát Tháp Đại nhân đến đây” Hải Đình Tư trách mắng một tên Khổ tu giả phía sau.

“Vâng Giáo hoàng bệ hạ” Tên Khổ tu giả vô cùng lo lắng.

Giáo Hoàng Hải Đình Tư nhìn đám người Lâm Lôi đang lơ lửng ở không trung, nhất thời sắc mặt biến đổi. Hắn chú ý đến Lâm Lôi và Địch Lỵ Á đều im lặng. Đồng thời cũng không nói chuyện với người khác, dường như đang chú ý đến chuyện gì đó.

“Bọn họ đang niệm Ma pháp chú ngữ” Trong nháy mắt Hải Đình Tư hiểu ra.

“Bọn họ có mấy tên Thánh Ma đạo, đồng thời phát động Ma pháp cấm kỵ công kích. Nếu như bọn họ toàn thể phối hợp tấn công thì Quang minh thần điện tuyệt đối không ngăn nổi” Hải Đình Tư giống như con kiến trên miệng cái bình nóng, rất là khổ sở.

“Xuy xuy….”

Một đạo Thứ Nguyên Chi Nhận khổng lồ chừng 20 thước màu xanh nhạt tù Lâm Lôi bay ra, mang theo một khí thế hủy thiên diệt địa trực tiếp bổ vào Quang Minh thần điện. Mà Địch Lỵ Á bên cạnh cũng phát ra một đạo Thứ Nguyên Chi Nhận chừng năm sáu thước chém xuống.

Lưỡng đạo Thứ Nguyên Chi Nhận một lớn một nhỏ đồng thời chém xuống.

“Thứ Nguyên Chi Nhận làm sao có thể lớn đến như vậy?” Một lượng lớn nhân viên Giáo Đình, kể cả Hải Đình Tư đang trốn trong Quang Minh thần điện thông qua cửa sổ chứng kiến mọi việc đều ngây người.

Thứ Nguyên Chi Nhận bình thường chỉ khoảng ba đến bống thước, cao lắm thì cũng chỉ khoảng năm đến sáu thước đã là toàn lực của một Thánh ma đạo rồi.

Hai mươi thước?

Bọn họ làm sao biết được Dương Lăng có Bàn Long giới chỉ thần khí phụ trợ.

“ Xuy xuy..” Khi Thứ Nguyên Chi Nhận chạm vào vách tường, Quang Minh thần điện lập tức phát ra quang mang thanh khiết chói mắt, liều mạng ngăn cản lực công kích của Thứ Nguyên Chi Nhận. Nhưng quả thật đạo Thứ Nguyên Chi Nhận của Lâm Lôi kia thực sự quá lớn.

“ Rắc!”

Cả Quang Minh thần điện đều chấn động. Hải Đình Tư cùng những người xung quanh đều phát hiện Quang Minh thần điện xuất hiện một vết nức.

“ Quang Minh thần điện đã không còn chống chọi được nữa rồi, mọi người xông lên trực tiếp phá hủy nó đi”. Ốc Đôn rống lên giận dự, lập tức cầm Chiến Đao Đồ Lục vọt tới, nhất thời ba đầu thánh vực long tộc, Bối Bối, Ba Khắc năm huynh đệ….. một đám người mạnh đều xông lên.

Riêng Địch Lỵ Á giờ phút này lại phát hiện ra Lân Lôi có chút biến hóa.

“ Lâm Lôi, làm sao vậy?” Địch Lỵ Á nhẹ giọng nói.

Lâm Lôi nhìn về phía Quang Minh thần điện đã xuất hiện vết nứt, trong lòng vô cùng phức tạp, đã phải đợi bao lâu rồi mới có thể tiêu diệt Quang Minh thần điện?

“Không có việc gì?” Lâm Lôi cười cười: “ Ân, Hải Đinh Tư đang làm gì vậy?”

Hải Đình Tư nhìn thấy một lượng lớn thánh vực cường giả đồng thời vọt đến, nhất thời cắn răng quỳ xuống mặt đất, quyển thánh kinh lúc đầu nắm trong tay trực tiếp bay lên, bay lơ lửng trước mặt Hải Đình Tư, hắn trực tiếp cuối đầu trước quyển sách.

Năng lượng toàn thân Hải Đình Tư đồng thời bộc phát, phát ra quang mang chói mắt.

Máu tươi từ trên người Hải Đình Tư từ từ chảy ra nhiễm đỏ cả trường bào màu trắng. Hải Đình Tư đột nhiên ngẩng đầu lên, trong đôi mắt phát ra lưỡng đạo ánh sáng màu vàng. Hai luồn ánh sáng trưc tiếp xạ vào quyển thánh kinh.

“ Chủ nhân, hãy để cho vinh diệu của người phủ xuống, tiêu diệt hết thảy tiết độc giả!”

Hải Đình Tư thanh âm già nua vô cùng.

“ Oanh!” Giờ phút này Quang Minh thần điện đã không cón khả năng chông chọi, dưới sự hợp kích của ba mươi thánh vực cường giả hừng chịu một đòn công kích nghiêm trọng, ma pháp trận hoàn toàn bị phá vỡ. Chín tầng Quang Minh thần điện sụp đổ, một lượng lớn nhân viên giáo đình đều hét lên bi thảm.

Cũng chính lúc này, thánh kinh phát ra ánh sáng màu vàng vô cùng chói mắt. Ánh sáng màu vàng từ hai mắt Hải Đình Tư hình thành nên một đóa hoa màu vàng.

Đóa hoa màu vàng từ từ mở ra.

Lâm Lôi, Bối Bối, Đột Lê Lôi, Đức Tư Lê, Địch Lỵ Á cùng các cường giả đều đồng thời cẩn trọng nhìn vào đóa hoa, chỉ thấy trên đóa hoa có một nam nhân cường tráng đang đứng, mặc áo vải màu bạc, tóc ngắn, trong tay câm một cây tiêu thương.

Hơi thở đáng sợ toát ra từ người

“Là ngươi gọi ta?” Nam nhân cầm tiêu thương cúi đầu nhìn Hải Đình Tư: “Tiết độc giả ở đâu?”

Hải Đình Tư giờ phút này hai mắt sáng lên, hắn lập tức chỉ vào đám người Lâm Lôi: “ Thần vĩ đại, nhóm người trước mặt đếu là tiết độc giả.”

Nam nhân cường tráng cầm tiêu thương, cước đạp hư không.

Hơi thở phát ra từ nam nhân cường tráng cầm tiêu thương đối với Lâm Lôi, Đức Tư Lê bọn họ đều rất quen thuộc.

Chính là hơi thở của Thần.

“ Lâm Lôi, đây chỉ là ảnh xạ của Quang Minh thần trên Ngọc Lan Đại Lục. Ảnh xạ phân thân chỉ là năng lượng tụ tập lại, không có thần cách. Năng lượng cực hạn chỉ là thánh vực cự hạn, không có khả năng đạt đến thần cấp.” Thanh âm của Đức Tư Lê trong tai Lâm Lôi vang lên.

Lâm Lôi trong lòng đã có chủ ý.

“ Tuy nhiên, cần phải cẩn thận một chút, ảnh xạ phân thân trên vi diện, lực lượng chỉ là thánh vực cực hạn, nhưng Pháp tắc mà hắn lĩnh ngộ lại giống hệt như bản thể. Bản thể của hắn là Thượng vị thần thì sẽ có lĩnh ngộ Pháp tắc của Thượng vị thần” Vẻ mặt của Đức Tư Lê rất nghiêm túc.

Cùng là Thánh vực cực hạn, nhưng phố hợp với lĩnh ngộ Pháp tắc của Thượng vị thần, thì ngay cả Hạ vị thần sợ rằng cũng có thể dễ dàng giết chết.

Vị nam tử cường tráng cầm cây thương trong tay đảo qua đám người Lâm Lôi: “Ta, Ba Nhĩ Tắc Trạch là tuần thủ giá của Phổ Lôi Khuê Nhĩ Đại nhân, kẻ tiết độc, chịu chết đi” Cây thương trong tay hắn trong nháy mắt xuyên qua Không gian, đến trước mặt Lâm Lôi.