Q.10 - Chương 9: Rèn Dũa

Bàn Long

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tư Lê, Hi Kim Sâm, Mễ Lặc và mấy người đứng lặng lẽ tại chỗ nhìn đôi bên thi thố.

“Bây giờ thử đưa ra một giả thiết, nếu tốc độ của ta không bằng ngươi”. Hải Nhiêu Đức cười nhìn Lâm Lôi: “Nào, ngươi công kích ta, thì nhìn xe ta chống đỡ ra làm sao”.

Lâm Lôi cũng đang mong đợi điều đó.

Tốc độ không bằng đối phương, thế thì Thánh Ma đạo sẽ chống đỡ ra làm sao?

Lâm Lôi trong nháy mắt đã lao lên, biến thành bóng dáng một con rồng. Khi Lâm Lôi thoắt cái lao đến, Hải Nhiêu Đức liền biến ngay thành đạo lửa sáng lùi nhanh về phía sau. Thật rõ ràng, tốc độ Hải Nhiêu Đức lùi không nhanh bằng Lâm Lôi.

“Ta xem ông làm thế nào mà ngăn trở”! Lâm Lôi trừng mắt nhìn Hải Nhiêu Đức.

“Ầm, ầm, ầm”… không gian ngay lập tức biến thành những tảng thiên thạch lớn bé bốc lửa cháy, những tảng thiên thạch mới đáng sợ làm sao, điên cuồng lao về phía Lâm Lôi. Thiên thạch lớn bé dày đặc bủa vây khắp trên dưới trái phải Lâm Lôi.

Mặt Lâm Lôi tái mét.

Ma pháp cấp chín hoả hệ.

Mưa lửa những vì sao bay. Chiêu này so với Ma pháp địa hệ cấm kỵ có yếu hơn cả về phạm vi số lượng thiên thạch và uy lực riêng lẻ, nhưng với số lượng nhiều ít của thiên thạch xông vào, bản thân Lâm Lôi phải phá được vòng bủa vây đó thì mới tấn công được Hải Nhiêu Đức.

Thiên thạch dày đặc ngỡ như một khe hở cũng không có.

“Ầm”. Lâm Lôi lao không còn lao về hướng nào, chỉ liều lao thử một nơi thiên thạch bốc lửa.

Một khối thiên thạch bị Lâm Lôi lao vào vỡ vụn bay tung toé, đồng thời những mảnh vỡ làm vỡ liên hoàn đến những khối thiên thạch gần kề. Tuy thân thể Lâm Lôi khoẻ khoắn, không sợ bị công kích, nhưng liên tục đâm vào lưới lửa tốc độ rõ bị giảm chậm lại.

“Rầm”. Một chưởng quyền làm nát vụn mảng thiên thạch trước mặt, Lâm Lôi đã nhìn thấy Hải Nhiêu Đức phía xa.

Hải Nhiêu Đức đứng trên không gian cao cao, mặt tươi tỉnh cười sảng khoái: “Lâm Lôi” Ngươi lại thua rồi”!

Lâm Lôi gật đầu.

“Ma pháp cấp chín của tiên sinh không làm ta bị thương vong, nhưng đã làm giảm mạnh tốc độ của ta. Ta xông ra, tiên sinh đã sử dụng ngay Ma pháp công kích cấm kỵ”. Lâm Lôi hiểu rất rõ. Thực tình thì Lâm Lôi cũng chẳng có cách nào hoá giải, những tảng thiên thạch kia đâu phải là thiên thạch thông thường, tuy Lâm Lôi đã cố hết sức lực để phá nát.

Đứ Tư Lê bên cạnh quan sát, lên tiếng: “Lâm Lôi à. Biện pháp cơ bản của Thánh Ma đạo chống chiến sĩ Thánh Vực là như thế, chỉ có dùng phép thuật để ngăn chặn đối phương, kéo dài khoảng cách đôi bên rồi mới dùng Ma pháp cấm kỵ để tấn công đối phương.

Lâm Lôi gật đầu.

“Có điều, Hải Nhiêu Đức tiên sinh, tiên sinh tung chiêu Ma pháp trong nháy mắt, đây thật là”… Lâm Lôi cảm thấy đối phương thật đáng sợ. Lâm Lôi bây giờ dù có dựa vào binh khí Bàn Long, trong nháy mắt triển khai đòn công kích thì giỏi chỉ đạt trình độ cấp bảy thôi.

Hải Nhiêu Đức cười vui vẻ: “Đương nhiên, hầu hết Thánh Ma đạo có thực lực mạnh, họ ngay lập tức triển khai được Ma pháp cấp tám… Còn ta triển khai nổi cấp chín, nhờ tu luyện nhiều năm mới được, và nhờ thế mà tinh thần càng mạnh mẽ hơn thêm”.

Lòng Lâm Lôi thầm cảm phục: “Hoá ảo Phượng Hoàng, có thể biến thành vô vàn lửa cháy ngưng tụ từng khối lớn nhỏ cỡ mười mét. Ta chưa từng nghe bao giờ”.

Ma pháp Phượng Hoàng hoá ảo thông thường, biến thành tuyến lửa dữ dội thật đáng kinh hãi. Cái tiên sinh Hải Nhiêu Đức này, quả là đỉnh cao trong những đỉnh cao Thánh Ma đạo.

“Nhưng Ma pháp cấp tám, giờ phút nguy hiểm, Thánh Ma đạo sẽ tung chiêu Ma pháp cấp tám, nhằm làm giảm tốc độ tấn công của đối phương tức cũng đã thắng lợi rồi”. Hải Nhiêu Đức khẳng định.

Lâm Lôi gật đầu cười: “Phải lắm. Nhưng chiêu của Hải Nhiêu Đức tiên sinh mới càng xuất chúng. Ta công phá ‘Cửi tinh hoả vũ’ quả thật sự khó khăn. Tốn thời gian để phá. Giải dụ Ma pháp cấp tám chặn ta, e tốc độ của ta sẽ nhanh hơn chút ít.

“Lâm Lôi. Ngươi có thể gọi là đỉnh cao trong chiến sĩ Thánh Vực. Nếu đánh nhau với Ma pháp cấp tám thì tốc độ của ngươi hơn hẳn”. Hải Nhiêu Đức cổ vũ.

Lâm Lôi gật đầu.

Lâm Lôi hoàn toàn hiểu rõ, nếu chỉ là một người bình thường, chạy một trăm mét cần tốn mười gây đồng hồ. Nếu để họ chạy trên vũng bùn thì nhất định mất lắm thời gian hơn. Và nếu đánh nhau trên bãi bùn, e khó khăn lắm.

Và, trên dọc đường đánh nhau, nhất định sẽ làm chậm tốc độ.

Bùn nhão, đối với người bình thường, tựa như thiên thạch mà Hải Nhiêu Đức tung ra với Lâm Lôi, làm cho tốc độ của Lâm Lôi chậm đi rõ rệt.

“Lâm Lôi à! Ngươi nên hiểu. Thánh Ma đạo đối phó với chiến sĩ Thánh Vực, mọi giải pháp đều mục đích làm chậm tốc độ đối phương. Còn nếu ngươi hoá giải được những Ma pháp đó thì đối phương lại tung chiêu Ma pháp cấm kỵ để công kích ngươi”.

Đức Tư Lê và mấy người khác bay đến.

“Gặp phải Ma pháp của Thánh Ma đạo, thấy sự lợi hại rồi hử”? Đức Tư Lê vui vẻ cười hỏi chuyện cho vui.

Lâm Lôi gật đầu.

Ma pháp cấm kỵ rất lợi hại, ví dụ như ‘Phượng Hoàng ảo hoá’, Lâm Lôi có thể tung kiếm phá tan, Phượng Hoàng hoả không tấn công tiếp tục, nó tuy là nguyên tố vật chất không phải là sinh vật, thế mà đã đáng sợ lắm rồi. Nếu sử dụng Thánh Ma thú thì còn kinh hãi đến mức độ nào!

Rõ ràng là, Thanh ma thú nhất định phải kinh hồn bạt vía đối phương, làm tiêu hao năng lượng mà thất bại.

“Lâm Lôi à”! Băng Sắt Lâm phu nhân lên tiếng trong nụ cười tươi vui: “Ma pháp Thuấn phát làm chậm tốc độ đối thủ. Nhưng đó chỉ là một giải pháp tiêu cực để chặn đối phương thôi, chứ thực ra, Thánh Ma đạo còn có những thủ đoạn cực kỳ nguy hại”.

“Ồ”!

Lâm Lôi kinh ngạc nhìn Hải Nhiêu Đức: “Hải tiên sinh. Lẽ nào tiên sinh còn có thủ đoạn khác nữa”?

Thánh Ma đạo thật là đáng sợ!

Hải Nhiêu Đức mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên rồi. Thủ đoạn này Thánh Ma đạo cần thiết dựa nhất để chiến thắng đối thủ. Lâm Lôi. Ngươi thử công kích lại lần nữa xem. Tự mình cảm thụ xem xem một lần. Rất hiển nhiên thôi mà”! Nói dứt, Hải Nhiêu Đức bay tới chỗ xa, giữ khoảng cách một trăm mét với Lâm Lôi.

“Chiêu đáng nể nhất ư”? Lâm Lôi hiếu kỳ.

“Ầm”. Lâm Lôi lại một lần nữa lao vào Hải Nhiêu Đức. Hải Nhiêu Đức vẫn đứng yên không động tĩnh, nhìn Lâm Lôi xông tới.

Khi Lâm Lôi sắp tiếp cận, mặt Lâm Lôi bỗng nhiên tái mét, một luồng gió cuốn như bão tố rất đáng sợ khuấy động linh hồn Lâm Lôi. Trong nháy mắt, Lâm Lôi đã cảm thấy đầu óc quay cuồng, qua mấy giây mới tỉnh lại nổi.

Trong bao nhiêu giây, trong đối chiến Thánh Vực, chiêu này sẽ quyết định vận mệnh.

Lâm Lôi kinh hoàng nhìn Hải Nhiêu Đức: “Đòn công kích tinh thần”?

“Hà hà”… Mễ Lặc bay tới cười: “Lâm Lôi à! Chiêu này chưa hoàn toàn là đòn tấn công tinh thần đâu. Nếu là tấn công tinh thần, thì e đầu óc ngươi quay cuồng dữ dội lắm, ngỡ như vỡ nát ra quy ngay lập tức cơ”.

Đức Tư Lê và mọi người bay đến.

Đức Tư Lê tỉ mỉ kể: “Lâm Lôi à! Ma pháp sư so với chiến sĩ, mạnh ở chỗ nào”?

“Sức mạnh tinh thần”. Lâm Lôi đáp.

Đức Tư Lê gật đầu: “Phải rồi. Ma pháp mạnh chính là ở chỗ tinh thần. Sức mạnh tinh thần của Thánh Ma đạo siêu cấp lại còn mênh mông dữ dằn nữa cơ. Không hiểu là sức mạnh đó còn lớn hơn bao nhiêu lần sức mạnh tinh thần chiến sĩ Thánh Vực. Ngoài một số ít Thánh Ma đạo gia nhập Thánh Vực, còn thì hầu hết Thánh Ma đạo có chỉ là phương pháp sơ cấp thuộc loại ‘Tinh thần bão tố’ như thế”.

“Đây gọi là ‘Tinh thần bão tố’? Hoàn toàn không sử dụng phép nguyên tố vật chất, chỉ tấn công tinh thần. Giản đơn thế thôi, dùng sức mạnh tinh thần tấn công vào linh hồn đối phương. Thủ đoạn này cũng chưa cầu kỳ gì cả, thường thì sau khi đạt trình độ Thánh Vực, không lâu sau đó, Thánh Ma đạo sẽ thực hiện được”. Hải Nhiêu Đức nói.

Lâm Lôi cũng hiểu ra được điều đó.

Vừa rồi nghe tới ‘Tinh thần bão tố’ ngỡ sẽ dốc hết toàn bộ sức mạnh tinh thần. Một một lần xông vào linh hồn đối thủ công kích, trên thực tế là không hoàn toàn mạnh mẽ.

Đức Tư Lê vui vẻ nói: “Hải Nhiêu Đức đwong nhiên là rất hiểu lối tấn công đơn độc tinh thần. Nếu ông ấy dồn hết công lực tấn công tinh thần ngươi, thì e người gục quỵ rồi”.

Lâm Lôi rất hiểu kiểu tấn công tinh thần, tấn công linh hồn, tức là khiến cho tinh thần yếu ớt trong khoảnh khắc cảm thấy đầu óc quay cuồng nhiễu loạn rồi sợ hãi, tựa như ‘mũi dao nhọn’ chọc vào thần kinh. Lối tấn công này quả đáng sợ. Người không có tinh thần mạnh mẽ thì làm sao chịu nổi, ắt hồn xiêu phách lạc.

“Tinh thần bão tố! Hà hà”… Hải Nhiêu Đức cười hà hà: “Cái từ này được Thánh Ma đạo đặt từ lâu lắm rồi. Trên thực tế là đòn tấn công bước đầu về tinh thần đối phương, mà nhằm chủ yếu vào đối thủ có tinh thần ốm yếu”.

Lâm Lôi trấn tĩnh tiunh thần. Thánh Ma đạo, quả là đáng sợ.

Dù dùng giải pháp Ma pháp Thuấn phát làm giảm tốc độ đối phương hay là Ma pháp tinh thần, Ma pháp linh hồn đều là những giải pháp vô cùng lợi hại, hiệu nghiệm cả.

“Thánh Ma đậo không nhiều bằng chiến sĩ Thánh Vực, thường thì Thánh Ma đạo thường chiểm ưu thế hơn”. Hi Kim Sâm cười giải thích. “Lâm Lôi à! Nhưng chiến sĩ Thánh Vực cũng có những chỗ mạnh lắm. Đôi bên đều có kẻ mạnh cả. Suy đến cùng thì ai mạnh hơn ai? Còn phải xem xem cá nhân người đó nữa”.

Lâm Lôi gật đầu.

Nếu quả thực, để Lâm Lôi đấu thẳng tay với Hải Nhiêu Đức, vừa rồi đối mặt với chướng ngại thiên thạch Hải Nhiêu Đức tung chiêu, Lâm Lôi hoàn toàn có thể sử dụng chiêu ‘Đại địa Áo nghĩa – Bách trọng lãng’ lăm chứ, nhằm làm cho thiên thạch bị dạt đi nhường lối.

Lúc đó, nếu Lâm Lôi dùng một kiếm sẽ làm vỡ mảng thiên thạch tạo thành lỗ chui ra.

Vừa rồi, thực sự là Lâm Lôi chỉ sử dụng chiêu thông thường của chiến sĩ Thánh Vực, chứ nếu sử dụng chiêu sống chết bất kể gì cả thì lại khác Mà lúc đó, e Bối Bối cũng hỗ trợ nữa. Lâm Lôi, Bối Bối, hai đối thủ của Hải Nhiêu Đức… Mà tốc độ của Bối Bối lại nhanh đến ngỡ ngàng, bao nhiêu Thánh Ma đạo nào có so sánh được.

Còn với công kích tinh thần, lẽ nào lại cùng lúc công kích Lâm Lôi và Bối Bối?

“Thánh Ma đạo mạnh hơn chiến sĩ Thánh Vực, chỉ là kết quả thông thường thôi. Nếu thực sự đánh nhau liều mạng chưa thể nói rõ được thua”. Lâm Lôi thầm nghĩ.

Đương nhiên, Hải Nhiêu đức muốn ra tay giết Lâm Lôi thì cũng chẳng mấy khó khăn, đối phương sử dụng chiêu “Công kích tinh thần”, với sứuc mạnh tinh thần của đối phương nhất định sẽ làm cho đầu Lâm Lôi vỡ tung lên ấy chứ. Thêm vào đó còn chiêu Phượng Hoàng lửa công kích, Lâm Lôi chỉ bó tay mà thôi.

Kẻ mạnh có kẻ mạnh trị.

Hải Nhiêu Đức quả rất lợi hại, nhưng nếu gặp Pháp Ân là lại nhẽ khác. Tinh thần của Pháp Ân, đã dạy cho Lâm Lôi mấy bài học rồi.

……

Trên dọc đường về, Bỗi Bối trên vai Lâm Lôi trò chuyện: “Lão đại. chờ sau này lão đại tu luyện lên cấp Thánh Ma đạo siêu hạng, kết hợp chiến sĩ Long huyết và Thánh Ma đạo vào với nhau, ôi… đối phó với họ thì còn sợ gì nữa”!

Lâm Lôi cười vui vẻ.

Nếu trạng thái hình dáng đạt đến Thánh Vực, về phương diện Ma pháp cũng đạt đến Thánh Vực, hai cái đó hoà nhập kết hợp, thực lực e kinh khủng, mạnh lên mười lần. Đến khi đó, Lâm Lôi sẽ là một Pháp Ân, Đức Tư Lê chứ chẳng chơi!

*** ***

Đế đô của đế quốc Ngọc Lan, nơi ở của Long Nhĩ Tư đại sư.

Địch Lợi Á đơn độc một mình ngồi uống trà giữa sân, giở từng trang ghi chép của Long Nhĩ Tư đại sư. Chim ưng cuồng lôi tật phong “Bạc Lôi” và gấu đại địa “Cáp đốn” ngồi bên cạnh dùng ngôn ngữ thú nhỏ nhẹ nói chuyện.

“Ân”? Địch Lợi Á đọc điểm tự thuật trong ghi chép, mắt long lanh, nở nụ cười tươi rói.Thánh Ma đạo giải thích về Ma pháp, quả là rất tài giỏi. Địch Lợi Á cảm nhận mình bị cuốn hút rất ích lợi.

“Có người đến”! Gấu đại địa ‘Cáp Đốn’ lên tiếng. Địch Lợi Á ngẩng đầu lên nhìn gấi đại địa: “Có người đến? Làm sao lại không có hộ vệ đến báo? A Hoàng, có phải ngươi cố ý ở đây tán gẫu”? Địch Lợi Á nhìn gấu đại địa ‘Cáp Đốn’ hỏi.

Cặp mắt ti hí của gấu đại địa ‘Cáp Đốn’ giương to lên: “Địch Lợi Á. Ngươi không tin ư? Thế thì ta không còn là gấu nữa”!

“Địch Lợi Á. Có người đến”. Lúc này Địch Lợi Á đã có linh cảm được. Dựa vào năng lực cảm nhận chung quanh, Địch Lợi Á không bằng Ma thú Thánh Vực được.

Mãi lúc lâu sau, bên ngoài có tiếng chân bước.

“Xin hỏi. Có Long Nhĩ Tư đại sư ở đây không”? Rõ ràng có tiếng hỏi từ ngoài vọng vào.

“Mời vào”! Địch Lợi Á đứng lên: “Địch Lợi Á bái kiến bệ hạ”!

Hai thanh niên, trong đó có một người là Lam Đức đại đế bệ hạ của đế quốc Ngọc Lan.

Lam Đức bệ hạ nhìn Địch Lợi Á mắt sáng lên, cười: “Địch Lợi Á càng ngày càng đẹp lên. Phải rồi, còn sư phụ của ngươi”?

“Thưa bệ hạ. Bệ hạ cùng Kiều Trị tiên sinh đợi cho một chút ạ”. Địch Lợi Á nói xong, nhìn gấu đại địa: “A Hoàng. Hỏi xem sư phụ, liệu còn thời giừo không? Bệ hạ cần gặp”! Thanh niên cùng đi với Lam Đức bệ hạ chính là đại thần trẻ tuổi nhất của đế quốc Ngọc Lan, cũng là ‘Kiều Trị’ hồng nhân bên cạnh bệ hạ hoàng đế.